Con rồng thép khổng lồ đáng sợ này dường như là một vũ khí có sát thương cực lớn không thể nào ngăn được.
Vô số người của Long tộc có mặt ở hiện trường đã bị nó giết chết.
Dù là Long Tử cũng không dám đối đầu trực tiếp với nó.
Con rồng thép lao tới oanh tạc mọi thứ, hắn vẫn đang chạy trốn khắp nơi, đâu dám đụng vào chứ?
Đôi mắt Lâm Chính nheo lại, không ngừng điều khiển con rồng thép đi giết Long Tử.
Nhưng Long Tử lại quá linh hoạt, hắn kích hoạt toàn bộ long lực trên cơ thể để né tránh.
Hắn không hề ham chiến.
Vì hắn biết, bây giờ tránh chiến đấu mới là lựa chọn tốt nhất.
Chỉ cần tiếp tục kéo dài thời gian là có thể kéo chết Lâm Chính!
Lâm Chính cũng đã biết được suy nghĩ của đối phương.
Nhưng muốn phá vỡ tình thế hiện tại thì thật sự rất khó khăn.
Làm sao bây giờ? Ngưng điều khiển con rồng thép sao? Vậy thì chắc chắn là chết.
Một khi con rồng thép ngừng lại, muốn kích hoạt nó lần nữa thì long lực tiêu hao lại càng lớn.
Hiện tại long lực còn lại trong cơ thể Lâm Chính hoàn toàn không đủ để anh thực hiện hành động này.
Ngoại trừ tiếp tục chiến đấu thì anh không còn sự lựa chọn nào khác.
Gầm!
Con rồng thép lại tiếp tục phát ra tiếng gào thét, ngọn lửa lại phun về phía Long Tử.
Nhưng lần này ngọn lửa phun ra rõ ràng đã yếu hơn lúc trước, phạm vi bao phủ cũng nhỏ hơn rất nhiều khiến Long Tử trốn tránh dễ dàng hơn.
“Hừ? Anh đã chịu không nổi rồi sao?”
Cơ thể Long Tử như một chiếc lông vũ, dễ dàng né tránh lửa rồng, đáp xuống một tảng đá lớn ở bên sườn, híp mắt nhìn chằm chằm Lâm Chính, cười nhạt: “Tôi khuyên anh nên dừng tay lại đi, tôi sẽ cho anh chết một cách thoải mái, còn nếu không anh sẽ chết thảm lắm đấy, tôi bảo đảm anh chưa từng trải qua cảm giác đau khổ đó bao giờ”.
“Sao nào? Anh sợ rồi à
Lâm Chính trầm giọng nói.
“Tôi sợ gì chứ? Đây là một trận chiến tất thắng, đối với anh mà nói, cũng là trận chiến nhất định sẽ thua, trong lòng anh và tôi đều đã rõ cả, anh cảm thấy anh còn có phần thắng sao?”
Long Tử lắc đầu nói.
“Nhất định sẽ thua ư?”
Ánh mắt Lâm Chính trở nên lạnh lùng, đột nhiên rút tay ra khỏi tường, chậm rãi đi ra ngoài cửa”.
“Dựa vào đâu mà các người tự tin như vậy? Dựa vào. đâu mà anh cảm thấy mình sẽ thắng? Chẳng lẽ anh nghĩ rằng, thủ đoạn của tôi chỉ giới hạn ở đây thôi sao?”
“Hả?”
Long Tử cau mày, không nói gì.
Hắn thật sự không nghĩ ra Lâm Chính còn có thể có chiêu trò gì.
Dù sao bây giờ anh cũng đã là nỏ mạnh hết đà.
Hoàn toàn không thể nào tiếp tục lãng phí thời gian với hắn được.
Cùng lắm là 30 giây.
Anh sẽ kiệt sức mà chết.
Anh quay xe kiểu gì được chứ?
Gầm!
Lúc này, con rồng thép đột nhiên phát ra một tiếng thét thảm thiết, sau đó cơ thể khổng lồ lao về phía Lâm Chính.
Ánh mắt Long Tử ngưng lại.
Âm!
Cơ thể khổng lồ của con rồng thép ngừng lại ở bên cạnh Lâm Chính.
Cơ thể rồng to lớn cuộn tròn lại, vây xung quanh Lâm Chính.
Long lực trên người nó đang nhanh chóng biến mất, đôi mắt rồng khổng lồ cũng dần mờ đi.
Đương nhiên, Lâm Chính đã dừng truyền long lực cho nó.
“Kiệt sức rồi sao?”
Khóe miệng Long Tử cong lên, chuẩn bị đi giải quyết Lâm Chính, nhưng vừa mới nhấc chân lên thì hắn lại hạ xuống.
Thấy Lâm Chính đột nhiên bò lên người con rồng thép.
Anh trông rất vất vả và rõ ràng là không có nhiều năng lượng.
Nhưng trong mắt anh lại tràn đây quyết tâm.
Vẻ mặt Long Tử rất không kiên nhẫn, thấp giọng gào lên.
Mọi người không còn cách nào khác, chỉ có thể cắn răng tiến về phía Lâm Chính...