“Lâm đại nhân, đã sắp xếp xong rồi, tổng cộng hai mươi phòng. Ngoài ra, phòng y tế cũng được sắp xếp ổn thỏa, bà tổ Huyết Đao đã được đưa vào đó, bây giờ đang chuẩn bị dược liệu và vật phẩm chữa trị”.
Đào Thành đi đến phòng lớn, cười với Lâm Chính ở bên cạnh bảng treo thưởng.
“Làm phiền quản lý Đào”.
“Khách sáo như vậy làm gì? Mọi người trả tiền, tôi cho thuê, cậu tăng thêm doanh thu cho tôi, tôi còn phải cảm ơn cậu ấy chứ”.
Quản lý Đào cười lớn.
Lâm Chính cười, chuẩn bị đến phòng điều trị, nhưng quản lý Đào lại kéo anh lại.
“Lâm đại nhân, cậu thật sự chuẩn bị chữa trị cho bà tổ Huyết Đao sao?”.
“Không thì sao?”. Lâm Chính tò mò hỏi.
Quản lý Đào thu lại nụ cười, vẻ mặt nghiêm túc: “Tôi khuyên cậu nên bỏ đi thì tốt hơn”.
“Ông sợ tôi không chữa được?”.
“Tôi sợ cậu sẽ xảy ra chuyện”. Quản lý Đào lắc đầu, lên tiếng: “Biết Khổ đại sư của Long Tâm Thành chúng tôi chứ?”.
“Biết, Khổ đại sư hành y tế thế, cứu người vô số, hơn nữa còn không lấy tiền, càng không can dự vào sự tranh đấu các bên. Ông ấy là thế ngoại cao nhân, sao tôi không biết được?”.
Lâm Chính lắc đầu cười.
“Biết thì tốt, không lâu trước Khổ đại sư chết rồi”.
Quản lý Đào nói.
“Cái gì? Chết rồi?”.
Lâm Chính kinh ngạc.
“Không sai, đột nhiên tử vong, lúc chết cả người đen kịt, tà khí xé nát nội tạng và xác thịt mà chết, thần tiên cũng không cứu được”.
Quản lý Đào khẽ nói.
Lâm Chính nghe xong lập tức hiểu ra.
“Ám Thiên Võ Thần kia không đùa với các người đâu. Ông ta đều ra tay chết người, chỉ cần bị ông ta làm bị thương, dù ngày đó không chết, một thời gian sau cũng sẽ chết. Khổ đại sư đột tử là vì lúc chữa trị cho bà tổ Huyết Đao không cẩn thận bị lây nhiễm khí ý tử sát của Ám Thiên Võ Thần. Nếu cậu chữa trị cho bà †ổ Huyết Đao, e là sẽ giãm vào vết xe đổ của Khổ đại sư”.
Quản lý Đào tận tình khuyên bảo.
Nghe xong, Lâm Chính hít sâu một hơi, hiểu được băn khoăn của Đào Thành.
“Quản lý Đào yên tâm, tôi tự có chừng mực”.
“Lâm đại nhân...”.
“Mặc dù Khổ đại sư y thuật hơn người, nhưng tu vi ông ấy không cao, bị khí tức của Ám Thiên Võ Thần ăn mòn vào cơ thể, không có nhiều sức mạnh phi thăng
chống đỡ nên đột tử cũng là hợp tình hợp lý”.
Lâm Chính lấy một vài đan dược ra nhét vào tay Đào. Thành.
“Thay tôi tìm vài người hậu táng cho Khổ đại sư đi”.
“Lâm đại nhân nói gì vậy? Tòa nhà treo thưởng chúng tôi đã phái người đi sắp xếp rồi”.
Đào Thành trả lại đan dược, cười nói.
“Vậy được”.
Lâm Chính gật đầu, đi thẳng vào phòng điều trị.
Đào Thành há hốc miệng, cuối cùng vẫn chọn từ bỏ.
Trong phòng điều trị, Mị Mộng và vài người của thế gia Huyết Đao đều ở đây.
Bọn họ vây xung quanh bà tổ Huyết Đao, ai cũng đây vẻ đau thương.
Thế gia Huyết Đao rơi vào kết cục này là vì bà tổ Huyết Đao ngã xuống.
Lúc này, cuối cùng bọn họ cũng rõ sự tàn khốc của long mạch dưới lòng đất, cuối cùng cũng hiểu sự quan trọng của thực lực.
“Lâm đại nhân!”.
“Lâm đại nhân!”.
“Lâm đại nhân...".
Lâm Chính đẩy cửa vào, người của thế gia Huyết Đao đồng loạt khom người hành lễ, vô cùng cung kính.
“Các người không cần tụ tập ở đây, về cả đi.
“Để bọn họ giúp tôi điều
Lâm Chính liếc qua những người đó, lại nhíu mày: “Tôi thấy y thuật của bọn họ cũng chỉ đến thế, bảo bọn họ đi hết đi, đừng cản trở tôi!”.