Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 5789: Bảo tàng khổng lồ



Ông Hà chưa từng nghĩ tới thế gian sẽ có người điên rồ đến vậy.

Cắt não rồng ra? Cậu ta nghĩ gì vậy?

Đây không phải não người, cũng không phải não con vật gì khác.

Phải biết rằng não rồng không những phức tạp, mà còn có khí tức đặc biệt ở trong đó.

Nó có thể giữ được độ tươi mới nghìn năm không mòn, đủ chứng minh năng lượng bên trong nó đáng sợ đến mức nào.

Người này có tài đức gì mà dám làm chuyện như vậy?

Hơn nữa, giải phẫu não rồng là bất kính với tổ tiên của Long tộc, đại bất kính với Tổ Long!

“Cậu làm vậy là khinh nhờn thần long! Khinh nhờn thần linh phù hộ chúng tôi! Sao cậu có thể như vậy?”.

Ông Hà tức đến mức liên tục hét lên.

Nhưng Lâm Chính không quan tâm, anh đã đến gần não rồng khổng lồ.

“Chết tiệt! Tôi sẽ không để cậu đạt được mục đích đâu!".  

Ông Hà nổi giận, lập tức nhảy vọt lên muốn ngăn cản Lâm Chính.

Nhưng ông ta vừa đến gần não rồng đã bị khí tức. đáng sợ đánh bay.

Khí tức đó tỏa ra từ não rồng. Ông Hà căng thẳng nhìn sang Lâm Chính.

Lúc này anh cũng cất bước khó khăn, nặng nề lê thân thể tới gần não rồng từng chút một.

“Đây là ý thức tự bảo vệ của não rồng, khi có uy hiếp tới gần, nó sẽ phóng năng lượng bên trong ra đẩy lùi thứ đến gần!".

“Đừng tiến thêm nữa, cậu càng đến gần, năng lượng đó càng mạnh, đến mức có thể xé xác cậu ra. Chẳng lẽ cậu muốn chết ở đây sao? Chi bằng làm theo lời tôi, đến khu vực ở bên dư: p nhận rửa tội và truyền thừa, ngộ nhỡ thành công thì tốt hơn là không có bất cứ hi vọng nào thế này”.

Ông Hà hét lớn, hi vọng có thể gọi Lâm Chính về.

Nhưng lúc này Lâm Chính đã hạ quyết tâm, bất cứ ai cũng không thể thay đổi được.

Lâm Chính dần dần đến được vị trí chỉ còn cách não rồng một mét. 

Lúc này toàn thân anh như sắp nứt ra.

Trên bộ não đáng sợ, nhiều đường vân đang nhẹ nhàng chuyển động.

Khí ý giống như những làn sóng lan ra, liên tục đánh vào cơ thể của anh.

Trên người Lâm Chính đã xuất hiện không ít vết nứt. Nhưng anh cắn chặt răng, vừa nuốt đan dược vừa sử dụng châm bạc, miễn cưỡng củng cố thân xác của mình.

“Các người đợi mấy nghìn năm không phải để tìm được người có duyên sao?”.

“Hôm nay tôi đã đến đây, tôi chính là người có duyên, nếu tôi không phải thì sẽ biến mình thành phải”.

Lâm Chính nhìn chăm chằm não rồng, nhanh chóng quan sát kết cấu của nó, sau đó nhấc tay, ngón tay chuyển động nhanh chóng.

Vù.

Một lưỡi dao khí ngưng tụ từ long lực hình thành.

Lưỡi dao khí dài hai mét, ngoại hình giống như dao phẫu thuật.

Lâm Chính nhìn chằm chằm não rồng, tiến gần thêm vài cm, sau đó cầm lưỡi dao nhắm chuẩn một khu vực, không hề khách sáo cắt qua.

Vù.

Ngay khi lưỡi dao cắt xuống não rồng, khí áp của cả khu vực não rồng dâng cao, chỗ bị cắt có một luồng sức mạnh tinh thuần đến mức khiến người ta phát run tràn ra.


Não rồng được cắt ra một cách chậm rãi.

Lâm Chính cũng dân dần cảm nhận được thứ đã phủ bụi không biết bao nhiêu năm tháng theo sự dâng tràn của long lực.

Anh cược đúng rồi.

Bộ não này chính là một bảo tàng khổng lồ...