Nguyên Tố Đại Lục

Chương 252: 252





Vô Danh đại sư?
Bốn người liếc nhìn nhau bằng ánh mắt không thể kinh ngạc hơn!
Là gia chủ của một Đại gia tộc, thứ không thể thiếu nhất chính là kiến thức.

Thường ngày, bọn họ được tiếp xúc rất nhiều chuyện lớn cùng nhiều tin tức cơ mật do gia tộc mang lại, tất nhiên ánh mắt không tệ đi đâu được, có thể dễ dàng nhận ra nhiều thứ người thường không biết đến.

Họ thật sự là không dám tin, một Ma Khí Sư cấp tám truyền kỳ của Đại Lục, danh xứng với thực trong tâm chỉ có luyện khí sẽ có ngày đến Giới thành, nơi chỉ có ma và thú hoành hành này!
Các ngươi không nhận ra lão già này! Vô Danh một thân giản dị khác với tưởng tượng uyên thâm cao thượng cười nói với bốn người.
Trên đại lục chỉ cần là ma giả, kẻ không nhận ra được người đứng trước mắt chúng ta đây là ai? Một là tiểu tử mới sinh, hai là kiến thức nông cạn...!không đáng nhắc tới.

Ta nhìn thấy bóng ảnh đại sự lướt qua là đã nhận ra luôn rồi, Vô Danh đại sự Mời! Nghê Văn Võ từ ngữ uyển chuyển đổ hết tội lỗi sang kẻ khác rồi mặt mày rạng rỡ đi lên tiếp đón.
Mời đại sư! Bên cạnh hắn, ba người cũng không dám chậm trễ vội đưa tay ra mời.
Đối phương thân phận đặc thù chỉ cần phất tay một cái là có vô số ma giả nguyện chết làm việc cho, chưa kể đến đối phương chỉ cần nói một câu bất lợi về gia tộc bọn hắn.

Vậy thì trên Đại Lục này, không còn ai dám bán Pháp Bảo cho gia tộc bọn hắn nữa rồi.


Đến khi đó cửa hàng của gia tộc mở ra cũng sẽ bị khắp nơi chơi chiêu bỏ đá xuống giếng chèn ép đến thảm thương không thể thở nổi!
Cho nên, mặc dù hai bên không hề thân thích đi nữa nhưng cũng không thể phất lờ đối phương được.

Có khi đây còn là một cơ hội để lại ấn tượng tốt trong mắt đối phương, đến khi đó còn có thể nhờ Vô Danh đại sư giúp đỡ rèn cho một thanh siêu cấp pháp bảo - cấp bảy trở lên.

Nên biết, bọn họ được mọi người gọi là Đại gia tộc, tên rất hoành tráng nhưng trong nhà cũng chỉ có một thanh pháp bảo siêu cấp để trấn tộc mà thôi!
Nếu như nhờ cơ hội này có thêm một thanh nữa, vậy thì không còn gì bằng, kẻ thù khi nhìn vào cũng phải e dè hoảng hốt, siêu cấp pháp bảo uy lực phát ra thế nhưng không thể coi nhẹ, vận dụng được hết uy lực của nó thì chỉ cần cái phất nhẹ tay thôi cũng đủ để đánh chết một cao cấp ma giả - chiến lực chính của bất kì thế lực lớn nào trên Nguyên Tố Đại Lục này.

Đây cũng là lí do tại sao, Ma Khí Sư cấp bảy trở lên lại có tiếng nói lớn như vậy!
Vô Danh đại sự cũng không lòng vòng ra dáng, theo lời mời của bốn người liền ngồi xuống.
Cơn gió nào mà lại có phúc hạnh đưa Đại Sư đến nơi thô thiển như này vậy! Lục Chính Thần vô cùng khiêm tốn, hành sự khác hẳn một trời một vực khi đối diện với Tuyên Liêm - gia chủ Tuyên gia lúc trước.
Đối diện, Tuyên Liêm thấy nhiều liền quen nên cũng không để ý thái độ thay đổi nhanh chóng của đối phương.
Đại sư ngày thường bận rộn trăm công ngàn việc, một lòng vì thuật luyện khí.

Không lí nào lại vô tình đến nơi đây được.

Nếu như Đại Sư có chuyện gì đó mà cảm thấy tại hạ có thể làm được, xin Đại Sư cứ nói.

