Chữa trị thân thể sẽ tiêu hao sức mạnh phi thăng, có quan hệ với mức độ tổn hại cơ thể.
Nếu thân thể tổn thương càng nghiêm trọng, sức mạnh phi thăng sẽ tiêu hao càng lớn.
Với trình độ hao tổn của Lâm Chính, năm lần đã rất kinh khủng rồi.
Nhưng bây giờ, anh có thể tự lành chừng mười lần! Mười lần đấy!
Độ tiêu hao sức mạnh phi thẳng khiến cả Trấn Ngục. cũng không thể làm lơ!
Nhưng vết thương của Lâm Chính vẫn nhanh chóng khép lại như cũ, không hề có dấu hiệu kiệt lực!
Không thể nào!
Chắc chắn là người này đã dùng thủ đoạn độc đáo. gì đó! Tuyệt đối không thể!
Ánh mắt Trấn Ngục Võ Thần lạnh băng, nhìn chăm chằm vào Lâm Chính, như đang tìm điểm kì lạ trên người Lâm Chính.
Quả nhiên, ông ta cũng biết được một chút lạ thường.
Chỉ thấy quanh người Lâm Chính trừ sức mạnh phi thăng ra, còn có một loại sức mạnh cực kì độc đáo.
Sức mạnh này, hình như là sức mạnh trận pháp!
“Chẳng lẽ, cậu vẫn luôn điều động sức mạnh trận pháp để chữa trị thân thể, hoàn toàn không dùng tới sức mạnh phi thăng à?”
“Không thể nào... Quanh đây hoàn toàn không có bất kì trận pháp nào tồn tại, cậu ta lấy sức mạnh trận pháp ở. đâu ra?”
Trấn Ngục Võ Thần cau mày, nghĩ trăm lần cũng không ra.
Nhưng ngay lúc ông ta đang ngơ ngẩn. Răng rắc! Âm thanh một cục đá bị nứt truyền tới.
Trấn Ngục Võ Thần ngây ngẩn cả người, đưa mắt nhìn, trông thấy cảnh tượng cực kì chấn động.
Hai tay Lâm Chính nắm chặt Tuyệt Thế Tà Kiếm, ánh mắt dữ tợn lành lạnh, hung hăng bổ sợi xích đá trước mặt ra.
Tuyệt Thế Tà Kiếm phát ra năng lượng kinh khủng vô cùng, ngay trước sức mạnh ghê gớm này, xích đá cứng rắn cũng chỉ mỏng giòn như tờ giấy...
Lát sau, toàn bộ xích đá đã bị cắt đứt.
Sau khi cắt đứt xích đá, Lâm Chính bay thẳng tới hướng này.
Sắc mặt Trấn Ngục Võ Thần trầm xuống, tiếp tục sử dụng xích đá đánh về phía Lâm Chính.
Nhưng Lâm Chính đã biết rõ xích sắt, rút kiếm ra chém, tiến thẳng không lùi.
Răng rắc!
Răng rắc!
Răng rắc!
Chỉ trong nháy mắt, ba sợi dây xích đá to lớn cũng bị cắt đứt.
Chiêu thức của Võ Thần, đã bị phá vỡ?
Mọi người kinh hãi.
Nhưng Trấn Ngục Võ Thần không bất ngờ lắm.
Thật ra dưới cái nhìn của ông ta, đây không phải là Lâm Chính phá vỡ chiêu thức của mình, chẳng là đơn giản là vì mình không muốn làm những thứ phí công vô ích thôi.
Dùng chiêu này có mức độ hao tổn lớn nhất, nếu sử dụng liên tục, sẽ chỉ khiến sức mạnh phi thăng của ông ta tiêu tán nhanh chóng.
Còn chưa xử lí hết những người của tòa nhà treo thưởng, Trấn Ngục Võ Thần không định tiêu hao quá nhiều sức mạnh phi thăng lên người Lâm Chính.
Nhưng điều khiến tim ông ta căng thẳng là, vì sao chiêu thức của Võ Thần mình nỗ lực nghiên cứu ra, lại bị người này phá giải.
Chẳng này người này đã hiểu rõ chiêu thức của mình?
Không quan tâm!
Trấn Ngục Võ Thần hừ lạnh, cơ thể động đậy, nhằm thẳng về phía Lâm Chính, định đánh giáp lá cà!
Nhưng thân thể của Lâm Chính còn mạnh mẽ hơn tưởng tượng của ông ta nhiều.
Nếu là Võ Thần khác, bị xích đá va chạm mấy lần, thân thể đã sớm rách nát tơi bời, chết ngay tức khắc.
Nhưng Lâm Chính thì không.
Không cần nghỉ ngờ, chỉ đánh nhau một lúc, Lâm Chính đã rơi vào thế yếu.
Cho dù là sức mạnh, tốc độ hay kĩ xảo, Lâm Chính và Trấn Ngục Võ Thần đều có sự chênh lệch lớn!