Người Tình Bí Mật Của Hoắc Tổng

Chương 209: Trần Mộc Châu trở về



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********



“Đã điều tra ra một số manh mối của ông Tô rồi, chỉ là bây giờ vẫn chưa có bằng chứng rõ ràng. Công tước Otto, cái chết của cô Yelis dường như cũng có liên quan gì đó với bên kia..."

Truyện được đăng độc quyền trên TruyenApp.com!


Tất cả những gì đã điều tra ra đều rất khủng khiếp, Linh Đan chỉ hận không thể cầm một viên gạch đập vào đầu mình để không phải dính dáng vào những thứ này nữa.

“Ồ, quả nhiên là to gan lớn mật. Những kẻ đáng nghi nhất là ai?" Hai tay Công tước Otto siết chặt, gân xanh trên trán không ngừng giật giật, khóe miệng ông ta nhếch lên, lộ ra một nụ cười vặn vẹo.

Truyện được đăng độc quyền trên TruyenApp.com!


“Tạm thời mới tra ra được cậu cả và cậu ba có liên quan thôi ạ. Về phần những cậu chủ, cô chủ khác có dính dáng gì hay không, hiện tại vẫn chưa tìm được chứng cứ, nhưng có lẽ bọn họ đều ít nhiều tham gia vào một chút. Các manh mối đều rất mờ mịt, nhưng không phải là không có...”

Dường như hầu hết các cậu chủ, cô chủ của cả gia tộc đều liên quan đến chuyện này, Linh Đan lén lau mồ hôi trên trán, ho nhẹ một tiếng. Rốt cuộc là chuyện gì mà khiến cho anh chị em trong nhà có thể đứng lên chĩa mũi nhọn vào nhau như vậy.

Truyện được đăng độc quyền trên TruyenApp.com!


“Cho người tiếp tục đi điều tra kỹ càng, còn nữa, tra xem chuyện Tô Kiến Định bị thương rốt cuộc là như thế nào, chuyện này có liên quan gì đến chuyện năm đó hay không?"

Ông ta xoa xoa lòng bàn tay, đứa nhỏ ông ta cưng chiều mới đi ra ngoài có mấy năm mà đã bị bọn người kia chà đạp, thật khiến người ta thương tâm. Ông ta còn chưa chết, đám bất lương kia đã dám tung hoành như thế này, Otto tức giận siết chặt tay, ho khan vài tiếng, gương mặt đỏ bừng lên.

Truyện được đăng độc quyền trên TruyenApp.com!


"Công tước, ngài không sao chứ?" Linh Đan đặt chồng tài liệu trên tay xuống, lo lắng chạy tới giúp Otto hô hấp thuận lợi.

Sau khi hít thở vài hơi, Công tước Otto vẫy tay ra hiệu cho Linh Đan ngồi xuống, giọng điệu ông ta có chút suy yếu: “Tô Kiến Định thế nào rồi? Bác sĩ nói sao?” Mới gặp nhau một lần mà Tô Kiến Định đã không thể đứng dậy nổi, vốn dĩ thân thể của Tô Kiến Định không đến mức yếu ớt như vậy.

Truyện được đăng độc quyền trên TruyenApp.com!


Công tước Otto có chút lo lắng, sau khi hỏi han vài câu bèn quyết định đi qua xem tình hình.

Công tước Otto đi tới đúng lúc gặp bác sĩ đến kiểm tra định kì, ông ta cau mày nhìn năm sáu bác sĩ vây xung quanh giường bệnh, sau khi kiểm tra họ đều đồng loạt nói không có vấn đề gì lớn, nhưng về việc tại sao cứ sốt cao không dứt thì không hề có lời giải thích nào.

Truyện được đăng độc quyền trên TruyenApp.com!


Dù không phải là bác sĩ nhưng Công tước Otto cũng nhìn ra có vấn đề gì đó. Sau vài ngày nằm trên giường, sắc mặt của Tô Kiến Định càng trắng bệch hơn, giờ đây anh ấy còn có vẻ khó thở, không hề đơn giản như những gì bác sĩ nói.

"Các người có khẳng định là không có chuyện gì không?" Công tước Otto ra hiệu cho Linh Đan ngăn cản nhóm bác sĩ đang rời đi, cười lạnh hỏi lại.

Truyện được đăng độc quyền trên TruyenApp.com!


"Thưa Công tước, quả thật không có gì nghiêm trọng. Chỉ là cùng lúc vết thương mới phát tác cộng thêm vết thương cũ chưa khỏi nên mới nghiêm trọng như vậy, truyền nước muối vài ngày, đợi cơ thể được nghỉ ngơi đầy đủ thì tự nhiên sẽ khỏe lại thôi."

Vị bác sĩ dẫn đầu không hề thay đổi sắc mặt, thậm chí còn mỉm cười, hơi cúi người kính cẩn nói với Công tước Otto.

Truyện được đăng độc quyền trên TruyenApp.com!


"Hừ, cậu đã ở cạnh tôi gần hai mươi năm, tôi sẽ miễn cưỡng tin tưởng cậu một lần, đi xuống đi." Sắc mặt vị bác sĩ chợt có chút thay đổi, nhưng anh ta liền nhanh chóng thu liễm lại. Công tước Otto nhìn mấy người rời đi, nét mặt trầm ngầm. Một lát sau, ông ta dặn dò Chu Thanh chăm sóc Tô Kiến Định thật tốt rồi cùng Linh Đan trở về.

"Cho người theo dõi nhóm bác sĩ đó, xem bọn họ có tiếp xúc với những người kia hay không, đặc biệt là tên bác sĩ dẫn đầu, nhất định phải để mắt thật kĩ đến cậu ta!" Vừa nói xong, Công tước Otto liền ngồi phịch xuống ghế, sắc mặt khó coi, quả nhiên là ông ta đã già rồi, cho nên đám người kia không thể chờ được nữa.

Truyện được đăng độc quyền trên TruyenApp.com!


“Công tước đừng lo lắng, tôi sẽ đi điều tra ngay!” Linh Đan gật đầu đáp lại, cô ta lo lắng nhìn Công tước một cái rồi quay người rời đi.

Đợi khi căn phòng đã hoàn toàn yên tĩnh, Công tước Otto mới đứng lên, cầm lấy bức ảnh trên bàn, cẩn thận vuốt thắng. Trải qua bao nhiêu năm vẫn không tìm được người, vốn dĩ ông ta gần như đã thất vọng và định bỏ cuộc rồi. Không ngờ ông trời còn rủ lòng thương, đưa tới cho ông ta con cháu của Yelis. Nếu đã như vậy thì có một số thứ vẫn nên được lấy về và trả lại cho chủ nhân thật sự của nó.

Truyện được đăng độc quyền trên TruyenApp.com!


Ông ta nheo mắt, tay trái vô thức gõ nhịp nhịp trên mặt bàn.

Sợ là Tô Kiến Định trong một thời gian ngắn không thể trở lại Hải Phòng, lúc này Trần Hiền đang tái mét mặt, trốn trong biệt thự, đồ đã lấy được rồi

Truyện được đăng độc quyền trên TruyenApp.com!





Truyện được đăng độc quyền trên TruyenApp.com!