Nghe vậy, nét mặt tất cả các gia tộc ở Yên Kinh đều rất khó coi.
Họ biết rằng Tư Đồ Chính đang tấn công họ.
Suy cho cùng, những gia tộc này ít nhiều đều liên quan gì đó đến Lâm thần y hoặc Dương Hoa.
Ông ta công khai nhắc tới Lâm thần y tại hội nghị, rõ ràng là muốn làm khó họ.
"Huyền Dương đại nhân, đối với phương án xử lý Lâm thần y, tôi đề nghị phải nhanh-mạnh-nghiêm khắc. Không thể để loại sâu bọ như vậy tiếp tục ung dung không bị trừng phạt. Ngoài ra, thành viên các tổ chức, đảng phái có liên quan đến Lâm thần y cũng tuyệt đối không thể tha!"
Tư Đồ Chính nói rồi chắp tay.
“Ông đang nói vớ vẩn gì ở đây thế?”
Cuối cùng, Lương Huyền Mi của nhà họ Lương không thể chịu đựng được nữa, nghiến răng nghiến lợi quát lên: "Lâm thần y sao có thể là sâu bọ? Nhiều năm qua, Lâm thăn y đã chữa bệnh cho không biết bao. nhiêu người dân Long Quốc, thậm chí cả những võ giả bị thương nghiêm trọng cũng nhận được sự giúp đỡ của Học viện Huyền Y Phái. Tôi thậm chí còn nghe nói người nhà của Tư Đồ tiên sinh đây cũng đã từng được cứu tại học viện Huyền Y Phái. bây giờ ông đang đổi trắng thay đen, lấy oán Báo ân sao? Tư Đồ Chính, ông làm vậy thật không đáng làm người!
Lương Huyền Mi dứt lời, mọi người sắc mặt đều thay đổi, nhìn về phía đó.
"Huyền Mi, im miệng!"
Lương Vệ Quốc hét lớn.
"Con không thể chịu đựng được khi họ vu khống Lâm thần y như thế này!”
Lương Huyền Mi nghiến răng nói.
Lương Vệ Quốc vẻ mặt nghiêm lại, nhưng cuối cùng đành thở dài, đứng dậy chắp tay nói: “Huyền Dương đại nhân, hậu bối nhà chúng tôi còn trẻ, tính tình bốc đồng, lời nói của nó quá thẳng thản, xúc phạm đến uy nghiêm của Đại hội. Tôi xin thay mặt nhà họ Lương xin lỗi Đại hội. Nhưng những gì Huyền Mi nói không phải là không có lý. Những lời mà Lâm thần y đã nói trên TV trước đây quả thực là không phù hợp, tuy nhiên đây chỉ là sự khác biệt về tư tưởng giữa Đại hội và Lâm thần y. Tôi nghĩ chỉ dựa vào điều này mà phủ nhận toàn bộ cống hiến trước đó của Lâm thần y thì không đúng”.
“Lương Vệ Quốc, ý ông là gì? Ông muốn ủng hộ Lâm thần y sao? Hừ, lẽ nào ông và hắn cùng một phe? 'Đều có ý kiến với Đại hội?"
Tư Đồ Chính hừ lạnh.
"Ai chẳng biết nhà họ Lương và Lâm thần y có quan hệ mật thiết? Tôi đoán nhà họ Lương đã bất mãn với Đại hội từ lâu rồi phải không?”
“Lương Vệ Quốc! Có một số việc không nên nói nhảm, tôi khuyên ông không nên u mê mãi không tỉnh. Mọi người đều nhìn ra Lâm thần y là kẻ như thế nào, hẳn thậm chí còn phản đối Đại hội, tội danh này làm sao có thể rửa sạch đây?"
“Nhà họ Lương tốt nhất đừng đứng nhầm phe!"
Mọi người đều buộc tội nhà họ Lương và cuộc thảo luận vẫn tiếp tục.
Nhà họ Lương lập tức trở thành mục tiêu chỉ trích của dư luận.
"Lương Vệ Quốc, ông điên rồi sao? Đây là địa điểm tổ chức hội nghị của Đại hội, vậy mà ông lại tới đứng ra bênh vực Lâm thần y? Ông muốn nhà họ Lương chôn cùng Lâm thần y sao?"
Người nhà họ Long bên cạnh thấp giọng nói: “Ông không biết sao, cách đây không lâu, người trong Đại hội đã tấn công Học viện Huyền Y Phái. Đại hội và Lâm thần y hiện tại đã rơi vào thế một mất một còn!
"Ông đúng là... dốt như bò!"
Người họ Long hừ lạnh và ngừng nói.
Huyền Dương dáng vẻ trêu đùa nhìn nhà họ Lương, một lúc sau mới mỉm cười nói: "Lương tiên sinh nói đúng, Đại hội của chúng ta và Lâm thần y chỉ là có ý kiến khác nhau. Xin đừng đưa ra bất kỳ nhận xét cực đoan nào. Dù sao, Đại hội chúng ta đều tuân theo trật tự!"