Chiếc xe lao về phía cổng liên minh Thanh Huyền với tốc độ hai trăm km/h.
Những người đứng ở cổng nghe thấy tiếng động cơ gầm rú từ xa thì không khỏi giật mình nhìn xung quanh.
Khi nhìn thấy một chiếc ô tô đang lao thẳng vào mình như một viên đạn, tất cả những người có mặt ở đó đều bàng hoàng.
"Ai đang lái xe? Dừng lại!"
"Dừng lại maul"
"Nếu không dừng lại, đừng trách chúng tôi không khách sáo!" Mọi người hét lên, rút vũ khí ra và lo lắng quan sát chiếc xe. Nhưng.
Chiếc xe không hề có ý định giảm tốc độ.
Mọi người da đầu tê dại, quyết định ra tay.
Nhưng vào lúc này.
Kéttt!
Chiếc xe đột nhiên dừng lại, bánh xe như bị hàn chặt, cọ xát trên mặt đất, để lại hai vệt dài, cuối cùng dừng lại trước cổng liên minh Thanh Huyền.
Người gác cửa sửng sốt, lúc này mới kịp phản ứng, nhanh chóng bao vây chiếc xe.
"Ai vậy? Xuống xe mau lên! Mau lên!"
Đội trưởng đội bảo vệ Lưu Tử Ngạo hét lớn. Cửa xe bị đẩy ra.
Sau đó, vài tên mặc áo choàng bước ra khỏi xe.
Vẻ mặt những kẻ này vô cùng bình tĩnh, đôi mắt dưới tấm áo choàng sâu thăm thẳm.
Gã vừa đi xuống từ ghế lái nhìn Lưu Tử Ngạo, sau đó đi thẳng về phía trước rồi đứng trước mặt và nhìn chằm chằm vào anh ta.
"Anh nói gì?"
Gã đàn ông lạnh lùng hỏi.
“Anh là ai?"
Lưu Tử Ngạo âm thầm nuốt nước bọt, trong lòng cảm thấy sợ hãi. Nhưng nhiệm vụ gánh vác trên vai khiến anh ta không thể rút lui.
Nhưng giây tiếp theo, một bàn tay đột nhiên tóm lấy cổ Lưu Tử Ngạo.
"Ặc...
Lưu Tử Ngạo còn chưa kịp phản ứng thì đã bị đối phương một tay nhấc lên. "Anh đang làm gì thế?"
"Buông đội trưởng Lưu rai"
"Tên khốn nạn, bắt lấy hắn!"
Mọi người đều bị sốc và lập tức lao về phía những kẻ vừa tới.
Nhưng chưa kịp đến gần, bọn họ đã bị một luồng khí thổi bay rồi nôn ra máu, ngã xuống đất không đứng dậy được.
Về phần Lưu Tử Ngạo, anh ta cũng bị gã trong Đại hội ném một cách thô bạo. Vụt!
Anh ta lao tới và đập mạnh vào cửa giống như một viên đạn đại bác.
Rầm!
Một tiếng nổ dữ dội vang lên.
Lưu Tử Ngạo phun ra một ngụm máu, toàn bộ xương cốt trong cơ thể đều vỡ vụn. Anh ta ngã xuống đất, bất động, không biết là còn sống hay đã chết.
Nghe thấy tiếng động lớn ở sân trước, rất nhiều cao thủ của liên minh Thanh Huyền lao ra.
"Ai mà to gan như vậy! Sao dám tới liên minh Thanh Huyền gây rối?"
Cùng với một tiếng quát giận dữ, Tường Vân tông chủ dẫn theo rất nhiều cao thủ lao ra và bao vây tất cả mấy gã đàn ông mới đến này.
Tuy nhiên, dù đối mặt với những cao thủ đang giận dữ của liên minh Thanh Huyền nhưng mấy gã đàn ông này không hề tỏ ra hoảng sợ. Gã đàn ông vừa đánh bị thương Lưu Tử Ngạo ung dung lấy từ trong người ra một tấm lệnh bài rồi giơ cao nó lên. Hắn ta mặt không cảm xúc, nói: "Chúng tôi là đội duy trì trật tự của Đại hội. Những kẻ đến từ liên minh Thanh Huyền này to gan ngông cuồng đến mức dám xúc phạm chúng tôi. Chúng tôi trừng phạt họ theo quy định của Đại hội. Các người ai dám không phục?”
Nghe xong những lời này, những người xung quanh đều kinh ngạc.
"Những người đến từ Đại hội?"
Mấy gã người của Đại hội cười khinh bỉ nói: "Minh chủ của các người đâu? Còn không mau gọi hắn tới? Bổn đại nhân có chuyện muốn hỏi hắn!"
Đúng là thô lỗ!
Tường Vân tông chủ trong mắt bừng bừng lửa giận, còn đang định nói gì đó thì chợt nghe thấy một giọng nói dõng dạc vọng ra từ đằng sau đám đông.
"Ngay cả người của Đại hội đến đây thì cũng không được phép vô pháp vô thiên như vậy! Liên minh Thanh Huyền này là nơi các người có thể tuỳ tiện tác oai tác quái sao?"