Chương 917KIỀU THỊ MẤT ĐI HƠN HAI MƯƠI NGHỆ SĨ! Lúc này, Nghiên Thời Thất bất giác nhìn sang Tần Bách Duật bên cạnh bằng ánh dò xét kín đáo.
Có phải anh bảo anh hai Kiều làm như vậy không?
Nhưng biểu hiện ban nãy của hai người, trông không giống đã bàn bạc xong từ trước.
Tần Bách Duật bắt được nét mặt nghi ngờ của cô, nên nhếch môi, “Đúng là nên cân nhắc.”
Bấy giờ, Kiều Mục hài lòng rung chân.
Ngay cả chú Tư cũng nói vậy, anh ta cảm thấy mình chỉ cách thành công một bước nữa thôi.
Nghiên Thời Thất dời mắt khỏi gương mặt sắc sảo cương nghị của anh, đắn đo một hồi rồi mới mỉm cười nói với Kiều Mục, “Cảm ơn sự tán thưởng của anh hai Kiều, nhưng... trước mắt em không định chuyển chỗ làm.”
Nụ cười của Kiều Mục cứng đờ.
Anh ta chán nản buông thõng hai chân đang bắt tréo, chống cùi chỏ trên đầu gối, nghiêng người về trước, trong mắt tràn ngập thăm dò, “Bây giờ Thiên Thừa Entertainment đối xử với em như vậy, em vẫn tiếp tục hợp tác với họ ư?”
Nghiên Thời Thất mỉm cười lắc đầu, “Em không định hợp tác tiếp, nhưng không thể dứt áo ra đi vào lúc này. Vẫn còn vài chuyện cần phải được giải đáp. Dù em có tới Kiều thị, thì cũng không phải vào lúc này.”
Cô không muốn cắt đứt mọi đường lui của mình. Quả thật Kiều thị thích hợp cho nghệ sĩ phát triển hơn Thiên Thừa Entertainment.
Dù là vốn liếng hay mạng lưới giao tiếp hoặc tài nguyên, Kiều thị đều là công ty quản lý số một số hai trong nước.
Nghe vậy, Kiều Mục thở phào, “Không sao, chỉ cần em có dự định rời đi là được. Về phần thời gian, cứ làm theo ý em. Kiều thị kí với em thì nhất định sẽ không bạc đãi, chuyện này em cứ yên tâm.”
“Vâng, cảm ơn anh hai Kiều. Sau này em sẽ bảo quản lý liên lạc với anh về việc liên kết phụ thuộc.”
Kiều Mục đáp lại một tiếng, “Được rồi, anh thấy đừng phụ thuộc nữa, cứ thêm thẳng kế hoạch cổ đông hợp tác của Kiều thị, như vậy sẽ tiện làm việc hơn.”
“Phân chia cổ phần và hoạt động của studio sẽ do chính em quyết định. Về hội nghị cổ đông, em muốn gia nhập thì cứ tới, không muốn lộ diện thì nhờ quản lý của em ra mặt là được.”
Nghiên Thời Thất là người ngoài ngành trong hoạt động công ty và phương diện phát triển, cô tiếp nhận đề nghị của Kiều Mục rất dứt khoát.
***
Tối hôm đó, Kiều Mục và Hàn Vân Đình ăn tối ở Vịnh Lâm Hồ. Nguồn : we btruy en onlin ez.com
Cơm nước xong, hai người vào phòng sách với Tần Bách Duật. Họ châm thuốc, liên tục phun mây nhả khói.
Đối với những người nghiện thuốc như họ, không thể hút thuốc ngoài phòng khách đúng là giày vò người ta.
Kiều Mục ngồi bên góc bàn trà, nhìn tách trà bốc khói nghi ngút trên bàn, rít một hơi thuốc, ánh mắt rất khò lường: “Chú Tư, chú có biết tình hình phía công ty của em dâu không?”
Hàn Vân Đình dập thuốc, liếc Tần Bách Duật, “Anh nghe nói dạo gần đây Thiên Thừa Entertainment không yên ổn lắm, tình hình nội bộ rất phức tạp.”
Tần Bách Duật ngồi ở bàn làm việc, khói trắng mong manh lượn lờ quanh người anh, “Biết một chút.”
“Nếu đã biết thì chú giúp em dâu đi, để cô ấy nhanh chóng tới Kiều thị, sao nào?”
Hàn Vân Đình: “...”
Cứ tưởng rằng anh ta sẽ đưa ra ý kiến có tính xây dựng nào chứ.
Hàn Vân Đình ngẫm nghĩ, rất nghi ngờ, “Sao em cảm thấy, hình như anh rất vội vã muốn em dâu gia nhập Kiều thị nhỉ?”
Kiều Mục thản nhiên đón nhận tầm mắt của đối phương, “Không sai, anh rất vội! Gần đây Kiều thị đã thất thoát hơn hai mươi nghệ sĩ, mẹ nó chứ anh không vội được chắc?”
Nói ra ngọn nguồn câu chuyện, sắc mặt Kiều Mục càng sa sầm.
Anh ta cắn điếu thuốc, nheo mắt nhìn Tần Bách Duật, “Chú có biết ông chủ phía sau Thiên Thừa Entertainment, Thiệu Chính Hề không?”