Người Tình Bí Mật Của Hoắc Tổng

Chương 198: Chúc may mắn



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ TruyệnApp trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên Truyenapp.com. Xin cảm ơn!
**********



Hừ lạnh một tiếng, vứt tay Trần Hiền ra, Tô Mộc Châu xoa cổ tay đau nhức, ánh mắt ghét bỏ nhìn Trần Hiền.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


"Nếu như ông ta biết, thì sẽ lên ngựa chạy biến, Tô Mộc Châu, tôi không xong thì cô cho rằng bản thân còn có thể an nhàn sống à? Trần Tuấn Tú là ai chứ, ở bên cạnh ông ta nhiều năm như vậy, cô còn không rõ sao?"

Cùng lắm thì cá chết lưới rách, hai bên cùng thiệt, sắc mặt Trần Hiền trở nên u ám, ánh mắt nhìn về phía Tô Mộc Châu đầy vẻ độc địa.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


"Được thôi, cho dù anh có được thi thể của vtp, coi như Trần Tuấn Tú để ý, cũng sẽ không vì một người chết mà chết cùng, tôi không muốn chôn thân với anh, Trần Hiền, trước khi làm việc gì phiền anh nghĩ kỹ trước đã!"

Tức giận nhìn Trần Hiền, Tô Mộc Châu quay người đóng sập cửa phòng, người nhà họ Trần đúng là một đám phiền phức.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


Bị nói một trận, Trần Hiền đứng ở cửa, sắc mặt rất khó coi, nhấc chân đá văng cửa phòng, đi vào kéo Tô Mộc Châu lên.

"Mặc kệ cô nghĩ sao, từ sau khi cô chấp nhận hợp tác, chúng ta đã là châu chấu trên dây thừng, bây giờ muốn không quan tâm thì đã muộn rồi, theo như lời cô nói, Trần Tuấn Tú có thể đã biết kế hoạch của tôi, vậy thì tôi càng phải để cô hỗ trợ, lần trước chuyện chúng ta đã nói cô hẳn chưa quên nhỉ, bây giờ đi giúp tôi kéo dài thời gian chắc không thành vấn đề chứ!"

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


Vốn không phải không thể hành động bây giờ, sáng hôm nay anh ta dậy sớm, cũng nhất thời hào hứng đi tới phòng làm việc kiểm tra một chút, phát hiện không mở được, trong lòng cũng gấp cho nên mới trực tiếp đến chỗ Tô Mộc Châu.

"Tốt xấu gì cũng cho tôi thay bộ quần áo đã chứ!" Mệt mỏi khi phải nghe những lời này của Trần Hiền, Tô Mộc Châu thỏa hiệp trả lời một câu.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


"Năm phút, cô mà không ra thì tôi không ngại thay cho cô đâu." Mặc dù hai người đều họ Trần, cũng là người nhà họ Trần, nhưng dù sao cũng không có quan hệ máu mủ, Trần Hiền nói xong câu này, nụ cười trên khóe miệng vẫn giữ nguyên không đổi.

Tô Mộc Châu: "..."

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


Sau một phen giày vò, Trần Hiền đưa Tô Mộc Châu trở lại biệt thự nhà họ Trần, tin tức truyền tới, Trần Tuấn Tú chỉ khoảng một tiếng nữa là về đến biệt thự, thời gian cấp bách, không kịp nói gì thêm, Tô Mộc Châu dừng bước chân lại, cửa cũng không vào, quay người đi ra bên ngoài.

Căn nhà này cô ta đã ở hai mươi mấy năm, từ sau lần trước về, liền không có trở lại, có chút tiếc nuối quay đầu nhìn thoáng qua, Tô Mộc Châu ngượng ngùng cười một tiếng, lần này đi, cũng không biết lúc còn sống có thể quay về không, dù sao Trần Tuấn Tú hận cô như vậy, có lẽ là hận thấu xương, cô ta lại hại chết người phụ nữ mà ông ta yêu nhất trần đời.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


"Tôi ở đây xong việc sẽ lập tức gọi điện cho cô, chúc cô may mắn." Thấy cô đi một cách dứt khoát như vậy, trong lòng Trần Hiền còn có chút áy náy, nhẹ nhàng nói một câu, rồi chạy về phía biệt thự.

Phất phất tay, không để ý Trần Hiền nữa, Tô Mộc Châu chỉ đi một mình.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


Lúc này, Tô Quỳnh Thy đang ngồi trong phòng họp, người ở TQT đến cũng gần như đầy đủ, ở đây có hai mươi người, đại khái một nửa người ở đây đều có vẻ khó chịu, còn lại một nửa thì có hai phần ba là bình thường, còn một phần ba thì không nhìn ra có tính toán gì.

Một thân âu phục đen, Tô Quỳnh Thy hôm nay cố ý ăn mặc cho mình trông già dặn một chút, ngồi ở chủ vị, nhìn đám người bên dưới, nhất thời trong lòng cô đầy cảm xúc ngổn ngang.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


Cũng không phải lần đầu tới TQT, lúc ấy công ty mới thành lập ở Mỹ, cô cũng coi là khách quen, ba ngày hai lần dẫn theo Hướng Minh qua xem một chút, nhìn xem anh trai có nghỉ ngơi tốt không, thuận tiện đi ra ngoài cho đỡ ngột ngạt.

Có điều sau khi công ty đi vào quỹ đạo, số lần tới của cô liền giảm đi, sau khi về nước thì càng ít, đã rất lâu rồi mới về lại ngồi ở vị trí này cô cũng có chút áy náy.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


Nhớ lại ánh mắt động viên hồi sáng của Hoắc Hải Phong dành cho cô, Tô


Có một con vịt xoè ra hai cái cánh





Có một con vịt xoè ra hai cái cánh