PHẦN 1: GẤU BẮC CỰC - VƯƠNG GIẢ VÙNG ĐỊA CỰC (3.2)
* * *
Mặc dù tình trạng cơ thể của cậu bé con này đã rất ổn định, nhưng ai bảo tính khí nó quá tốt đâu?
Nhân viên công tác rất thích cho ngoan ngoãn Kiều Thất Tịch làm kiểm tra thân thể.
Vì muốn ở cùng Kiều Thất Tịch lâu một chút, bọn họ thậm chí còn giữ cậu lại ở phòng kiểm tra chơi đùa một chốc.
Ban ngày vùng cực[1] chẳng thể phân biệt ngày đêm nhưng trên đồng hồ hiển thị rõ ràng đã là buổi tối. Kiều Thất Tịch đến lúc này mời rời đi phòng kiểm tra, trở lại nơi ở của bản thân.
Otis rất nhanh để ý tới việc Kiều Thất Tịch đã trở lại. Chú gấu thoạt nhìn lạnh lùng xa cách này, đi vòng quanh nơi ở của Kiều Thất Tịch một vòng, sau đó đứng từ xa nhìn lại Kiều Thất Tịch.
Nhân viên từng ở trong phòng kiểm tra nói với đồng nghiệp của mình: "Chiều nay Otis toàn quanh quẩn tại nơi ở của Alexander. Có lẽ nó đang lo lắng cho cậu nhóc này."
Kiều Thất Tịch nghĩ nghĩ, vui vẻ hướng Otis chạy tới. Đây là lần đầu tiên ở trước mặt Otis cậu thể hiện ra dáng vẻ bốc đồng cùng với sức sống tràn đầy của một con gấu con nên có.
Nhưng mà không có cách nào nha, cậu rất cao hứng, Otis thật sự sẽ lo lắng cho mình sao?
Tựa như buổi sáng bản thân cũng lo lắng cho đối phương vậy.
Nhóc gấu con còn chưa nắm giữ tốt kỹ năng phanh đã chạy quá nhanh, kết quả không hề hồi hộp mà đụng vào chàng gấu lớn gấp đôi chính mình, còn gặm phải một miệng đầy tuyết.
Otis đủ nặng để có thể bất động trước cú va chạm, hơn nữa bốn chân của nó rất khỏe, vững vàng đứng trên mặt tuyết như một ngọn núi nhỏ.
Otis không chỉ thân thể không động mà biểu tình cũng không thay đổi, nhiều lắm thì chỉ cho Kiều Thấy Tịch một ánh mắt.
Có lẽ là nhìn thấy Kiều Thất Tịch tung tăng nhảy nhót, Otis rất nhanh liền rời đi nơi ở của đối phương, trở lại chổ ngủ của chính mình.
Kiều Thất Tịch đã ăn qua ở phòng kiểm tra. Cậu lo lắng Otis còn chưa ăn tối, vì thế bám đuôi đối phương.
Otis không hề có phản ứng đặt biệt nào đối với việc cậu đi theo.
Kiều Thất Tịch được voi đòi tiên, cảm thấy cả ngày nay tâm tình của Otis khẳng định lên xuống như tàu lượn siêu tốc.
Tình huống như vậy có phải là cần thiết an ủi một chút mới tốt?
Kiều Thất Tich, vị tự cho mình là mặt trời nhỏ trong giới gấu bắc cực, đi đến cạnh Otis, lớn mật đụng một chút thân thể của đối phương.
Hm.. Otis sẽ đuổi cậu đi sao?
Không có, Otis chỉ nhướn mi.
Loại ánh mắt kia, dịch nghĩa ra chính là kiểu bất mãn của các bạn trẻ chưa lập gia đình đối với những thằng nhóc nghịch ngợm[2] .
Nhưng mà cũng không phải thật sự tức giận.
Không bị đuổi đi nằm ngoài dự đoán của Kiều Thất Tịch. Cậu càng to gan mà cẩn thận nằm xuống bên cạnh nó.
Trong cái thời thiết se lạnh, gió thổi vi vu như thế này, ngủ mà không đắp chăn cứ thấy thiếu thiếu.
Kiều Thất Tịch trước đây đều là ngủ một mình, lúc này dựa vào bộ lông dày của Otis, cảm nhận được hơi ấm từ trên người nó truyền sang, cuối cùng cũng tìm được cách ngủ quen thuộc.
Ngủ ngon, Otis.
Cậu ríu cả mắt ngáp một cái, sau đó liền nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, Kiều Thất Tịch lộn mèo tỉnh dậy. Hóa ra là vì Otis đứng dậy, đem cậu ném xuống đất.
Chắc không phải là ném, mà là vì không muốn làm một cái nệm miễn phí nữa.
Kiều Thất Tịch dùng móng vuốt rửa mặt, bước ra ngoài nheo mắt nhìn bầu trời, bắt đầu một ngày mới.
