Người Dấu Yêu Ơi

Chương 854



Chương 854LẦN NÀY EM PHẢI ĐI BAO LÂU?
Mặc dù cảm thấy mình nghi ngờ như vậy hơi ti tiện, nhưng kết hợp với những hành động trong mấy tháng gần đây của Bùi Đường, cô cảm thấy anh ta rất có thể sẽ làm như vậy.

Thành Nghiệp Nam ngưng thở một giây rồi mới uể oải đáp, “Được, anh biết rồi. Còn thứ ba là gì?”

“Trong vòng nửa tháng, anh có thể nâng Kỷ Tố Tân lên không?”

“Nâng cô ta làm gì?” Giọng điệu Thành Nghiệp Nam lộ ra sự chán ghét.

Nghiên Thời Thất không trả lời mà nói, “Anh cứ nâng trước đi. Khi nào cô ta hot lên thì em sẽ nói cho anh biết!”

“Được, anh sẽ làm theo ý em.” Thành Nghiệp Nam đồng ý xong mới không kiềm chế được tò mò hỏi, “Em đăng kí studio là định ra làm riêng sao?”

“Vâng, em cũng có ý định này, nhưng anh nhớ kĩ là đừng để Thiên Thừa Entertainment phát hiện nhé. Thời gian này em không có ở đây, sẽ khó tránh được việc bọn họ lại tiếp tục dựng chuyện cho em.”

“Lát nữa em sẽ đăng bài Weibo, anh đọc là biết ngay. Còn nữa, anh đừng mâu thuẫn với Thiệu Chính Hề, nhẫn nhịn trước, đợi em về rồi hãy nói sau.”

Nghiên Thời Thất nghiêm túc nói xong vẫn còn không yên tâm lại dặn dò, “Nhất định phải chờ em trở về đấy.”

“Anh biết rồi...” Thành Nghiệp Nam làu bàu một câu, “Phải lâu lắm sao?”

Cô gãi mặt, cười khẽ, “Em cũng không biết bao lâu nữa. Có lẽ là mười ngày nửa tháng, cũng có lẽ... mấy tháng.”

Bản thân Nghiên Thời Thất cũng không biết đến khi nào mắt mình mới được chữa khỏi nữa.

Mặc dù anh Tư nói Thương Lục rất giỏi nhưng Nghiên Thời Thất không biết có thể tin tưởng anh ta được không.

Nói cho cùng là do cô rất muốn đứa bé này.

Cô không thể vì bản thân mình mà bỏ đi kết tinh tình yêu đầu tiên của bọn họ được.

Có lẽ các bà mẹ trên đời đều như vậy.

Đúng là cô còn trẻ, sau này còn có nhiều cơ hội. Nhưng nếu như không thể giữ được đứa bé này thì năm tháng sau này, mỗi khi đột nhiên nghĩ tới, cô nhất định sẽ vô cùng tiếc nuối.

Huống chi lúc cô ngã xuống, bị thương, nhưng đứa bé lại vẫn yên ổn.

Cô không nhẫn tâm bỏ đứa bé trong lúc này được.

Sau khi cúp điện thoại, Nghiên Thời Thất ngồi một mình trên ban công, tuy tâm sự ngổn ngang nhưng trên môi cô vẫn vấn vương nụ cười dịu dàng.

Cô cũng không biết thời gian này mình phải đến nơi nào, nhưng mà... vì Tiểu Tiểu Tần, cô đúng là cần đi một nơi cách xa những chuyện vặt vãnh để chờ nghe tim thai của Tiểu Tiểu Tần.

***

Dưới lầu, Kiều Mục đang ngồi với Hàn Vân Đình.

Anh ta khẽ tựa lên vai Hàn Vân Đình, một chân gác trên bàn trà nhìn Tần Bách Duật ngồi đối diện: “Ý của cậu là cậu Ba nhà họ Tống ra tay với em dâu hả?”

Lúc Kiều Mục nói những lời này, ánh mắt anh ta rất nặng nề.

Trước đây anh ta có từng hợp tác với Tống Kỳ Diệp, nhưng anh ta chưa từng nghĩ tên này lại to gan đến nỗi dám động vào người phụ nữ được gia tộc ở Lệ Thành che chở.

Tần Bách Duật nghiêm túc nói, “Hắn giúp Kỷ Tố Tân.”

“F*ck!” Kiều Mục mắng ra tiếng, “Hiện giờ Tống Kỳ Diệp đang yếu thế, đa số tài sản của nhà họ Tống đều nằm trong tay cậu Bảy nhà họ. Sao em dâu lại trêu chọc tới hắn vậy?”

“Con người Tống Kỳ Diệp này rất nham hiểm, vệ sĩ trong nhà bị hắn đánh chết vô số. Mấy năm trước vì lộ ra bản tính mà hắn đã bị tước đi quyền thừa kế rồi.”

“Tập đoàn Kiều thị còn hợp tác với Tống Kỳ Diệp à?” Hàn Vân Đình ngẩng đầu khỏi điện thoại nhìn Kiều Mục.

Kiều Mục nhún vai, “Còn có mấy hạng mục nhỏ không đáng nhắc đến. Sáng mai tôi sẽ bảo thư ký hủy hợp đồng là được rồi.”

Không cần nói nhiều, chọc người của họ sẽ không có cơ hội hợp tác nữa.

“Chú Tư, lần này cậu phải đi bao lâu?”

Tần Bách Duật nhìn về phía Hàn Vân Đình, “Ít nhất là một tháng.”
w๖ebtruy๖enonlin๖ez
Thương Lục nói, ít nhất cần một tháng mới có thể chữa khỏi đôi mắt cho Tiểu Thất.