Người Vợ Bất Đắc Dĩ Của Tổng Tài

Chương 553



Chương 553

Đặng Liên khinh thường: “Không bằng để cảnh sát đến đây, còn tuyên truyền miễn phí cho mặt tiền cửa hàng của cháu nữa đấy.”

Ngô Hà hận đến mức không nói nên lời, đầu người này toàn là óc heo sao?

Cảnh sát giúp đỡ tuyên truyền gì chứ, còn không tuyên truyên đến mức đóng cửa luôn saol “Tôi thấy báo cảnh sát rất tốt đấy.”

Trần Nam Phương còn ước gì có thể làm lớn chuyện lên nữa, như vậy thì Tạ Hàn Phong không muốn làm chứng thì cũng phải làm chứng.

Nào biết nghĩ thì rất tốt, nhưng giây tiếp theo ảo tưởng đã bị đập tan, người đàn ông nào đó sờ sờ gáy, ai da một tiếng: “Hình như là tôi đã nhìn lâm người rồi, không phải cô ta.”

Trần Nam Phương nhíu mày hỏi vặn lại: “Anh muốn đổi ý ư? Vừa rồi anh không nói như vậy!”

“Trần Nam Phương! Cô đừng dùng lòng dạ thấp hèn nghĩ người khác đều xấu xa, đều nói ly hôn khiến cho người †a cay nghiệt, cô thật đúng là một chứng cứ rõ ràng cho câu nói đó.”

Ánh mắt cô sắc bén mà nhìn về phía Ngô Hà: “Cô cho rằng cô có thể thoát được rồi sao?”

“Hừi Cô vẫn là bảo diễn viên của cô diễn kịch cho thật một chút đi rồi lại thử lại.”

Cô nhìn lại, thế mà Tạ Hàn Phong lại đi ra ngoài rồi, cô không thể không đuổi theol “Anh… Anh đứng lại đó cho tôi!” Trân Nam Phương gọi anh ta, ngăn anh ta lại giống như anh ta từng ngăn cô vậy: “Anh có ý gì vậy?”

Tạ Hàn Phong nhún vai, rồi lại lắc lắc đầu nhưng mà không nói lời nào.

“Hà Minh Viễn không cho anh nói sao?” Cô đoán: “Anh ta dựa vào cái gì mà làm như vậy chứ?”

Đã có thể chứng minh được rằng Ngô Hà không phải là Thiên An rồi mà anh vẫn còn bảo vệ cô ta sao?

“Anh ấy cũng không có nói như vậy.”

Tạ Hàn Phong lên tiếng: “Không thể đổ oan cho người tốt, mặc dù anh ấy là chồng trước của cô.”

“Anh câm miệng lại cho tôi!” Trân Nam Phương cực kỳ chán ghét hai chữ chồng trước này: ‘Anh là hacker, anh đã phá mở được video giám sát đã bị người động tay động chân rồi, đúng không? Cho tôi một đoạn.”

“Tôi không có.”

“Vừa rồi anh đã nói hết rồi, lương tâm của anh đâu rồi? Chẳng lẽ anh cứ nhìn người xấu nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật hay sao?” Vừa nghĩ đến việc mất đi đứa nhỏ, đôi mắt của cô không nhịn được mà đỏ bừng: “Cô ta đã giết người đói!”

“Bớt đau buồn đi!” Dường như anh ta không đành lòng: “Rất nhiều chuyện không phải giống như cô thấy vậy đâu.”

“Tôi nghe không hiểu!” Trân Nam Phương hét lên, hai tay cô run run mà lấy điện thoại ra: “Hà Minh Viễn! Vì sao anh còn muốn giúp Ngô Hà? Người đã chết không phải con của anh sao? Cho dù anh có chán ghét tôi, có hận tôi như thế nào đi nữa, nhưng anh không nên báo thù thay cho con của mình sao?”

“Này này… Tạ Hàn Phong hết sức buồn bực, anh nhanh chóng giành lấy chiếc điện thoại từ trong tay cô lại: ‘Đã nói rồi đừng có đổ oan cho ông chủ của tôi, tôi sẽ bị đuổi việc đó.”

“Anh trả điện thoại lại cho tôi!” Trần Nam Phương cướp lại.

Tạ Hàn Phong vừa tránh vừa nói: “Nếu không thì như vậy đi, cô vẫn cứ đến công ty của tôi làm việc, tôi sẽ cho cô một đoạn video giám sát.”

Cô ngừng tất cả động tác lại trong nháy mắt, nửa tin nửa ngờ mà nhìn anh ta.

“Tôi nói thật đó, tôi không phải là người xấu đâu.” Anh ta mở tay ra: “Chỉ đơn giản là tôi ngưỡng mộ tài năng bẩm sinh của cô Nam Phương trong lĩnh vực kế toán mà thôi.”