Sau khi ăn xong, các nàng cùng nhau trở về căn hộ.
Mở cửa phòng khách ra, Hứa Ôn Giảo đứng yên tại chỗ rất lâu, dường như đang suy nghĩ điều gì đó.
Mặc dù trong nhà không bẩn nhưng lại rất bừa bộn.
Trên bàn cà phê bày đầy đồ dùng làm việc, trên sàn có đệm, chăn bông dùng để ngủ trên ghế sofa chưa được gấp lại, còn có một ít bộ đồ ngủ, các loại đồ ăn nhẹ được đặt trên tủ TV.
Hứa Úc Liêm dùng phòng khách làm phòng ngủ.
Trước đây đều là Hứa Ôn Giảo dọn dẹp cho cô, điều đó cũng không được thể hiện quá rõ ràng. Lúc nàng không có ở nhà, cô đã giải phóng bản chất thực sự của mình. Cô cũng không ngờ có rằng nàng sẽ đột nhiên quay trở lại sớm như thế.
Cũng may là cô có thuê người giúp việc làm theo giờ đến dọn dẹp thường xuyên, cho nên cũng không luộm thuộm là mấy.
Hứa Úc Liêm đi theo sáng phía sau nàng, tóc gáy dựng đứng lên, lúng túng sờ tai: "Chị sẽ dọn dẹp phòng khách. Em đi tắm trước đi. Nếu buồn ngủ thì hãy đi ngủ sớm, chị đã nhờ người giúp việc dọn dẹp, thay ga trải giường và vỏ chăn trong phòng của em vào mỗi tuần. Em có thể ngủ trên đó vào tối nay được rồi."
Hứa Ôn Giảo mỉm cười, nhẹ nhàng đáp lại: "Được."
Một lúc sau, cách tấm cửa của phòng tắm, tiếng vòi sen chảy ra vang lên. Cuối cùng thì Hứa Úc Liêm cũng đã dọn dẹp xong phòng khách. Cô mệt mỏi nằm dài trên ghế sofa, cởi áo khoác ra đắp lên người và buồn ngủ đến mức sắp không thể chống đỡ được nữa.
"Chị ơi, chị có thể lấy giúp em một bộ ngủ được không?"
Lúc sắp chìm vào giấc ngủ thì cô bị một tiếng kêu đánh thức.
Hứa Úc Liêm không chắc chắn lắm, hỏi lại: "Ôn Kiểu, có chuyện gì vậy?"
Hứa Ôn Giảo đứng dưới nước, đôi mắt của nàng quét qua những vết sẹo trên cơ thể phản chiếu trong gương. Chúng ngày càng mờ dần và một số không thể nhìn thấy nếu không dùng tay chạm vào.
Nàng chớp chớp mắt, lông mi run run, kêu lên một lần nữa: "Em quên mang đồ ngủ để thay."
"Em đợi chị một chút."
Bên ngoài phòng tắm, Hứa Úc Liêm lập tức đáp lại để đối phương yên tâm. Cô mở tủ quần áo trong phòng ngủ của Hứa Ôn Giảo, do dự một lúc lâu. Trong khoảng thời gian này, nàng dường như đã lấy hết quần áo của mình mặc đến bệnh viện, ngay cả đồ lót của nàng cũng không thấy đâu.
Cô nghĩ đi nghĩ lại rồi lấy một bộ đồ ngủ của chính mình và bước vào trong.
Tiếng nước trong phòng tắm ngừng, không có một âm thanh nào. Hứa Úc Liêm đứng ở cửa, do dự rất lâu và định treo quần áo lên tay nắm cửa.
"Chị treo đồ của em lên trên tay nắm cửa."
Khóa cửa của phòng tắm bị hỏng đã lâu, cô cũng chưa tìm người đến sửa. Dường như cô đã quên mất đi việc này và vô tình đẩy cửa mở ra.
Hứa Ôn Giảo quay lưng về phía cửa và đang thoa sữa tắm. Nàng quay người lại cũng hoảng hốt không kém gì người kia. Xương quai xanh và ngực hiện ra màu hồng nhạt do nước nóng, mái tóc đen dài và làn da trắng.
Hứa Úc Liêm sốc đến mức cắn đầu lưỡi, buông lỏng tay, toàn bộ bộ đồ ngủ của cô đều rơi xuống đất.
