Cả 3 cùng nhau bước vào nhà, bà Vương thấy con dâu của mình đã về thì vui vẻ hẳn lên, bà đi lại nắm lấy tay cô đi lại sopha ngồi xuống hỏi han cô đủ điều.
''Con gái mẹ hôm nay đi làm có mệt lắm không con ,nào con ngồi xuống đây.
Người đâu mang cho mợ chủ cốc nước cam .''
''Dạ bà chủ nước của mợ chủ đây ạ!
''Uh đưa đây, cô vào dọn thức ăn ra đi để cho con dâu tôi ăn cho nóng ''
''Dạ vâng !
''Nào con uống nước đi xong rửa chân tay mặt mũi xong ăn cơm nha,mẹ nấu rất nhiều đồ bổ cho con đó ''
''Dạ vâng ạ!
''Mẹ rốt cuộc con và anh có còn là con của mẹ không sao mẹ chẳng quan tâm tụi con vậy ?
''Tụi bây từ dưới đất chui lên à!
2 anh em nhìn nhau mà cạn lời thật sự với mẹ mình, bây giờ thì xác định chị dâu cô mà có vấn đề gì thì anh cô xong đời với mẹ luôn.
''Thôi cơm xong rồi vào ăn thôi nào !
Bà đứng dậy đi cùng ba con của mình vào trong nhà ăn ,bước đến bàn ăn cô nhìn mà phát hoảng, thức ăn bày 1 bàn toàn món ngon vật lạ không cô nhìn mà không kìm chế được muốn ăn ngay .
Anh cũng ngồi xuống bên cạnh cô đang định lấy đũa để ăn thì bà chặn anh lại.
''Con ăn cái này đi cái này rất tốt rất bổ !
Anh nhìn con hàu trong bát mình mà muốn hỏi mẹ thì bất thình lình nhìn lại trong bàn ăn toàn hàu đủ các món, lại còn những món bổ không kia chứ, trời ơi mẹ tôi muốn gì đây, không biết bà lấy đâu ra mấy cái ý nghĩ này mà làm theo nữa, nhưng anh nhìn vào ánh mắt bà như kiểu ''mày mà không ăn thì xác định đi con'' thì anh đành phải ăn vậy.
Sau khi ăn uống xong đâu đấy anh và cô được bà giục lên phòng tắm rửa và nghỉ ngơi, anh và cô cũng nghe lời mà lên phòng.
Vào phòng anh bảo cô đi tắm trước còn mình thì xem chút việc đã rồi tắm sau.
Cô đi lại mở tủ để lấy đồ thì trong tủ không còn gì, nó trống trơn đến kì lạ, cô quay người nhìn anh đến khó hiểu.
Nhận thấy có ánh mắt nhìn mình anh ngước lên thì thấy cô đang đứng đó mà nhăn nhó.
''Sao vậy sao chưa đi tắm nữa ?
''Đồ trong đây đâu hết rồi ạ!
''Hả đồ gì, thì nó ở trong đó mà!
Anh vừa nói vừa đi lại thì nhìn mấy cái tủ trống trơn luôn, anh cũng không biết làm sao thì có chuông điện thoại vang lên,anh đi lại ghế nghe máy.
''Alo mẹ ạ!
''À mẹ quên nói cho tụi con biết là quần áo tụi con mẹ thấy lâu ngày chưa mặc lại nên mẹ cho người đi giặt hết rồi mai mới mang đến nha.
À kêu con dâu mẹ đồ ngủ của nó mẹ để trong phòng tắm rồi nha ''
Nói xong chưa kịp để anh phản ứng bà đã tắt máy ngang luôn.
Anh đưa mắt nhìn cô sau đó nói lại lời bà vừa nói khi nãy với cô, cô nghe vậy cũng không nói gì bước vào phòng tắm để tắm.
Anh bên này đang suy nghĩ chẳng lẻ mẹ mình lại bày trò gì sao,vừa nghĩ anh vừa đi lại cửa phòng để mở cửa ra ngoài hỏi bà thì cửa phòng không mở được, đến lúc này anh đã đoán được trò mẹ anh đang làm rồi, anh nhanh tay với diện thoại cho bà.
''Alo mẹ nghe con trai yêu quý của mẹ!
''Mẹ làm gì đây sao khóa cửa phòng của con?
"Thì mẹ đang tạo cơ hội cho con mà,con cứ việc làm mọi việc còn lại mẹ sẽ lo, cố gắng lên nha con,con mà không làm được con không phải con trai của ta !
Nói rồi bà cúp máy không cho anh nói nữa.
''Alo mẹ mẹ....!
Anh bực mình với mẹ của anh thật chứ gì mà cứ làm, anh còn chưa dám gần cô chả là làm, làm gì mà làm.
Đang mãi suy nghĩ thì có tiếng hét lên từ trong phòng tắm, anh chạy vội lại gõ cửa.
"Này cô có sao không, sao vậy, cô bị gì không trả lời tôi đi "
Đợi mãi mà chẳng thấy cô trả lời anh lại nói tiếp.
"Cô mà không lên tiếng tôi vào đó nha!
"Anh anh không được vào !
''Vậy cô bị làm sao vậy, sao tự nhiên lại hét lên thế,cô bị ngã à?
''Tôi tôi...đồ này không mặc được ''
Cô ấp úng nói làm anh càng khó hiểu mà hỏi lại cô.
''Là sao cô nói rõ hơn đi ''
''Nó nó mỏng quá tôi không dám mặc đâu !
Giờ thì anh gần đoán ra được nhưng vẫn phải chấn an cô gái trong kia đã nếu không muốn cô ở trong đó cả đêm luôn.
''Không sao đâu cô cứ mặc ra ngoài này đi, tôi không nhìn đâu ''
''Không tôi không mặc nó đâu !
Anh vò đầu bất lực nhưng vẫn phải thấp giọng mà khuyên nhủ cô.
''Yên tâm tôi không nhìn ,cô ra ngoài nằm vào chăn tôi không nhìn là được chứ gì, chẳng lẻ cô định ở trong đó để chết cóng à''
Đây là lần đầu mà anh phải nói nhiều như vậy, thật bực mình với bà mẹ anh mà.
Đang nghĩ thì nghe thấy tiếng cạch cửa cửa vang lên anh liền quay lại nhìn. Chỉ thấy bóng dáng mềm mại vội lướt qua anh chui tọt lên giường trùm kín mít chăn từ đầu đến chân rồi nói vọng ra bên ngoài.
''Anh bảo anh không nhìn mà sao anh vẫn nhìn ''
''Tôi không cố ý chỉ là bản năng quay đầu nên tôi làm theo tự nhiên, tôi xin lỗi ''
Không thấy cô nói gì nữa thì anh cũng vào phòng tắm để tắm.
Dù cô đã chạy rất nhanh nhưng anh vẫn nhìn ra được hóa ra là chiếc váy ngủ xuyên suốt cơ thể, dù là rất nhanh nhưng anh cũng đủ biết được đôi chân của cô rất dài lại còn thon gọn nữa, vòng 1 cô cũng rất căng.
Sao mới nhìn có vậy thôi mà mày đã khó chịu rồi, 30 mươi năm cuộc đời của mày uổng phí à,có phải mày chưa từng thấy qua đâu sao giờ lại vì cô gái mới quen này mà khó chịu chứ thật bực bội mà.
Anh vừa tắm vừa khó chịu mãi nên đành tắm nước lạnh cho xong .
Giờ thì anh đã hiểu hôm nay sao mẹ bắt anh ăn toàn hàu với đồ bổ, với cái gì mà giặt quần áo hóa ra là do bà cố ý mà.