"Lâm thần y, có chuyện gì vậy? Anh có cần giúp đỡ gì không?”, cảnh sát này biết Lâm Chính. Dù sao thì Lâm Chính cũng là một nhân vật nổi tiếng ở Giang Thành.
Hơn nữa, thông tin trong buổi họp báo đã lan rộng, mọi người trong đồn cảnh sát đều tò mò nhìn Lâm Chính.
"Tôi đang bị một tổ chức đe doạ, bọn họ đe doạ sẽ gây bất lợi cho tôi. Tôi cần nhờ tới sự bảo vệ của chính quyền. Hơn nữa đối tượng cần bảo vệ không chỉ có tôi mà còn có nhiều người bên cạnh tôi nữa".
Lâm Chính bình tĩnh nói.
Lý Hiểu Hồng sắc mặt căng thẳng, cô ta đương nhiên hiếu được ý đồ của Lâm Chính.
Bởi Lâm Chính là một đối tượng đặc biệt, cho nên rất nhanh đã có một cảnh sát cấp cao tới tiếp anh, đồng thời còn có cuộc gọi từ Yên Kinh.
Sau khi nói chuyện khoảng một buổi chiều, Lâm Chính hài lòng rời khỏi đồn cảnh sát.
"Sáng mai, Yên Kinh sẽ cử một đội cảnh sát đặc biệt đến để bảo vệ sự an toàn của tôi. Nghe nói đội này được gọi là đội Thiên Long. Gô Lý, cô cũng làm trong cơ quan nhà nước, chắc hắn cô đã nghe nói về biệt đội này phải không?”
Lâm Chính nhẹ nhàng nói với Lý Hiểu Hồng, người đang theo anh ra ngoài.
“Tất nhiên là tôi đã nghe nói về nó."
Lý Hiểu Hồng vẻ mặt trông rất khó coi.
"Đội Thiên Long chắc không liên quan gì đến Đại hội phải không?”
Lâm Chính lại cười hỏi.
Lý Hiểu Hồng trầm mặc một lát, thấp giọng nói: "Đội Thiên Long chỉ trung thành với chính phủ, sẽ không dây dưa đến bất kỷ tổ chức nào khác. Chỉ là không ngờ Lâm thần y lại có thể mời tới cả đội Thiên Long”.
"Cô tựa hồ đã quên thân phận của tôi, tôi không chỉ là doanh nhân, bác sĩ, mà còn có địa vị cao trong chính phủ”
Lâm Chính bình tĩnh nói.
Lý Hiểu Hồng sửng sốt một lát, sau đó chợt nhận ra Lâm thần y quả thực đã có rất nhiều cống hiến cho chính phủ. Dương Hoa những năm nay cũng hỗ trợ y tế cho chính phủ, nên địa vị của anh đương nhiên rất phi thường.
Bên ngoài thì nói rắng đang báo cảnh sát, nhưng thực ra anh chỉ đang tìm kiếm một kênh để kêu gọi sự giúp đỡ từ chính phủ.
Và họp báo đó không chỉ đơn giản là vạch trần Đại hội mà là một động thái đưa Đại hội từ trong bóng. tối ra ánh sáng.
"Lâm thần y,thủ đoạn này của anh thật sự rất lợi hại. Nếu xảy ra chuyện gì với người xung quanh anh, bất kể là do người trong Đại hội làm hay không, mọi người đều sẽ cho rắng là do người trong Đại hội làm. Anh muốn dùng dư luận ngăn chặn Đại hội! Bằng thủ đoạn cực kỷ thông minh và sự can thiệp của chính phủ, đội Thiên Long cũng vào cuộc, anh chỉ cần không rời khỏi Giang Thành là được an toàn!
Lý Hiểu Hồng lạnh lùng nói: "Đáng tiếc dù anh túc trí đa mưu, nhưng lại giết Diêm Vệ, bắt cóc Gia Cát Xuyên, tàn sát nhiều người trong Đại hội. Anh đã khiêu khích Đại hội và Hội trưởng một cách rất quá đáng! hội trưởng chắc chẵn sẽ không thể tha cho anh. Ngoài ra có chuyện này tôi muốn nói với anh, để phòng khi anh quá đắc ý!"
"Có chuyện gì vậy?"
Lâm Chính nhìn Lý Hiểu Hồng hỏi.
"Nhưng anh có thể tạm thời cảm thấy yên tâm, sống thoải mái ổn định trong mấy ngày."
"Lời này là sao?”
“Sao vậy? Anh quên à? Đại hội sắp tổ chức hội nghị. Có lẽ Hội trưởng sẽ nhân dịp này để diệt trừ anh đấy. Cho nên, anh nên trân trọng mấy ngày này đi"
Lý Hiểu Hồng khinh thường nói, sau đó xoay người rời đi...