A Trạch vội trả lời: “Vâng, tiên sinh, tôi sẽ đến đón ngài ngay.”
Sau khi cúp điện thoại, Quý Tư Hàn ngước đôi mắt lạnh lùng khát máu lên nhìn ra trang viên bên ngoài được thắp sáng bởi những ngọn đèn đường.
Giống như có thể nhìn thấy căn nhà của nhà họ Liên qua những ánh đèn đó, để cho trong đôi mắt hắn bỗng tràn ngập thù hận.
Liên Vãn Tinh, tôi đồng ý với ba không giết bà nhưng bà lại hủy hoại những thứ tôi quan tâm, vậy thì tôi sẽ hủy diệt thứ mà bà để ý.
Muốn chơi ư, vậy thì phải chơi thật vui…
Sau khi quấn lại lớp băng gạc đã nhuộm đỏ máu tươi, hắn lấy ra một đôi găng tay da màu đen, cứng rắn đeo vào.
Sau đó đi đến phòng để quần áo, thay vào một bộ đồ thoải mái rồi đánh rối mái tóc được chải chuốt tỉ mỉ.
Chuẩn bị xong tất cả mọi thứ, hắn cầm mặt nạ lên và chậm rãi đi lên lầu…
Chu quản giá nhìn thấy hắn ra ngoài với dáng vẻ này thì có hơi lo lắng: “Nhị thiếu gia, cậu thật sự muốn tuyên chiến với phu nhân sao?”
Nhà họ Liên cũng là một gia đình tài phiệt, tuy hơi thua kém nhà họ Quý nhưng cũng gần như ngang ngửa.
Cộng thêm người nắm quyền của nhà họ Liên lại là một kẻ điên, chuyện gì cũng có thể làm ra được thì ông ta cũng thật sự sợ nhị thiếu gia tuyên chiến với bà ta, sẽ đổi lại từng trận gió tanh mưa máu giống như lúc trẻ tuổi.
Quý Tư Hàn quay đầu lại nhìn ông ta, môi mỏng khẽ mở: “Không phải tôi, mà là hắn.”
Nói xong, ánh mắt hắn chậm rãi chuyển đến mặt nạ trong tay, lấy thân phận của Dạ tiên sinh để hủy diệt người bà ta quan tâm, cũng sẽ không liên lụy đến Tống Tư Việt và Sam Sam của cô.
Nhưng trước mắt vẫn có một người có thể dùng thân phận của mình để xử lý.
Hắn nhìn Chu quản gia, lạnh lùng dặn dò: “Đánh gãy chân kẻ theo dõi tôi và đưa đến nhà họ Liên.”
Tuy Chu quản gia lo lắng cho hắn, nhưng chuyện hắn dặn dò ông ta đều sẽ làm: “Vâng, tôi sẽ sắp xếp ngay.”
Quý Tư Hàn thu hồi ánh mắt, đi thẳng ra khỏi trang viên với gương mặt lạnh lùng.
A Trạch đã đợi ngoài cổng từ lâu, thấy hắn ra ngoài vội lái chiếc Lincoln màu đen đến trước mặt hắn.
Sau khi Quý Tư Hàn ngồi vào trong xe, A Trạch nhanh chóng khởi động xe, hàng chục chiếc xe sang trọng phía sau cũng đồng loạt lái đi.
Một chiếc ô tô nhỏ màu trắng trốn ở trong góc muốn đi theo, nhưng lại bị giật mình bởi sự xuất hiện đột ngột của Chu quản gia mà đạp phanh lại.
Còn chưa đợi tài xế phản ứng kịp thì vài vệ sĩ mặc quần áo màu đen bất ngờ mở cửa xe ra, kéo hắn ta xuống.
Sau khi hắn ta bị mấy vệ sĩ đè xuống đất, Chu quản gia giơ thanh sắt trong tay lên đập mạnh vào chân của tên tài xế...
Trước đây khi bọn chúng bám theo, nhị thiếu gia cũng chỉ cắt đuôi chứ chưa bao giờ ra tay độc ác với chúng.
Là do đám người bọn chúng dồn ép quá tàn nhẫn, nên cũng đừng trách nhị thiếu gia cố tình tàn sát người vô tội...
Chiếc Lincoln lái với tốc độ cực nhanh về phía trung tâm thương mại, chẳng mấy chốc đã dừng lại ở bãi đậu xe ngầm.
Quý Tư Hàn một tay chống cằm, dựa vào cửa sổ xe nhìn Liên Tinh Nhược đi ra khỏi thang máy.
Cô ta đang tay trong tay nói cười với một người đàn ông, trước khi bước vào trong xe còn hôn nhau một lúc.
Quý Tư Hàn lạnh lùng nhìn họ, cảm thấy vô cùng mỉa mai.
Họ có thể ở cùng với người mình thích tùy ý, nhưng từ nhỏ hắn lại được dạy không được rung động, nói rằng loại người như hắn không có tư cách.
Hắn thật sự không hiểu, cùng là con cháu nhà họ Liên, tại sao Liên Tinh Nhược có thể sống tùy ý tự nhiên mà hắn lại không có tư cách!
Và điều càng khiến cho hắn không hiểu là, rõ ràng người nhà họ Quý rất thuận theo hắn nhưng lại mắt nhắm mắt mở trong chuyện Liên Vãn Tinh hành hạ hắn.
Rốt cuộc bọn họ đang che giấu bí mật gì mà lại muốn giấu hắn như vậy?