CHUYỆN CỦA EM, ANH ĐỀU GHI NHỚ! Lúc này, hai chiếc xe Maserati đời mới nhất xuất hiện ở gần hộp đêm đã lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Các cô gái quanh quẩn ở cửa ra vào đứng nguyên tại chỗ, ánh mắt vô cùng hâm mộ.
Thậm chí còn có người cởi áo khoác ngoài, để lộ thân hình gợi cảm.
Xe sang rất phổ biến ở đây, nhưng lần đầu tiên xuất hiện cả hai chiếc xe giống hệt nhau thì đúng là rất hiếm thấy.
Nghiên Thời Thất ngồi bên ghế phụ lái, quan sát bảo vệ vô cùng nghiêm khắc trước cửa hộp đêm, rồi lại nhìn thoáng qua một hộp đêm khác cách đó không xa.
Đêm nay, tình huống ra vào ở hộp đêm WEK có phần chặt chẽ hơn các chỗ khác.
“Trang Nhân ở trong này à?” Nghiên Thời Thất trầm ngâm hỏi.
Tần Bách Duật vừa đỗ xe vừa trả lời, “Đúng vậy, hôm nay kiểm tra bất ngờ, ‘nòng cốt’ trong hộp đêm bị đưa đi gần một nửa, bây giờ bà ta không ổn lắm.”
Nghiên Thời Thất lại nhìn cảnh tượng bảo vệ trước cửa kiểm tra, lơ đãng gật đầu, “Chẳng trách họ kiểm tra cẩn thận như vậy. Bình thường vào hộp đêm, chỉ cần có dấu trên tay là được. Hôm nay ngay cả túi xách nữ cũng không cho mang vào, rốt cuộc là họ đang lo lắng điều gì?”
Lúc này, Tần Bách Duật đang tháo dây an toàn, bất ngờ nghe thấy lời cô nói, ánh mắt anh rơi trên mặt cô, giọng điệu sâu xa, “Trước đây em từng đến hộp đêm à?”
Nghiên Thời Thất đang ghé sát vào cửa sổ nhìn ra bên ngoài, nghe hỏi lập tức trả lời: “Em từng đến, nhưng không nhiều, chỉ hai, ba lần thôi.”
Sau đó, khoang xe trở nên vô cùng yên tĩnh.
Hồi lâu sau, Nghiên Thời Thất mới muộn màng hiểu ra, quay đầu lại. Bắt gặp đôi mắt xa xăm của anh, cô chớp mắt, cân nhắc có phải lời nói ban nãy không quá phù hợp hay không?!
Đôi mắt của Tần Bách Duật đen như mực, anh duỗi tay, nhẹ nhàng nhéo gương mặt của cô, “Em thích hộp đêm và quán bar à?”
Anh nhớ rất kĩ cảnh tượng trước kia ôm cô ra từ quán bar, không đến nỗi say khướt nhưng cũng chẳng kém là bao.
Cô xinh đẹp như vậy, hơn nữa khí chất còn lạnh lùng cao ngạo, dù xuất hiện ở hộp đêm hay quán bar đều không tránh khỏi sự chú ý của kẻ có ý đồ, chứ đừng nói chi đến thân phận ngôi sao của cô.
Hoàn cảnh như thế này sẽ không an toàn cho cô.
Nghiên Thời Thất nhìn đôi mắt dần dần trở nên sâu thẫm của Tần Bách Duật, chợt hiểu ra rồi lắc đầu, “Em không thích!”
Vừa dứt lời, cô lại cảm thấy giọng điệu không đủ trịnh trọng, lập tức bổ sung rất nghiêm túc, “Không chỉ không thích, mà em còn rất ghét!”
“Ừ, vậy thì sau này... Đừng đến nữa!” Ý cười lướt qua đáy mắt anh.
Nghiên Thời Thất ngoan ngoãn gật đầu, “Vâng, không đến nữa, trừ phi có anh đi cùng.”
Anh liếc biểu cảm ranh mãnh của cô, ngón tay buông tha cho gương mặt xinh đẹp, sau đó thuận thế giữ gáy, hôn cô ngấu nghiến.
Nụ hôn kết thúc, mắt Nghiên Thời Thất long lanh ánh nước, cô đấm anh một cái, giận dữ nói: “Chuyện qua lâu rồi, sao anh vẫn còn nhớ?”
Nghiên Thời Thất rất thông minh, không tốn nhiều thời gian liền nhớ ra chuyện dạo trước cô được anh đưa về căn biệt thự Duplex từ Pub.
Chẳng trách ban nãy anh lại nghiêm mặt hỏi cô có thích hộp đêm hay quán bar không.
Đúng là một người đàn ông nhỏ mọn!
Tần Bách Duật dùng ngón cái vuốt ve khóe môi cô, giọng nói trầm ấm mà quyến rũ, “Chuyện của em, anh đều ghi nhớ.”
Trái tim như ngừng đập.
Nghiên Thời Thất còn muốn tán tỉnh với anh vài câu thì lúc này, mui xe bên ngoài bị người ta gõ hai cái.
Họ đồng thời nhìn theo thì thấy Lôi Duệ Tu ôm vòng eo nhỏ của Ôn Tranh bằng một tay, tay còn lại chống nạnh, ung dung nhìn bọn họ qua cửa sổ xe. Hãy vào webtruyenonlinez.com để đọc truyện nhanh hơn! Cả hai người bên ngoài đều đang cười trêu bọn họ.
Nghiên Thời Thất mặt đỏ bừng, miệng sưng vù: “...”