Ngươi Là Một Kiếm Tu Có Mối Thù Sâu Nặng Với Ma Tu, Nhưng Huynh Trưởng Ngươi Lại Thành Ma Tu

Chương 2



Ngươi vung kiếm đấu với y một cách cẩn thận, dường như đối phương cũng không có sát ý, giống như là đang trêu đùa ngươi hơn, này cũng là cho các ngươi cơ hội giằng co, ngươi nhìn sắc mặt y do dự thật lâu:

“… Không biết Ma giới lại có thêm một Nguyên Anh từ lúc nào?”

Ma tu đồ đỏ nở nụ cười: “Chẳng lẽ ngươi đã gặp hết toàn bộ Nguyên Anh của Ma giới ta sao?”

“……” Ngươi nhìn chằm chằm vào y, “Nhưng ta chưa từng nghe gì về ngươi.”

Nguyên Anh ít nhất cũng là tu sĩ cấp cao, huống chi khuôn mặt xinh đẹp và linh lực tà dị như thế, trừ khi y giết tất cả những người từng nhìn thấy y, nếu không không có khả năng ngươi hoàn toàn chưa từng nghe gì về y.

Ma tu nhướng mày: “Ngươi không nghe gì về ta thì thế nào? Ta cũng không biết ngươi là ai đó.”

Ngươi hơi ngẩn ra, này liền càng không thể, sư tôn ngươi hiện giờ là Đại Thừa Kiếm Tu, người đầu tiên của tiên đạo ngộ đến thiên cơ dễ dàng có thể phi thăng, từng chém giết vô số Ma tu có thể nói là uy chấn* Ma giới, một Nguyên Anh như y nếu không phải là ngăn cách với thế nhân không rành ngoại giới tuyệt đối không thể chưa từng nghe đến tên của sư phụ ngươi, mà hiện giờ ngươi còn chưa rèn ra kiếm bản mệnh, vẫn luôn dùng chính là một thanh kiếm cũ hắn* đã từng dùng có bề ngoài giống hệt kiếm bản mệnh của hắn.

(*威震: uy lực thanh thế khiến người khiếp sợ.)

(*Hắn ở đây là sư phụ của công nha.)

Nếu y nhận ra kiếm trong tay ngươi, tất nhiên sẽ nhận ra thân phận của ngươi.

Ngươi là đệ tử duy nhất của sư tôn, hắn rất tốt với ngươi, cho ngươi vô số linh bảo công kích bảo mệnh, thậm chí còn có kiếm ý* một chiêu dùng hết lực của kiếm tu Đại Thừa hắn, cho nên tuy rằng kẻ thù trải rộng của hắn đánh không lại hắn đều đang ngấp nghé ra tay với ngươi, hắn vẫn yên tâm để ngươi ra ngoài rèn luyện một mình, một là yên tâm thực lực của ngươi, hai là làm xong tất cả phòng hộ.

(*剑意, Sói: tui k biết là j nữa. Chắc chiêu thức nào đó có sẵn giống như phù chú gì đó, khi nào dùng thì gọi ra.)

Chỉ là ngươi muốn thoát thân từ dưới tay của Ma tu trước mắt thậm chí giết y đều thật dễ dàng, muốn bắt sống y mang đi dường như có hơi khó…

Tâm tư ngươi xoay chuyển ngàn vạn, mặc kệ thế nào Ma tu trước mắt hiển nhiên là không nhận ra kiếm của ngươi, ngươi với y mà nói chính là một Kiếm tu Nguyên Anh sơ kỳ bình thường, nhưng hình như y cũng không có sát ý với ngươi, ngươi cảm thấy thái độ của y rất kỳ quái, ngươi suy xét một lúc:

“…… Cho dù thế nào, ta sẽ không nhường linh bảo ở nơi này.”

Kỳ thật ngươi còn chưa biết linh bảo ở đây là gì, nhưng có thể mượn cái này để thử mục đích của đối phương.

“Linh bảo? Ngươi thích ngươi liền cầm đi đi,” Nhưng đối phương có vẻ như chẳng hề để ý, “Ta chỉ là…… Đi ngang qua nơi này thôi.”

Ngươi: “……”

“Ngươi ngươi không thể đi,” Ma tu chợt đổi giọng, trong ý cười mang theo chút ái muội, “Ngươi phải ở lại song tu với ta.”

Ngươi: “……?!”

Tinh thần ngươi chấn động thiếu chút nữa bị kiếm của y đâm trúng, lập tức kéo ra khoảng cách an toàn nhưng vẫn không khống chế được biểu tình kinh hoảng thất thố:. truyện kiếm hiệp hay

“Ngươi nói cái gì?!”