Cô hoảng sợ quỳ xuống, cố gắng nhặt bộ đồ ngủ lên, nhưng khi đưa tay ra, cô vô tình chạm vào một cái gì đó mềm mại. Đó là bàn tay của Hứa Ôn Giảo, khoảng cách giữa hai người càng gần hơn, mùi sữa tắm nồng nàn xộc vào mũi của cô.
"Chị sẽ lấy cho em một bộ khác." Hứa Úc Liêm nhanh chóng nhặt bộ đồ ngủ, rời khỏi phòng tắm mà không dám quay đầu lại nhìn, bước đi của cô có chút loạng choạng.
Trong phòng tắm, Hứa Ôn Giảo đứng dậy, hai má nóng bừng. Nàng bật lại vòi hoa sen và viết vài chữ lên tấm gương kính phủ đầy hơi nước.
Sau đó, Hứa Úc Liêm treo lên một đồ ngủ khác cho nàng và cũng không xảy ra sai lầm như lần trước nữa. Đến lượt cô vào tắm, vừa bước vào phòng tắm, việc đầu tiên là bật vòi hoa sen lên, hơi nước lại tràn ngập trong không khí. Lúc cô ngước mắt lên thì đôi mắt lập tức trở nên cứng đờ.
Một dòng chữ nhỏ xuất hiện trên gương đối diện với cô . . .
Chị nhìn đã chưa?
Chết cô rồi.
Hứa Úc Liêm che lại đôi mắt đỏ hoe của mình.
Hứa Úc Liêm ngủ không ngon giấc cả đêm đó và bị đồng hồ báo thức đánh thức ngay trước bình minh. Cô bước ra khỏi phòng ngủ với hai quầng thâm dưới mắt và ngáp dài.
Hứa Úc Liêm muốn một mình quay lại công ty và bảo đối phương ở nhà nghỉ ngơi. Hứa Ôn Giảo không muốn và đã năn nỉ cô cho mình đi cùng. Sau đó, nàng gọi điện xin phép Hứa Kiều và cuối cùng cô cũng chịu để cho nàng đi chung với mình.
Sự trở lại của Hứa Ôn Giảo không được thông báo cho bất kỳ ai và dĩ nhiên sự xuất hiện của nàng đã khiến cho mọi người trong công ty bất ngờ. Các nhân viên ở ba tầng đã đứng đợi sẵn bên ngoài để hỏi thăm nàng.
Trong khoảng thời gian này, công ty đã làm việc ngoài giờ nhiều đến mức mọi người trông như xác sống bị hút khô máu. Vừa nhìn thấy Hứa Ôn Giảo, tất cả giống như được truyền máu và vô cùng phấn khích.
Hứa Úc Liêm đi phía sau, không khỏi phàn nàn với Trương Viên Chi: "Nếu đây là cuộc tranh giành tài sản giữa các chị em trong một gia đình giàu có, chắc chắn tôi sẽ là người thua cuộc."
Có vẻ như Hứa Ôn Giảo được mọi người chào đón rất nồng nhiệt.
Trương Viên Chi nói những lời như đâm vào tim của cô: "Hứa tổng, người xưa có câu, người nào được lòng dân thì người đó ắt sẽ chiến thắng."
Hứa Úc Liêm ngạc nhiên hỏi: "Chẳng lẽ tôi không đối xử tốt với mọi người sao?"
Sự im lặng xung quanh cô thật khó chịu làm sao!
Hứa Úc Liêm muốn công ty chỉ có một ngày nghỉ trong một tháng và tất cả mọi người phải cùng nhau tăng ca. Có thực sự là "tốt" không khi nhiều người gần như phải nằm cả đêm trong phòng họp? Nếu Hứa Úc Liêm không có các chính sách như tăng tiền thưởng lên gấp hai, gấp ba và trợ cấp ở nhiều khoảng khác, thì các nhân viên đã đình công và nghỉ việc từ lâu rồi.
Hơn nữa, Hứa Úc Liêm có tư duy giống như một nhà tư bản đích thực, hoàn toàn trái ngược với Hứa Ôn Giảo là quan tâm đến các nhân viên của mình. Không phải những người lãnh đạo như vậy là xấu, ít nhất họ có thể phân biệt được việc công và việc tư. Thế nhưng họ quá lý trí và vô cảm, mọi người cũng không dám đến gần.
Bây giờ Zhike Video được dẫn dắt bởi Hứa Úc Liêm, còn Hứa Ôn Giảo thì rơi vào tình thế khó xử khi bản thân quay trở lại. Với những bài học rút ra từ Mậu Nguyên, nền tảng và nghệ sĩ đã được tách ra với sự hỗ trợ của tập đoàn.
