Vào lúc này, không gian xung quanh đội duy trì trật tự đều được bao phủ trong ánh sáng màu vàng rực rỡ.
Những cao thủ của liên minh Thanh Huyền xung quanh đều cầm kim bạc đâm vào cơ thể mình.
Khi những cây kim bạc đâm vào cơ thể, cơ thể họ toả ra ánh sáng đáng sợ lao thẳng lên bầu trời, sau đó khí tức của mỗi người đều có sự cải thiện đáng kinh ngạc...
Hiển nhiên, phương pháp bọn họ sử dụng cũng tương tự như phương pháp mà Lâm Chính đã sử dụng.
Và phương pháp của họ đương nhiên là do Lâm Chính dạy.
Khi cây kim bạc đâm vào cơ thể, khí tức của những cao thủ này dâng trào khiến những thành viên trong đội duy trì trật tự không còn dám coi thường họ nữa.
Chỉ bằng một động tác như vậy, thực lực của những người này đã thay đổi mạnh mẽ.
Những kẻ trong đội duy trì trật tự giờ đã không còn dám coi thường họ như trước. nữa.
Một khi hai bên đánh nhau, áp lực đối với đội duy trì trật tự sẽ cực kỳ lớn, thậm chí có thể sẽ mất mạng ở nơi này!
Nét mặt của đội trưởng đội duy trì trật tự đã có chút khó coi, ánh mắt vô cùng đăm chiêu.
"Đội trưởng, tình huống hiện tại đối với chúng ta có vẻ bất lợi!"
Một tên trong Đại hội từ bên cạnh bước tới và nói chuyện với đội trưởng đội duy trì trật tự.
"Cậu nghĩ thế nào?"
Tên đội trưởng trầm giọng hỏi.
"Quân tử không sợ thiệt trước mắt. Đây là liên minh Thanh Huyền, một khi đã ra tay, e rằng chúng ta sẽ khó rời đi. Chúng ta chỉ bằng trước tiên trấn an Lâm thần y, tạm thời nhãn nhịn rồi tìm cơ hội một mình hạ hắn, bắt giặc phải bắt được vua trước. Chỉ cần hạ được Lâm thần y, những kẻ này sẽ phân tán như rắn mất đầu, đến lúc đó sẽ dễ dàng đối phó".
Gã đàn ông thì thầm.
Nhưng đội trưởng rõ ràng là không hài lòng, lập tức lạnh lùng nói: “Hừ, chúng ta là đội duy trì trật tự của Đại hội, sao có thể cúi đầu trước kẻ đê tiện này? Bọn chúng dùng thủ đoạn tăng cường thực lực thì sao? Nghĩ tôi sợ chúng thật sao?"
“Nhưng thưa đội trưởng...”
Gã đàn ông còn muốn nói thêm gì đó, nhưng sau cùng lại không thốt nên lời.
"Đúng vậy, thân là thành viên của đội duy trì trật tự, chúng ta làm sao có thể thỏa hiệp với đám lợn chó này? Chuyện này nếu người trong Đại hội biết được, mặt mũi chúng ta biết giấu đi đâu?"
"Sao cậu có thể có những suy nghĩ như vậy?"
Các thành viên khác của đội duy trì trật tự cũng lần lượt công kích gã đàn ông.
Gã đàn ông lúc này đành ngậm miệng.
"Lâm thần y, xem ra anh đã quyết định rồi. Vậy được rồi, rất tốt. Đại hội chúng tôi những năm qua quá khoan dung với anh, khiến anh trở nên ngang ngược và kiêu ngạo như vậy! Vậy những chuyện sắp xảy ra cũng đừng trách chúng tôi. Đừng tưởng rằng có nhiều người giúp anh như vậy thì anh sẽ không có gì phải sợ hãi. Mặc dù bọn họ đã được tăng sức mạnh, nhưng còn xa mới đủ sức chống lại chúng tôi. Lát nữa chúng tôi sẽ giết anh trước!"
Lúc này, một nhóm người cưỡi ngựa phi nhanh về phía cổng liên minh Thanh Huyền.
Lâm Chính nhìn theo.
Trên con ngựa đi đầu có một người đang bất tỉnh mê man, chính là Từ Chính. Lúc này, Từ Chính đã hôn mê sâu, người bê bết máu nhìn vô cùng đau đớn. Trong mắt Lâm Chính đột nhiên tràn đầy sương giá.
“Anh ấy còn sống không?”
Lâm Chính hét lớn.
"Vết thương rất nghiêm trọng, nếu để lâu hơn một chút thì không thể cứu được”. Nam Ly thành chủ đáp.
Bọn chúng không ngờ người của liên minh Thanh Huyền lại chủ động ra tay! “Muốn chết hải!"
Gã đội trưởng giận dữ ra lệnh: "Bắt Lâm thần y trước!"
“Tuân lệnh!"
Tất cả các thành viên của đội duy trì trật tự đồng thanh hét lên, khí tức toả ra tám hướng như chiến thần giáng thế. Bọn chúng đánh bay những cao thủ của liên minh Thanh Huyền đang lao tới, toàn lực lao vào Lâm Chính...