“Tôi nói cho cậu, nếu cậu ta có chuyện, chúng tôi cũng không đủ đền mạng!”.
Cô gái tóc bạc lạnh lùng nói.
“Cậu ta là em trai nuôi của con trai Long Đết”.
'Thu Ngạn hít sâu một hơi, nhỏ giọng nói: “Địa vị của cậu ta rất đặc biệt, nếu anh làm cậu ta bị thương để Long Tử biết được, anh có chạy đến chân trời góc biển cũng không thoát được!”.
“Anh nghĩ tôi sợ sao?”.
Lâm Chính tràn đầy sát khí, bước từng bước về phía người đó.
Người đó cũng bực tức, hung ác nhìn Lâm Chính: “Mày là cái thá gì mà dám khiêu chiến với tao? Hừ, đừng nói tao là em trai nuôi của Long Tử, dù tao không phải, dựa vào một kẻ ngoại tộc như mày mà cũng xứng giao đấu với tao?”.
Nói xong, người đó tích lũy long lực chuẩn bị ra tay. Thu Ngạn lập tức chặn người đó lại.
“Long Thăng! Đừng lỗ mãng! Người này là một kẻ điên, cậu đừng ra tay với hắn!”.
Long Thăng kinh ngạc, vội hét lên: “Chú không ngăn lại sao?”.
“Thực lực của người này không tầm thường, có lẽ có †u vi của toàn bộ long mạch. Hơn nữa, hắn đã chuẩn bị liều mạng, nếu chúng ta giao đấu với hắn, kết cục sẽ là ngọc nát đá tan! Cậu muốn nhìn thấy kết cục đó sao?”.
'Thu Ngạn hỏi.
Long Thăng ngạc nhiên, có lẽ không ngờ tới thực lực của người kia lại mạnh như vậy.
“Tu vi của toàn bộ long mạch? Sao có thể? Hắn không phải người trong tộc chúng ta đúng chứ? Vì sao... Vì sao hắn lại có được tu vi long lực mạnh như vậy?”.
Long Thăng mở to mắt, há hốc miệng, vẻ mặt khó tin.
“Tôi cũng rất muốn biết vì sao, nhưng sự thật bày ra trước mắt. Đừng chọc giận hắn nữa, đợi mọi chuyện bình ổn lại rồi nói!”.
Thu Ngạn khuyên nhủ.
Mặc dù Long Thăng tức giận nhưng hắn không phải kẻ ngốc.
Hắn cũng nhận ra được trạng thái của đám người Thu Ngạn không ổn, chỉ đành đồng ý.
“Được, vậy chú nói bọn họ cút ởi...”. “Chuyện đó.... Vẻ mặt Thu Ngạn khó coi.
Lúc này, Lâm Chính đã đến gần, sát khí dâng trào. bao trùm mấy người họ.
'Thu Ngạn biến sắc. “Chờ đã, anh Lâm. Nhưng không còn kịp nữa.
Lâm Chính giơ cao Tuyệt Thế Tà Kiếm chém về phía Long Thăng.
Long Thăng tức giận gào lên: “Mày tưởng tao sợ mày à?”.
Dứt lời, hai tay hắn tích lũy sức mạnh, sức mạnh hung ác đánh thẳng về phía Lâm Chính.
Long lực hùng hậu bao bọc cánh tay hắn, giống như bọc lên cánh tay hắn một lớp giáp kim cang, đao thương bất nhập.
Hơn nữa, long lực của Long Thăng khác với long lực bình thường.
Long lực của hắn dường như có độ thuần khiết khó mà hình dung bằng lời...
Có vẻ long lực của hắn đã được cải tạo qua... Nhưng Lâm Chính không hề sợ.
Hai mắt anh đỏ lên, chém tới một kiếm, bất chấp tất cả.
“Cẩn thận!”.
Thu Ngạn biết thực lực của Lâm Chính, lập tức ra tay ngăn chặn nhưng không kịp.
Long Thăng chủ động đón đỡ.
Hiển nhiên, trong lòng hắn vẫn không phục Lâm Chính.
Chẳng mấy chốc, cánh tay được long lực bao bọc: của hắn va chạm với Tuyệt Thế Tà Kiếm của Lâm Chính.
Một tiếng cắt da thịt vang lên, sau đó thì thấy cánh tay Long Thăng đánh ra đã bay lên cao.