Người Định Mệnh Của Tôi Là Tinh Linh Mạnh Nhất

Chương 4: Máu của Ligan (2)



Khương Đồng nhanh chóng niệm chú tạo thêm lớp cách, che dấu hơi thở của mình. Chỉ dựa vào mắt thường, cậu hoàn toàn xác định được, mình không phải đối thủ của sinh vật trước mặt. Với thân dài hơn 10m, riêng chiếc đuôi đã chiếm một nửa thân thể cùng lớp vảy sắc bén hình răng cưa dọc quanh thân, nó vừa quét đuôi vào trong đầm lầy, các sinh vật cách đó 3-4m đều chết cả, xác nổi lềnh bềnh trên đầm lầy rồi dần chìm xuống dưới. Ligan là sinh vật có hình dạng như một con rắn mối phiên bản khổng lồ. Lớp vảy cứng cáp, hàm răng sắc nhọn, chiếc đuôi to khỏe như một bộ giáp. Những con rắn mối mà cậu thường thấy dễ thương hơn chúng rất nhiều.

Con Ligan trước mặt gầm lên một tiếng, như phát hiện được hơi thở của sinh vật sống khác quanh đấy. Nó bước đi chầm chậm lội quanh đầm lầy. Khương Đồng ngưng thở không dám di chuyển, hiện cậu chỉ hy vọng nó không phát hiện ra bản thân mà thôi.

Nhưng có vẻ ông trời không nghe thấy tiếng lòng của cậu, Ligan đang tiến đến rất gần vị trí mà cậu đang ẩn nấp. Ngay sau đấy, nó liền vung chiếc đuôi sắc nhọn của mình về phía cậu. Khương Đồng nhanh chóng niệm chú di chuyển nhanh chóng, tránh thoát kịp lúc chiếc đuôi quét tới. Đáng thương cái cây mà cậu ẩn nấp trước đấy hoàn toàn không chịu được sức ép to lớn này.

Ligan đã hoàn toàn phát hiện ra Khương Đồng, nó nhanh chóng đuổi theo. Bước chân khổng lồ của nó chắc chắn sẽ đè bẹp cậu nếu đuổi kịp. Dựa vào ưu thế rừng cây, Khương Đồng nhanh chóng chạy thoát khỏi móng vuốt của Ligan. Sinh vật khổng lồ mất kiên nhẫn, quét đỗ toàn bộ cây cối quanh đấy. Khương Đồng cũng bị văng ra xa, thân thể va chạm mạnh với đóng cây cối đổ nát. Trước mắt cậu là chân của Ligan, chỉ cách cậu vài mét.

Khương Đồng muốn đứng dậy chạy thoát, nhưng cậu phát hiện chân mình rất đau, khả năng cao là đã gãy xương. Cậu đang cực kì hối hận vì sự sốc nổi của mình, không có chuẩn bị trước đã đến lãnh thổ của Ligan. Ngay lúc cậu cho là mình sẽ chết dưới chân của Ligan, một quả cầu lửa nhanh chóng bay đến, đẩy Ligan lùi lại sau. Đằng sau xuất hiện vài dây leo lớn, nhanh chóng kéo Khương Đồng về hướng ngược lại.

“Rika… Lion” - Khương Đồng thở mạnh khi nhìn thấy hai tinh linh đến cứu mình

“Đồng Đồng, cậu không sao chứ, chúng ta đi nhanh, nó sẽ vô hiệu quả tấn công của Lion ngay thôi” – Rika giữ lấy vai Khương Đồng, sử dụng sức mạnh hệ mộc nhanh chóng đưa cậu đến bờ sông. Nơi đó không chỉ tinh linh không qua được, bọn Ligan cũng không đến được.

“Lion, đi thôi, chúng ta không đánh lại nó đâu” – Khương Đồng nhanh gọi Lion để nhóc dừng sử dụng sức mạnh hệ hỏa của mình.

