Có quản gia giúp đỡ đúng là khác hẳn mình tự làm. Găng tay cao su có cảm giác rất kỳ lạ, ngón tay thon dài của đối phương hoàn toàn có thể bọc kín cả cây, xoa đều gel bôi trơn lạnh buốt.
Thân thể Giản Tồn nóng ran, âm thầm siết chặt ga giường dưới thân, cố gắng để mình thở đều.
Cảm nhận được quản gia đang chăm chú nhìn chỗ kín của mình, mặt anh càng lúc càng nóng, cho dù biết rõ đối phương chỉ đang thu thập dữ liệu cơ thể mình, trong mắt chẳng có bất kỳ cảm xúc nào.
"Tôi có thể bắt chước cảm xúc nhân loại để thực hiện hành vi tương ứng." Dường như quản gia đọc được suy nghĩ của anh nên vừa tuốt dương v*t nửa cương vừa ngẩng đầu nhìn anh nói, "Tuy là bắt chước nhưng đối với tôi cũng là cảm xúc chân thực. Khi làm tình với ngài, dòng điện thần kinh của tôi cực kỳ mãnh liệt vì tôi thích ngài lắm."
Giản Tồn né tránh ánh mắt đối phương, lắp bắp nói: "Tôi, tôi cũng thích cậu...... Tôi không xem cậu là người máy đâu, cậu là một người bạn rất tốt."
Một tay quản gia xoa nắn tinh hoàn giữa hai chân anh, tay kia tăng tốc tuốt súng. Anh nhếch môi rên rỉ, yết hầu nhấp nhô, chẳng mấy chốc đã bị đối phương khơi lên dục vọng, bụng dưới vô thức căng cứng.
Dù đang làm việc này nhưng giọng quản gia nói chuyện với anh vẫn ôn hòa như cũ: "Không. Bạn tốt sẽ không làm việc này đâu, tôi thích ngài theo kiểu yêu đương cơ."
Anh tạm thời tỉnh táo lại từ trong khoái cảm, trố mắt nhìn quản gia nói: "Cậu cài thêm hệ thống tỏ tình rồi à?"
Quản gia không phủ nhận mà chỉ nói: "Khi làm tình những lời ngọt ngào có thể kích thích dục vọng và tăng thêm khoái cảm ở một mức độ nào đó. Tôi mong ngài có thể cảm nhận được niềm vui sướng của cả thể xác lẫn tinh thần."
Không hổ là người máy bầu bạn, thật biết cách nói chuyện. Giản Tồn thở hắt một hơi rồi thả lỏng cơ thể, cho phép đối phương đụng vào lỗ nhỏ đã hơi ướt của mình.
Khi quản gia nhét ngón trỏ vào cơ thể anh, anh chợt nghĩ đến Phí Thị.
Bạn thân tính tình trầm lặng, từ nhỏ đến lớn không thích nói chuyện. Hai người họ hầu như không có sở thích chung, Phí Thị thích nghiên cứu lý luận cao thâm, thích những nơi yên tĩnh, còn anh lại thích rủ bạn bè rong ruổi khắp nơi, không bao giờ chịu ngồi yên.
Nhưng Phí Thị không chê anh phiền mà lần nào cũng kiên nhẫn nghe anh kể những điều hay ho mình thấy bên ngoài. Anh cẩu thả, thần kinh thô, mỗi khi làm hỏng việc đều nhờ bạn thân giải quyết hậu quả.
Thời đại học anh hay gọi video cho Phí Thị, đối phương làm nghiên cứu khoa học nên rất bận, nhiều khi trong khung chat chỉ có mỗi tin nhắn anh gửi.
Bạn chung của họ hay nói: "Giản Tồn, cậu có chính kiến chút đi, cứ phải để Phí Thị quyết định giùm mình hay sao."
Lần nào Giản Tồn cũng gật đầu nói "Ừ ừ ừ mai mốt tớ sẽ tự nghĩ cách", nhưng sau đó lại tiếp tục dựa dẫm bạn thân, đối phương là người thông minh nhất mà anh biết, đưa ra quyết định tuyệt đối sẽ không sai lầm.
Thậm chí thời đại học anh còn nhờ đối phương chọn giùm quần lót.
Phí Thị nhìn chằm chằm hai cái quần anh cầm trong tay rồi nói: "Cái này cũng muốn tớ chọn à?"
Anh nghiêm túc gật đầu: "Quần lót cũng ảnh hưởng đến vận may lắm, nhất định phải cẩn thận mới được. Gu thẩm mỹ của cậu chắc sẽ cao hơn tớ nhiều."
Phí Thị nói: "Được rồi. Để tớ chọn cho."
Mấy ngày sau, Giản Tồn nhận được một cái hộp.
Anh mở ra xem, bên trong là một mảnh vải nhỏ xíu, phía trên còn có hai sợi dây chẳng biết để làm gì.
Phí Thị dùng trí não truyền cho anh một bản đồ chòm sao hoàng đạo, nói tuần này chòm sao của anh mặc quần lọt khe sẽ gặp may mắn.
Anh không hề nghi ngờ mà còn chụp ảnh gửi cho bạn thân xem, tỏ lòng biết ơn đối phương, nói chiếc quần lót này hơi chật nhưng mặc quen rồi lại thấy rất thoải mái.
Cách một ngày Phí Thị mới trả lời anh: "Cậu thích là tốt rồi."