Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 5718: Ai bảo cậu ra tay



Lưỡi đao ấn mạnh lên vâng sáng bảy màu.

Mặc cho Long Tu dùng sức như thế nào, cũng không cách nào phá vỡ.

Lúc này, bức tượng ở hai bên đã lao đến, giơ kiếm, chém Long Tu.

Long Tu không dám do dự, lập tức rút lui. “Đại nhân!” “Đại nhân! Ông không sao chứ?”

Người của Long tộc đứng ở sau vội vàng tiến lên đỡ Long Tu, lo lắng hỏi.

“Có vẻ như tôi đã đánh giá thấp tên kia!”

Long Tu nghiến răng nghiến lợi, trầm giọng nói: “Tên kia đã kích hoạt sức mạnh ẩn bên trong bức tượng! Thật lợi hại!”

“Sức mạnh ẩn bên trong?” Mọi người nhìn nhau.

“Đại nhân, ông vừa nói, người đàn ông kia rót long lực vào trong bức tượng, khiến sức mạnh của bức tượng tăng lên gấp đôi, theo lý mà nói, ban đầu bức tượng không có thực lực mạnh như vậy, dù sao long lực chúng dùng đều là của thằng nhóc kia, chẳng phải thăng nhóc đó mạnh hơn ông sao?” 

Có người lấy hết can đảm nói.

“Cậu thì biết cái gì”.

Long Tu khit mũi coi thường, sắc mặt không đổi nói: “Tôi cho rằng thằng nhóc kia chỉ rót long lực vào trong bức tượng, không ngờ cậu ta không chỉ rót long lực vào, mà còn kích hoạt trận pháp đặt bên trong những bức. tượng này, tất cả trận pháp này đã được kích hoạt toàn bộ, hiện tại những bức tượng này đã phát huy hết thực lực, muốn phá bức tượng, không phải chuyện dễ dàng!”

Người của Long tộc nghe thấy vậy, không khỏi trợn mắt há mồm.

“Đại nhân, chúng ta nên làm gì bây giờ? Cậu Long Thăng vẫn còn trong tay thằng nhóc đó, nếu kéo dài thời gian quá lâu, e rằng cậu Long Thăng sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn!”

“lm miệng!”

Long Tu buồn bực tức giận, lạnh lùng nói.

Mọi người câm như hến, không dám nói nữa.

“Cho dù cậu ta làm như thế, cũng không làm khó được tôi, trước tiên mấy người phải đề phòng những bức tượng này, để tôi nghĩ cách phá vỡ tình thế”.

Long Tu nghiến răng nói.

Mọi người chỉ có thể cắn răng chiến đấu với những  bức tượng đó.

Một khi đã vào bàn cờ, không thể thoát ra được nữa.

Những bức tượng này không chỉ được long lực gia tăng sức mạnh, mà trận pháp bên trong cũng được kích hoạt, khiến chúng có sức mạnh khủng khiếp.

Những trận pháp này do người ban đầu chế tạo chúng cố ý để lại, không ngờ những trận pháp nhỏ được khắc trong cơ thể bọn chúng sẽ có thực lực mạnh như vậy...

Long Tu chăm chú nhìn những bức tượng đang chém giết với người của Long tộc.

Ông ta phát hiện ra những bức tượng này chỉ là một vài con pháo, mã, tốt, nhưng đã đánh người của Long

tộc đến mức không thể qua sông, liên tục lùi về sau.

'Theo khuynh hướng này, sớm hay muộn ai cũng sế bị giết.

Không những vậy, con tướng của đối phương vẫn chưa hề di chuyển.

Đó mới là chiến lực mạnh nhất. Nếu nó ra tay, mọi người chắc chắn sẽ chết. Làm thế nào?

Làm thế nào?  

Long Tu rối như tơ vò.

Tuy nhiên vào lúc này, có âm thanh truyền đến.

“Long Tu đại nhân, muốn phá giải tình thế này, chỉ cần giải quyết chủ soái của đối phương là được, những thứ khác, không đáng lol”

Long Tu nghe vậy, lập tức nhìn về phía phát ra âm thanh.

Chỉ thấy một thanh niên mặc áo choàng đen đang đi về phía bàn cờ.

“Cậu là ai?”

Long Tu nghỉ ngờ hỏi.

Ông ta cảm thấy long lực trên người cậu thanh niên này rất loãng, thêm cả gương mặt không giống người của Long tộc.

“Tôi là Diệp Viêm! Đến hỗ trợ Long Tu đại nhân!”

“Diệp Viêm?”

Đầu óc Long Tu mơ hồ.

“Được đấy, tên phản đồ nhà anh, còn dám quay lại sao?”

Một người của Long tộc nhìn chằm chăm Diệp Viêm, tức giận hét lên.  

Đó chính là Thu Ngạn.


“Đại nhân...”

“Ai bảo cậu ra tay?”

Long Tu tức giận lạnh lùng nói.