Quả nhiên sau đấy, lớp vảy của Ligan đột nhiên sáng lên, những quả cầu lửa chưa kịp chạm vào thân thể Ligan đã tắt ngúm. Lion ném quả cầu lửa cuối cùng, nhanh chóng rút lui cùng Rika và Khương Đồng. Ligan giận dữ đuổi theo, tuy nhiên đã đến bờ sông thung lũng. Nó như sợ hãi điều gì đó, dừng bước chân lại rồi quay đầu trở về. Lion mệt mỏi dựa vào người Khương Đồng.

“Mệt chết tôi rồi, nó thật hung dữ T.T” – Lion mếu máo. Nhóc là Hỏa tinh linh, dù bản năng là một tinh linh có sức chiến đấu vô cùng mạnh, song thực ra lại là một cậu nhóc mềm yếu.

Khương Đồng ôm Lion vào trong lòng, cảm kích mà cám ơn cả hai đứa đã cứu mình. Sau khi đã bình tĩnh hơn, Khương Đồng mới thấy chân phải của mình đã sưng to. Cậu nghĩ thầm về đến nhà chắc chắn sẽ bị ba mắng, thậm chí là cấm túc trong nhà. Nói rồi cậu nhìn bờ sông, hỏi Lion và Rika



“Tại sao nó lại không đuổi đến đây vậy?”

“Nó giống chúng tôi, đều sợ nơi này” – Rika trả lời cậu

“Tại sao các cậu lại sợ nơi này?” – Khương Đồng thắc mắc

“Không rõ, trong tiềm thức đã như vậy rồi. Rất nhiều pháp sư đã đến nơi này, nhưng tôi cũng chỉ thấy mỗi Đồng Đồng có thể băng qua sông vào thung lũng thôi” – Lion đáp tiếp

Rika để Lion ở lại cùng Khương Đồng, cô nhóc nhanh chóng đi tìm Fiffy – linh tinh chữa trị của khu rừng này. Chỉ có bà ấy mới chữa thương được cho Đồng Đồng.

Khương Đồng im lặng ôm Lion, vẫn nhìn về phía bờ sông. Cậu vẫn đang suy nghĩ cách để lấy được máu của Ligan, nếu có thể lợi dụng nổi sợ của nó với thung lũng này, hẳn sẽ có cách lấy được máu mà vẫn an toàn. Đang suy nghĩ, Khương Đồng cảm nhận Lion trong vòng tay cậu bỗng trở nên cảnh giác. Lion phát ra hỏa linh bao vây nhóc và Khương Đồng lại, rõ ràng nhóc cảm thấy người đến có vẻ không tốt.

Khương Đồng khó khăn quay người lại, người đến là một tên cao to, làn da ngâm cùng đồng bộ đồng phục trắng. Dù ở hành tinh Bolia xa xôi này, Khương Đồng vẫn nhận ra đồng phục này là của Học viên pháp thuật ở tinh cầu Olad. Sao cậu có thể quên được, hằng năm vào mùa xuân, đoàn pháp sư trẻ tuổi từ các sao chủ sẽ đến nơi này để tìm kiếm tinh linh cho mình. Khương Đồng cảnh giác nhìn hắn ta tiến đến, âm thầm niệm chú vòng không gian bảo vệ Lion.

“Hỏa tinh linh, còn rất mạnh. Nó là tinh linh của mày sao?” – Hắn ta lên tiếng hỏi Khương Đồng.

“Không liên quan đến anh, anh nên đi đến nơi khác, nhóc này rất hung, tôi sẽ không cản được nếu nhóc ấy muốn đánh anh đâu” – Khương Đồng làm vẻ như không có việc gì phớt lờ câu hỏi của hắn ta

Không đợi hắn ta đáp lời, Lion nhanh chóng phát hỏa linh vào người hắn ta khiến hắn chỉ kịp bật vòng phòng hộ, quay lại đã thấy tinh linh và chàng trai đã biến mất. Dù không có sức mạnh của tinh linh hỗ trợ, nhưng Khương

Đồng lại là một pháp sư rất giỏi về chú thuật, cậu vừa thi triển pháp thuật cấp trung, dịch chuyển không gian, đưa cậu và Lion rời khỏi bờ sông. Do năng lượng có hạn, khoảng cách dịch chuyển không quá xa, vừa lúc thấy Rika dẫn Fiffy đến. Khương Đồng mệt mỏi nhanh chóng ngất xỉu.