Cô gái tóc bạc nghe xong, lạnh lùng liếc nhìn Diệp Viêm: “Long lực kẻ này hấp thu không chỉ có một ít như Mộ Dung Tùng, có lẽ hắn có kha khá long lực. Hắn không phải người trong tộc chúng tôi, nếu có long lực thì hắn sẽ là đối tượng chúng tôi cần phải diệt trừi”.
“Tôi có thể giết hắn!”.
Diệp Viêm nói.
“Có lẽ cậu có thể, nhưng từ hành động lúc nấy cho thấy, dù cậu có giết hắn cũng phải trả cái giá đắt. Cậu cứ đứng sang một bên đi để chúng tôi xử lý thì ổn thỏa hơn. Nếu để hắn chạy mất, cậu có chịu trách nhiệm được không?”.
Người đàn ông lực lưỡng bên cạnh hét lên, bước tới trước một bước.
Diệp Viêm im lặng.
Lâm Chính tò mò nhìn bọn họ.
“Các người đều có long lực?”.
“Sức mạnh này vốn thuộc về chúng tôi”.
Cô gái tóc bạc cười nói.
“Tôi thấy thực lực của các người có lẽ không thua kém Võ Thần, các người là ai? Long mạch dưới lòng đất có người như vậy từ lúc nào?”.
Lâm Chính hỏi.
“Tò mò sao? Cất mấy câu hỏi của anh đi, yên lặng đón nhận cái chết mới là thích hợp nhất”.
Cô gái tóc bạc nhún vai, không muốn lãng phí nước bọt với Lâm Chính, sau đó dùng chân đạp mặt đất.
“Thiên Thiên, Ngọc Long!”. Cô gái tóc bạc lên tiếng.
Gào!
'Trong nháy mắt, Lâm Chính giống như nghe thấy tiếng rồng gầm từ dưới mặt đất.
Anh cúi đầu nhìn, nhíu mày, đợi phản ứng lại thì mặt đất bên dưới đã nứt ra. Sau đó, một con Ngọc Long do long lực hóa thành lao ra khỏi mặt đất, lao về phía anh.
Lâm Chính vội vàng tránh né nhưng vẫn không tránh kịp, cả người bị đánh bay ra xa hơn mười mét.
Lâm Chính lăn mấy vòng dưới đất mới đứng dậy.
Mặc dù cả người trông vô cùng chật vật, nhưng trên người lại không bị thương.
Cô gái tóc bạc hơi bất ngờ.
Nếu đổi là người thường, dù không tan xương nát thịt, ít nhiều cũng sẽ bị nội thương.
Người này có thân xác mạnh vậy sao?
Cô gái tóc bạc sững người, Lâm Chính cũng sững người.
Anh nhìn chằm chằm cô gái tóc bạc, nhất là đôi chân thon dài của ta, mãi không dời mắt.
“Anh nhìn cái gì đó?”.
Cô gái tóc bạc thẹn quá hóa giận, lại ra chiêu.
Long lực đáng sợ lại đánh tới.
Đương nhiên không phải Lâm Chính muốn thưởng thức đôi chân của cô ta, mà là suy nghĩ chiêu thức của cô ta.
Thật ra anh đã cảm nhận được năng lượng mình hấp thu dưới lòng đất chính là long lực mà bọn họ nhắc tới.
Mặc dù anh hấp thu được không ít long lực, nhưng không biết nên sử dụng thế nào.
Ngược lại, bọn họ vận dụng long lực rất thành thạo, vừa vặn đúng chỗ, dù là chiêu thức trước kia của Diệp Viêm cũng thôi thúc long lực vô cùng hoàn thiện.
Xem ra phải tìm bọn họ học hỏi kinh nghiệm.
Lâm Chính nghĩ trong lòng, sau đó lùi về sau, tránh đòn tấn công của cô gái tóc bạc.
Cô gái tóc bạc tiếp tục đánh giết.
Nhưng Lâm Chính chật vật tránh né, hoàn toàn không đánh trả.
Diệp Viêm thấy vậy thì nhíu mày, hét lên: “Thiên phú người này rất cao, ngộ tính siêu phàm, cộng thêm bản lĩnh xem qua là không quên, do đó hắn giỏi nhất là học. lén công pháp của kẻ địch trong lúc giao chiến, cô phải cẩn thận!”.
“Chiêu thức long lực vô cùng kỳ quái, sao có thể nhìn qua là học được? Yên tâm, tôi sẽ giết hắn!”.
Gào!
Long lực từ bốn phương tám hướng bỗng chốc hóa thành trăm con Ngọc Long, đồng loạt xông về phía Lâm Chính.