Cậu không biết chính là, gấu bắc cực thuần chủng sẽ không nhiều lần đi vào trạng thái ngủ sâu. Đa phần, chúng nó chỉ là nhắm mắt nghỉ ngơi hoặc là chợp mắt.
Cho nên, Otis có thể duy trì một cái tư thế để làm cho Kiều Thất Tịch tựa vào mấy tiếng đồ hồ đã là một điều không thể tin được.
Từ tháng 3 đến tháng 5 là khoảng thời gian gấu bắc cực hoạt động mạnh nhất vì trong lúc này nguồn thức ăn sẽ hơi dồi dào một chút. Đa số gấu bắc cực sẽ nắm chặt thời gian mà đi kiếm ăn, cố gắng tích trữ đủ lượng mỡ để đối phó với mùa hè nóng nực.
Mùa hè gấu bắc cực rất khó tìm đến đồ ăn, đây không phải là điều ít người biết.
Hầu hết những bức ảnh gấu bắc cực gầy trơ xương ở trên mạng đều là được chụp vào mùa hè.
Cho nên trước khi mùa hè đến, gấu bắc cực sẽ liều mạng ăn lượng lớn thức ăn.
Tần suất săn mồi tăng cao, kéo theo một ít nguy hiểm xuất hiện.
Vào giữa tháng tư, trạm Cứu Trợ cùng lúc cứu về hai con gấu bắc cực bị thương. Lúc này, việc thả Otis và Alexander về tự nhiên không thể không nhấc lên mặt bàn.
Nhân viên công tác tựa hồ sợ hãi hai đứa đi ra ngoài sẽ bị đói nên gần đây luôn cho thêm đồ ăn.
Kiều Thất Tịch dường như cảm nhận được điều gì, từ một chú gấu lúc nào cũng từ tốn chỉ ăn no tám phần, sửa thành nỗ lực nhét đồ ăn.
So với cậu thì sức ăn của Otis tại về sau rõ ràng có sự gia tăng, dẫn đến cân nặng cũng vèo vèo tăng theo.
Kiều Thất Tịch nghĩ thầm, có lẽ nguyên nhân trạm Cứu Trợ muốn thả bọn họ về tự nhiên không chỉ là vì chiếm địa phương mà còn là vì ăn nhiều nữa.
Vào bữa ăn cuối cùng ở trạm Cứu Trợ, Otis không biết chính mình sẽ lập tức rời đi nơi này, biểu hiện của nó bình thường như bao ngày khác.
Nhưng mà Kiều Thất Tịch biết, cậu và ông anh gấu bắc cực này sẽ sớm phải xa nhau, bị tách ra đưa đến hai khu vực sinh hoạt riêng biệt.
Nói thật có chút buồn.
Kiều Thất Tịch xáp lại gần, đụng đụng cẳng chân to lớn bù xù của Otis hai cái, nhưng nó chỉ thờ ơ mà thưởng cho cậu một cái liếc mắt. Không lập tức tránh đi đã là sự tôn trọng lớn nhất của nó.
Hai người nhìn nhau trong chốc lát, Otis tại chỗ ngồi xuống. Nó dựa vào cục đá sau lưng, chuẩn bị nghỉ ngơi.
Lúc này họ chỉ mới ăn xong.
Kiều Thất Tịch biết rằng đây là khoảng thời gian gian cuối cùng của hai người ở tại trạm Cứu Trợ. Nhân viên sẽ rất nhanh lại đây tiêm thuốc mê cho Otis, sau đó dùng trực thăng mang nó đi.
Cậu nghĩ thầm, tên to xác lạnh nhạt của vùng địa cực này, có phải sẽ quên sạch cậu sau hai ngày hay không?
A, tra hùng[3] .
[1] Theo wiki: Đây là hiện tượng tự nhiên diễn ra tại các địa điểm có vĩ độ nằm ở phía Bắc của vòng Bắc Cực cũng như ở các địa điểm có vĩ độ nằm ở phía Nam của Nam Cực khi mặt trời vẫn còn được nhìn thấy vào thời gian ban đêm. Khi thời tiết tốt, Mặt Trời được nhìn thấy liên tục 24 ngày. Số lượng ngày có hiện tượng ban ngày vùng cực trong mỗi năm tăng dần lên khi người ta tiến sát lại gần hơn về phía cực của Trái Đất.
[2] Nguyên văn là hùng hài tử 熊孩子
[3] Nguyên văn 渣熊, "tra" ở đây nghĩa là cặn bã, thường dùng trong "tra nam" ý chỉ những tên đàn ông vô trách nhiệm, lừa dối, sử dụng bạo lực với người phụ nữ của mình (vợ, bạn gái), tương tự với "tra nữ". Ở đây, Kiều Thất Tịch ám chỉ Otis là một anh "tra gấu", hai ngày liền quên Alexander (cũng chính là Thất Tịch), không có tình nghĩa.