Tuy rằng Lâm Chính không biết những người này là ai, nhưng anh lại biết mục đích của bọn chúng.
"Không phải đã nói Đại hội sắp triệu tập hội nghị nên tạm thời sẽ không ra tay với tôi sao?"
Lâm Chính mặt không cảm xúc hỏi.
"Lâm thần y, tốc độ phát triển và hành động của anh quá nhanh. Cái gọi là "ra tay” là tiến hành tiêu diệt anh hoàn toàn. Nhưng trước khi đó, Đại hội sẽ không ngừng tìm cách để chèn ép và hãm hại anh”.
"Lâm thần y, nhiệm vụ của tôi đã hoàn thành, anh hẳn đã biết cách xử lý thi thể của tôi phải không?”
Người phụ nữ vừa nói xong thì bất ngờ căm con dao trên tay đâm thẳng vào tim mình.
Lâm Chính nhanh tay nhanh mắt, lập tức tóm lấy cổ tay cô gái.
"Cô làm gì vậy?"
Lâm Chính thấp giọng hét lên.
"Tôi đã trải qua rất nhiều gian khổ mới vào được Giang Thành, nếu tôi còn sống sẽ bị lộ. Một khi bị lộ, Bạch Hoạ Thủy đại nhân sẽ bị liên lụy, cho nên tôi nhất định phải chết! Bạch Hoạ Thủy đại nhân huấn luyện tôi đến giờ cũng chính là vì mục đích này. Lâm thần y, anh nhớ phải tiêu huỷ th thể của tôi, xóa sạch mọi dấu vết!"
Nói xong, người phụ nữ dùng sức muốn đâm con dao găm vào tim mình.
“Không cần!"
Lâm Chính hừ một tiếng, bóp dao găm vỡ thành từng mảnh.
"Lâm thần y, anh quả thực là một người nhân từ!"
Người phụ nữ cau mày.
“Tôi đúng là người như vậy, nếu không thì cũng đã không rơi vào tình cảnh này. Có điều tôi không cho rằng làm như vậy là sai. Nếu không, chẳng phải tôi sẽ cùng một giuộc với đám người trong Đại hội sao? Cô dám hy sinh tính mạng vì Bạch Hoạ Thuỷ, chứng tỏ cô là người trung nghĩa, sao lại không giữ cô lại giúp đỡ tôi cơ chứ?"
"Nhưng nếu danh tính của tôi bị lộ..."
"Không sao đâu, tôi sẽ thay đổi diện mạo cho cô”.
Lâm Chính bình tĩnh nói: "thuật dịch dung với tôi dễ như trở bàn tay".
Người phụ nữ nghe vậy, hai mắt sáng lên, lập tức quỳ một gối xuống đất.
"Tôi là Hồng Xà, từ hôm nay trở đi, mạng của tôi chính là của Lâm thần y".
"Sau này cô không thể dùng cái tên này nữa, để ôi nghĩ tên mới cho cô. Gọi là Hồng Diệp nhé”
"Cảm ơn Lâm đại nhân đã tặng tên”.
"Tôi sẽ bắt đầu phẫu thuật cho cô ngay bây giờ".
...
Một ngày sau, Lâm Chính rời khỏi biệt thự.
Một lúc sau, Hồng Diệp cũng bước ra khỏi trang viên và liên lạc với Từ Thiên. Sau khi Từ Thiên giúp Hồng Diệp làm chứng minh thư, cô gái này được đưa vào Dương Hoa làm thư ký cho Lâm Chính.
Sau khi mọi chuyện đã ổn định, Lâm Chính lập tức triệu hồi cao thủ từ vực Diệt Vong tiến vào Giang Thành.
Danh sách anh nhận được chính là danh sách sát thủ mà Đại hội đã phái đi.
Mặc dù Lâm Chính đã thanh lọc Giang Thành, nhưng những kẻ trong Đại hội muốn xâm nhập vào đây thì không phải là không thể.
Lâm Chính không ngờ thủ đoạn của Đại hội lại đáng sợ như vậy. Chỉ trong có vài ngày, lại có thể tổ chức một nhóm sát thủ tiến vào Giang Thành.
Rất nhanh, Lâm Chính mang theo Hồng Diệp tới chỗ ở của Tô Nhu.
Lúc này, Tô Nhu vừa tan làm về đến nhà, vẻ mặt mệt mỏi nằm trên sô pha.
Trong khoảng thời gian này, cô ấy chỉ đi đi lại lại ra nhà và chỗ làm, một ngày trôi qua rất nhàm chán và mệt mỗi.
Nhưng điều khiến cô cảm thấy khó chịu nhất là dù đi đến đâu, cô luôn cảm thấy như có những ánh mất đang nhìn chằm chằm vào mình từ trong bóng tối.