Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 5605: Tàn phá



Rầm!

Tấm bia đá khổng lồ giống như một ngọn núi đè lên 'Trấn Ngục Võ Thần.

Trấn Ngục Võ Thần mặt biến sắc, lập tức đưa tay lên đỡ tấm bia đá.

Tấm bia đá đang rầm rầm đổ xuống bị cánh tay chặn lại.

Nhưng chỉ một giây sau.

Vù vù vù...

Vô số phi kiếm lại bay về phía Trấn Ngục Võ Thần.

Trấn Ngục Võ Thần sa sầm mặt lại, lại giơ tay lên kêu gọi sức mạnh phi thăng, tạo ra một bức màn bảo vệ mình khỏi phi kiếm đang bay đến.

Đột nhiên, lực đè xuống của tấm bia đá lại tăng lên vô số lần.

Trấn Ngục Võ Thần chỉ dùng một tay thì khó mà chống đỡ nổi.

Ông ta đã đoán đúng, ở bên trên tấm bia đá là Lâm Chính đang ra sức dùng lực.

Khốn kiếp!

Trấn Ngục Võ Thần nổi điên, muốn hất tấm bia đá  ra.

Nhưng sức mạnh cuả Lâm Chính quá lớn, chỉ trong thời gian ngắn Trấn Ngục Võ Thần không thể làm được việc đó.

Mặc dù bia đá có di chuyển ra bên ngoài một chút nhưng ông ta vẫn đang trong thế bị đè ép.

“Chủ tịch, đây là cơ hội tốt!” Đặng Mão hô lớn. “Đừng vội, cứ án binh bất động chờ xem đãi”

Mộ Dung Tùng vẫn bình tĩnh, không vội vã hành động.

“Hả?” Đặng Mão ngây người.

Thời cơ tốt như thế này rồi mà còn không hành động?

Mộ Dung Tùng rốt cuộc đang nghĩ cái gì vậy? Chẳng lẽ ông ta muốn há miệng chờ sung. Đặng Mão không thể hiểu nổi.

Nhưng Tiếu Thiên Võ Thần ở bên này đã không thể ngồi yên. 

Ông ta nhìn chằm chăm vào phía bên này của tấm bia đá.

Lúc này Lâm Chính đã sử dụng toàn bộ hoả lực, Vạn Kiếm Đồ cũng đã khởi động, vô số phi kiếm bay ra từ đó, hung hãn lao về phía Trấn Ngục Võ Thần.

Mặc dù trước mắt vẫn tạm thời trấn áp được nhưng Lâm Chính đã dần dần đuối sức.

Hơn nữa Lâm Chính cứ tiếp tục như vậy thì sẽ tiêu hao rất nhiều sức mạnh phi thăng.

Lâm Chính căn bản không còn trụ được bao lâu nữa.

Quả nhiên, khi Trấn Ngục Võ Thần dùng lực, tấm bia đá dần dịch chuyển theo hướng ngược lại.

Lâm Chính dồn sức chống trả nhưng chênh lệch giữa hai bên vẫn quá lớn.

Lâm Chính cũng biết cứ tiếp tục như vậy thì không ổn nên anh tiếp tục sử dụng chiêu thức, muốn thông qua bia đá tấn công Trấn Ngục Võ Thần.

Nhưng một giây sau.

Trấn Ngục Võ Thần đột nhiên mặc kệ phi kiếm, trực tiếp dùng hai tay nâng bia đá rồi đẩy mạnh.

Râm!

Tấm bia đá bay ngược lại về phía Lâm Chính. 

Mặc dù phi kiếm bay về phía Trấn Ngục Võ Thần, nhưng không thể làm ông ta bị thương.

Thịch!

Khi tấm bia đá rơi xuống đất, Long Tâm thành lại rung lên.

“Lâm đại nhân!” “Lâm đại cai”

Mị Mộng và người của Huyết Đao thế gia vội vã hô lên.

Lang Gia, Cầm Kiếm Nữ và những người đang đứng trong góc khuất cũng đều kinh ngạc.

Bia đá rơi xuống đất, đè lên Lâm Chính ở bên dưới. Kiếm khí xung quanh cũng tiêu tán theo.

Trấn Ngục Võ Thần giẫm lên bia đá, thở hổn hển, sau đó cười lạnh.

“Thật không ngờ tên nhãi này cũng có chút bản lĩnh, chỉ đáng tiếc vẫn không phải đối thủ của tôi! Tôi biết nếu chỉ dựa vào những thứ này thì sẽ không thể giết nổi cậu, nhưng đừng vội, kịch hay vẫn còn ở phía sau.

Trấn Ngục Võ Thần cười găn, hai tay đồn sức xuống bia đá bên dưới, miệng lẩm nhẩm niệm gì đó, lực phi thăng bên cạnh gào thét dữ dội. 

“Cuồng Long Loạn Vũ”


Những toà cao ốc cũng nghiêng ngả. Mọi người đều đứng không vững.

Mà điều khiến mọi người khiếp sợ là sinh vật đáng sợ kia đang ở ngay dưới tấm bia.

Nơi Lâm Chính bị đè xuống, chính là trung tâm của cơn địa chấn.

Chắc hẳn Lâm Chính lúc này đang vật vã chịu đựng sự đau đớn dưới tấm bia đá kia.