“Song tu, sư tôn ngươi chưa từng dạy ngươi sao?” Đối phương thưởng thức vành tai bỗng nhiên đỏ bừng của ngươi, “Vừa nhìn chính là non, để ta dạy ngươi là được rồi.”

“…. Sao ngươi…” Ngươi bị lời nói không hề kiêng dè gì của y kích thích đến mức không nói ra được một chữ, nghẹn thật lâu, “… Sao không biết xấu hổ như vậy!!!”

Y thật sự là huynh trưởng tao nhã lịch sự của ngươi sao? Cũng có thể chỉ là trông giống nhau? Ca ca ngươi tuyệt đối không có khả năng nói ra loại lời này!

Đối phương xì một tiếng: “Ngươi cũng không có hại nha, ta cực âm ngươi cực dương, tu vi ta còn cao hơn ngươi đó, nghĩ thế nào đều là ngươi càng có lời hơn, kỹ thuật của ta rất tốt.”

Ngươi tức giận đến mức tay đều đang phát run: “Đừng ăn nói bậy bạ!”

“Hơn nữa tuổi của ta và ngươi cũng không kém là bao, cũng không phải lão già tu luyện mấy ngàn năm,” Ma tu lại đánh giá ngươi một phen, tu vi của y cao hơn ngươi, có thể trực tiếp nhìn thấu tuổi và tu vi của ngươi, “Lão già kia còn nói thiên phú của ta là vạn thế không người vượt*, tiến lùi vạn năm đều không tìm ra người thứ hai, kết quả ta đi ra một chuyến liền gặp được một tên không sai biệt lắm, quả nhiên là gạt ta.”

(*Nguyên văn 万世不出 vạn thế bất xuất.)

Ngươi hơi giật mình: “Ngươi không lớn hơn ta nhiều lắm?”

“Hẳn là ta chỉ lớn hơn ngươi năm tuổi?” Ma tu cong môi, “Ngươi có thể gọi ta là ca ca nha.”

Năm tuổi… ca ca ngươi thật sự lớn hơn ngươi năm tuổi…

Đầu óc ngươi trống rỗng, ngơ ngác nhìn y, mặt giống tuổi giống, thật hiển nhiên y thật sự chính là…

Nhưng huynh trưởng của ngươi, vì sao sẽ biến thành bộ dạng này? Còn không biết ngươi?

Ánh mắt ngươi trầm xuống, đều là bởi vì Ma tu, hại cho không ít người cửa nát nhà tan, còn dạy hư ca ca ngươi thành cái dạng này, ngươi âm thầm suy tính phải làm thế nào để lợi dụng linh bảo trên người của ngươi đưa ca ca về, mặc kệ thế nào ngươi không thể để cho y theo Ma tu nữa…

Lòng ngươi run rẩy, bỗng nhiên mấy người mặc đồ đen lặng yên không một tiếng động xuất hiện trong cung điện, với Ma tu đồ đỏ ngươi còn có thể cảm giác được tu vi của y không khác mình lắm, mà đám người áo đen này thế nhưng hoàn toàn không thể cảm giác ra, ngươi nhấc lên cảnh giác, còn chưa kịp phản ứng thì một trong những Linh Cụ phòng thân trên người đã đột ngột vỡ tan, ngươi ngẩn ra, liền nhìn thấy Ma tu đồ đỏ nhíu mày:

“Tất cả không được động vào hắn!”

Nhóm người đồ đen quỳ một chân trước mặt y đáp lại, Ma tu đồ đỏ cười lạnh:

“Ta mới ra còn chưa đến một canh giờ liền vội vàng bắt ta về?”

Người đồ đen không kiêu ngạo không siểm nịnh:

“Mời Thiếu tông chủ về.”

“…” Y hừ một tiếng, lại đưa mắt nhìn ngươi, “Ta đây liền cáo từ tiểu Kiếm tu trước, chúng ta có duyên sẽ gặp lại.”

Trong giây lát bọn họ liền biến mất ở trong sương đen, ngươi đứng tại chỗ một hồi, cũng không có lòng tiếp tục tìm kiếm Linh Bảo, vội vàng rời đi bí cảnh này, sau khi ra khỏi bí cảnh ngươi có chút mờ mịt, nhất thời không biết mình nên làm gì, ngươi quyết định:

a: Trở về tìm sư tôn ngươi, kể lại toàn bộ những chuyện xảy ra hôm nay cho hắn nghe

b: Trở về tìm sư tôn ngươi, giấu chuyện Ma tủ đồ đỏ kia là ca ca ngươi chỉ nói cho hắn những chuyện khác

c. Không nói cho sư tôn ngươi, vận dụng quan hệ của ngươi đi điều tra Ma tu đồ đỏ kia là người nào