Các nàng cũng đã thảo luận vào trước đó ở bệnh viện, Hứa Ôn Giảo có thể tạm thời tiếp quản Zhike Entertainment và quản lý các nghệ sĩ cùng người đại diện đã ký hợp đồng khi nàng trở lại công ty.
Zhike Entertainment ban đầu nổi tiếng hơn Zhike Video rất nhiều. Trong những năm đầu, một trong bốn nữ diễn viên nổi tiếng nhất cả nước, người đã giành được ba giải thưởng điện ảnh vàng và trở thành một trong những nữ diễn viên được yêu thích nhất thế giới, cũng đã kiếm bộn tiền từ nền tảng này.
Nếu quản lý tốt nghệ sĩ của mình, tương lai có thể trở thành một trong những công ty hàng đầu trong ngành giải trí.
Lúc cha của Hứa Úc Liêm còn sống, ông ta không chịu nghe lời và thuyết phục ban giám đốc thành lập nền tảng video. Kết quả là họ không thể đánh bại được các trang web đã có tên tuổi, nhân viên nội bộ còn lợi dụng các dự án phim truyền hình trực tuyến để làm giả tài khoản, rửa tiền, nhận hối lộ và thu lợi về cho mình.
Hứa Kiều không muốn công ty bị sâu bọ kéo xuống, cho nên đã tiến hành một cuộc thanh trừng lớn.
Ba năm trước, người chị cả của công ty đã chủ động rời đi, dẫn theo quản lý và hai người em gái đến đầu quân cho một tập đoàn khác. Họ đã phải trả tổng cộng ba trăm triệu tiền bồi thường thiệt hại và việc này cũng gây chấn động dư luận cả một thời gian dài.
Tinh thần làm việc của Zhike Entertainment bị tổn hại nghiêm trọng và dần bị gạt ra ngoài.
Mặc dù họ làm việc trong cùng một tòa nhà nhưng sự tồn tại của họ dường như không được mọi người công nhận.
Cho dù bị nhiều người lãng quên nhưng nền tảng vẫn còn sống sờ sờ ở đó. Có một hệ thống hoàn chỉnh về đào tạo nghệ sĩ, quản lý đại diện và hoạt động tiếp thị. Hiện có khoảng hai mươi sáu nghệ sĩ đã ký hợp đồng với Kỳ Hạ.
Hứa Ôn Giảo đã nỗ lực hết sức mình cho bộ phận giải trí khi còn nắm giữ quyền hành. Thực tế là nhiều dự án phim điện ảnh và truyền hình đang bắt đầu đi vào hoạt động trong giai đoạn này, các vấn đề như vai diễn và diễn viên cũng cần có sự phối hợp của các công ty ký hợp đồng.
Hứa Úc Liêm thích những việc như kêu gọi vốn đầu tư, đàm phán hợp đồng với các công ty bên ngoài và hoàn toàn không thích các công việc đòi hỏi phải có sự kiên nhẫn. Vì vậy, để Hứa Ôn Giảo chịu trách nhiệm quản lý nền tảng này là phù hợp nhất.
Sau khi đưa Hứa Ôn Giảo đến đó, Hứa Úc Liêm bận rộn cả buổi sáng. Khi Trương Viên Chi đến gõ cửa và hỏi cô muốn ăn gì vào bữa trưa, cô mới dừng lại công việc mà mình đang làm và đi tìm nàng để cùng nhau ăn cơm trưa.
Sau đó, người phụ trách nói với cô rằng Hứa Ôn Giảo vẫn đang họp. Họ đang bàn về một dự án phim lãng mạn do nền tảng lên kế hoạch.
Hứa Úc Liêm đã từng gác nó sang một bên do kinh phí hạn hẹp. Người trong phòng kế hoạch biết tin liền "phàn nàn" với Hứa Ôn Giảo và nàng cũng muốn triển khai dự án này.
Sắc mặt của Hứa Úc Liêm lập tức tối sầm, vội vàng chạy đến phòng họp và bắt Hứa Ôn Giảo phải đi ăn trưa.
Trên bàn của phòng họp để đầy ảnh của các diễn viên được mời. Tất cả những người này đều là nam thanh nữ tú, các nhân viên thỉnh thoảng sẽ đưa ra một vài lời nhận xét. Khi Hứa Úc Liêm bước vào, nhìn thoáng qua, cô tưởng họ đang cho Hứa Ôn Giảo xem đối tượng hẹn hò.