Sau khi Lâm Chính được Hồng Mông Long Châm tăng cường sức mạnh, một luồng thần lực dâng trào dường như đang gầm thét trong cơ thể anh.
Ánh sáng trong mắt anh như những vì sao, điều đó thể hiện rằng anh đã tập trung toàn bộ sức mạnh của mình.
Hội trưởng nhìn Lâm Chính biến hóa, trong mắt ông ta tuy vẫn là sự kiêu ngạo, coi thường nhưng trong lòng không khỏi có chút kiêng dè.
"Thật thú vị, Lâm thần y. Xem ra cậu đang muốn liều mạng với tôi!" Hội trưởng bình thản nói, khóe môi cong lên như thể có chút hưng phấn.
"Từ trước đến giờ, không có trận chiến nào mà tôi không liều mạng chiến
Lâm Chính khàn giọng nói, trong mắt tràn đầy quyết tâm.
t tốt. Nhưng đừng tưởng rằng cậu có thể dùng loại sức mạnh này khống chế tôi!"
Hội trưởng múa tay, những phù văn hỗn độn khổng lồ giống như một ngọn núi cổ kính và hùng vĩ chắn trước mặt ông ta. Năng lượng hỗn loạn trên khối phù văn dường như muốn nuốt chửng mọi thứ trên thế giới.
Lâm Chính không hề sợ hãi, thần lực trong cơ thể dâng trào như thủy triều.
Anh dùng cả hai tay đẩy mạnh, một luồng châm quang sáng như dải ngân hà trào ra từ lòng bàn tay anh.
Dòng châm quang này chứa đựng thần lực và sự lĩnh ngộ tối thượng về châm thuật của anh. Nó giống như một vệt sao băng sáng chói, lao về phía phù văn hỗn độn.
"Tới đây!"
Hội trưởng gầm lên, phù văn lóe ra ánh sáng, năng lượng điên cuồng tuôn ra.
Bùm!
Châm quang va chạm với các phù văn hỗn độn, tạo ra một tiếng nổ như sấm sét làm rung chuyển cả mặt đất.
Sức mạnh của phù văn hỗn độn dâng trào điên cuồng, cố gắng nuốt chửng và hòa tan lưồng châm quang. Tuy nhiên, châm quang của Lâm Chính ẩn chứa những dao động thần lực đặc biệt, và mỗi chiếc kim dường như là một vũ khí ma thuật.
Toàn bộ hoàng lăng gần như sụp đổ.
Ngay cả mặt đất cũng bắt đầu rung chuyển.
Cảnh tượng kinh hoàng ở đây đã làm kinh động tới cả cơ quan chức năng.
Ngay cả võ giả hàng trăm dặm xung quanh hoàng lăng cũng bị sốc.
Vô số người không thể ngủ được.
Vô số người đang chăm chú theo dõi động tĩnh ở đây.
Không ai biết đây là trận tử chiến giữa các bậc đại năng mạnh mẽ đến mức nào...
Lâm Chính hét lớn một tiếng, ý niệm của anh giống như một chiếc búa khổng lồ vô hình, đánh mạnh vào dòng châm quang.
Sức mạnh của dòng châm quang tăng lên ngay lập tức, giống như những thanh kiếm sắc bén, tạo ra những vết nứt nhỏ trên phù văn hỗn độn.
Hội trưởng nhìn thấy cảnh này, cau mày và nhanh chóng tăng cường sức mạnh của phù văn.
Các vết nứt trên phù văn dần dần lành lại dưới sự nuôi dưỡng của sức mạnh hỗn độn.
"Tới đây!"
Lâm Chính hét lên lạnh lùng, đầu ngón tay di chuyển nhanh chóng, vô số những cây châm nhỏ xíu bay trên bầu trời như những bông tuyết.
Những cây châm này nhìn có vẻ không hề có sức đe dọa nhưng mỗi chiếc đều ẩn chứa thần lực cường đại của Lâm Chính và sự lĩnh ngộ của anh đối với sức mạnh sinh tử.
Hội trưởng gầm lên với tông giọng trầm thấp, và những rào cản năng lượng hỗn độn hình thành trước mặt ông ta.
Những cây châm đâm vào rào chắn và tạo ra âm thanh tanh tách như pháo. nổ. Mặc dù phần lớn châm đều bị kết giới chặn lại, nhưng vẫn có một số cây châm xuyên qua kết giới như dao găm sắc bén, để lại một vài vết máu nhỏ trên cơ thể Hội trưởng.
Đáng sợ!
Lâm Chính ánh mắt lạnh lùng, vẫn lựa chọn chính diện nghênh địch.
Vô số châm khí nhanh chóng tạo thành một châm trận khổng lồ dưới sự điều khiển của anh.
"Cái gì?" Hội trưởng Đại hội sửng sốt.
Ông ta không thể ngờ rằng trên đời thực sự có người có thể dùng châm khí để tạo ra thế tấn công như vậy...