Người Dấu Yêu Ơi

Chương 902



Chương 902CÓ PHẢI DẠO NÀY EM BÉO LÊN KHÔNG?
“Cảm giác của bà Tần sai rồi!” Anh kéo cô, không nặng không nhẹ ôm lấy eo nhỏ của cô, để cô ngồi lên đùi mình.

Nghiên Thời Thất hơi đờ ra, ngồi trong lòng anh mà vô thức đưa tay che bụng, tim đập loạn xạ, “Anh từ từ, coi chừng con đấy.”

Anh nheo nheo mắt nhìn bụng cô, má phấn môi kề thế này thật khiến người ta giày vò.

Nghiên Thời Thất vô tư không hay biết gì, chỉ trách cứ một câu rồi kéo tay anh áp vào bụng mình, “Anh sờ thử xem, có phải dạo này em béo ra không?”

Há, lại còn sờ?!

Coi anh là Liễu Hạ Huệ, ngồi trong ngực mà lòng không loạn?!

Anh thở dài trong yên lặng, lòng bàn tay vẫn cứ cẩn thận dán lên bụng cô, “Vẫn y như trước, không béo.”

“Thật không?” Nghiên Thời Thất bóp bóp bụng nhỏ đầy nghi ngờ. Tuy vóc dáng không có gì thay đổi nhưng cô cứ có cảm giác vòng eo tròn trịa hơn rồi.

Chỉ lát sau, cô vừa muốn xoay người nói chuyện với anh, thì bỗng chốc cứng đờ cả người.

Nghiên Thời Thất sượng chất nhìn anh, không lên tiếng, ánh mắt trông có vẻ lúng túng.

Anh vỗ vỗ cô, ánh mắt sâu hun hút: “Ngồi qua bên cạnh đi, anh đi nhà vệ sinh.”

Cô chậm rãi ngồi xuống ghế, nhìn theo bóng lưng khó hiểu đứng lên của anh, ánh mắt sóng sánh ngậm nước của cô không thể giấu nổi ý cười.

Trong phòng khách, cả phòng ấm áp như xuân về.

Cô ngồi yên lặng nơi đó, ánh mắt lơ đãng nhìn ra cửa sổ. Ánh mặt trời bao bọc lấy cô, tâm tư của Nghiên Thời Thất bất giác cuộn trào.

Cô mấp máy môi, bàn tay vịn xô pha dần dần siết lại.

Không biết nghĩ đến điều gì, gò má Nghiên Thời Thất chợt đỏ bừng, giữa đôi mày hiện lên sự vui thích.

Cô chuyển mắt nhìn lên tầng hai. Sau khi hạ quyết tâm, cô xỏ dép đạp bước lung tung chạy lên lầu.

Trái tim thình thịch liên hồi, lại cứ quyết tâm xông lên.

Trong phòng tắm có tiếng nước, hình như anh đang tắm.

Nghiên Thời Thất áp tai lên cửa mà nghe, ánh mắt láo liên. Chần chừ mấy giây rồi cô đẩy cửa vào.

Cô muốn làm một chuyện, một chuyện có thể giúp anh được thoải mái mà không phải cực khổ như vậy!

Trong phòng tắm, hơi nước mỏng manh. Trời đã vào đông, anh còn không đến mức phải tắm nước lạnh, nhưng nhiệt độ cũng không cao bao nhiêu.

Anh nghe có tiếng mở cửa bèn lạnh lùng nheo mắt, “Em vào đây làm gì?”

Nghiên Thời Thất hùng hồn, “Tắm đó!” Đọc truyện tại Web Truyen Onlinez . com

Tần Bách Duật: “...”

Hơn nửa tiếng sau, Nghiên Thời Thất nằm trên giường trong phòng ngủ, nhìn nóc nhà và suy ngẫm về cuộc đời.

Miệng của cô mỏi quá trời mỏi.

Hình như anh Tư vào phòng đọc sách để hút thuốc.

Tuy có vất vả nhưng cô vẫn thấy rất ngọt ngào.

Nhất là...

Nghiên Thời Thất suy nghĩ vẫn vơ, trong đầu toàn là những hình ảnh nóng bỏng.

“Cạch” một cái, là lúc cô xoay người bị đụng đầu vào tủ đầu giường.

“Ôi...” Nghiên Thời Thất ôm đầu, xoa xoa một lát lại cười tủm tỉm.

Đây là lần đầu tiên!

Cô vừa lăn lộn trên giường vừa hồi tưởng. Anh đứng cạnh cửa hai phút, nheo mắt quan sát cô, mãi đến khi cô bị dụng phải đầu mới không chịu nổi phải bước qua, “Đang suy nghĩ bậy bạ gì đó? Đụng đầu còn cười?”

Nghiên Thời Thất tắt tiếng cứng họng ngay tại chỗ: “...”

Anh ngồi xuống mép giường, kéo tay cô, dùng bàn tay ấm nóng xoa đầu cho cô, “Mắt vừa khỏi sao đã bất cẩn như vậy hả!”

Mặt Nghiên Thời Thất đã hồng thấu!

Cô đưa tay che mắt, cảm thấy mình sắp bốc cháy tới nơi.

Xấu hổ quá đi mất!

Anh ấy tới từ khi nào vậy?

Rõ ràng thấy cô xấu hổ, anh chống một tay nơi mép giường, chậm rãi cúi người xuống, ghé sát vào tai cô, khàn giọng thì thầm, “Sao không nói gì? Miệng còn mỏi à?”

Waka là đơn vị duy nhất sở hữu bản quyền tác phẩm Người dấu yêu. Các cá nhân, tổ chức khác có hành vi sao chép, đăng tải tác phẩm dưới mọi hình thức đều là hành vi vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!