Tuyên gia trên dưới nhất định không phụ sự ủy thác!
Ma Khí Sư tính tình cố chấp và cao ngạo, người nào đạt đẳng cấp luyện khí càng cao thì tính tình càng trở lên cổ quái và khó gần.

Họ sẽ không để những chuyện họ không quan tâm ở trong lòng đâu mà mặc kệ bỏ qua luôn.

Cho nên, Vô Danh đại sư một mạch đi thẳng vào trong nội thành vậy thì trên thân nhất định có chuyện cần làm ở đây, nếu không đối phương đã làm ngơ mà phớt lờ Giới thành, nơi không phải là chỗ dừng chân của bản thân họ rồi!
Ba gia chủ còn lại nghe Tuyên Liêm nói mà mắng to trong lòng, ra tay thật nhanh, họ còn muốn nói đôi lời chào hỏi trước rồi mới ngỏ ý đây!
Cũng không có chuyện gì to tát cả.


Ta đến đây chỉ là muốn lấy lại một thanh tuyệt kiếm do chính tay ta luyện ra ở nhiều năm trước mà thôi! Nhìn biểu cảm lộ trên gương mặt của bốn người ở ngay trước mắt, Vô Danh đại sư liền hiểu ra bọn họ đang nghĩ gì.
Với lại cũng giống như lời bản thân vừa nói, đích thật là không có chuyện gì lớn cả nhưng chỉ là đối với bọn họ, những người không liên quan mà thôi.

Còn đối với một số người khác thì chuyện lão đến đây lại không phải là chuyện nhỏ một chút nào!
Tuyệt kiếm? Nghe đến hai chữ này từ miệng một Ma Khí Sư cấp tám nói ra, bốn người không khỏi kinh ngạc nhìn nhau.
Họ không thể không kinh ngạc à! Vì lấy pháp bảo trong tay Ma Khí Sư cấp tám lại còn là một thanh tuyệt kiếm thì chẳng khác gì lấy đồ vật từ trong miệng hung thú cả, mất mạng như chơi, có khi còn liên lụy đến cả tộc nhân trong nhà bị đồ diệt cũng nên.

Ai mà to gan như vậy? Không lẽ người này đang ở trong Giới thành?
Bốn người không ngừng suy nghĩ.
Người ta đến Giới thành tìm đồ, khả năng rất cao là ở trong này.

Tuyệt kiếm à, ít nhất cũng là pháp bảo cấp bảy trở lên, đủ để làm trấn tộc chi bảo rồi.

Nếu như có thể đi trước một bước đoạt về rồi tìm một vị Ma Khí Sư cường đại khác thay đổi nó, trong nhà họ không phải là có thể một thanh siêu cấp pháp bảo tọa trấn.

Dù sao đây cũng là địa bàn của họ à, đối phương muốn phát hiện ra bọn họ có nhúng tay cũng không dễ dàng.

Nghĩ lại mặc dù rất là nguy hiểm nhưng cũng rất đáng thử!
Tâm tư của các gia chủ đại tộc thật là sâu xa và đen tối.


Chỉ mới vừa gặp nhau thôi còn chào hỏi rất thân thiết như bằng hữu lâu năm mới gặp lại nhưng được đôi ba lời thấy lợi ở trước mắt liền đã quay lưng bày kế, chuẩn bị đoạt đồ của người ta!
Đại Sư có thể cho chúng ta biết, tuyệt kiếm mà ngài vừa nói đến có danh xưng là gì? Hiếu kì với pháp bảo do chính tay Vô Danh đại sư rèn ra không thôi, Kim Mạnh không quản hai bên mới gặp mặt liền tỏ ra tò mò muốn biết vội lên tiếng hỏi.
Bên cạnh, ba người kia cũng phối hợp gật đầu.
Chính họ cũng muốn biết tên đây, vì nó có khi là pháp bảo tương lai của bọn họ cũng nên!
Vô Danh đại sự ngồi đó luôn hướng tầm mắt ra bên ngoài ngắm nhìn cảnh sắc Giới thành náo nhiệt về đêm, nghe thấy có người hỏi bản thân liền không chút bận tâm cười nói: Kiếm này chắc các ngươi cũng biết đó, danh xưng Bạch Đoạn!
Bạch Đoạn..!? Bốn người nghe thấy cái tên này, ánh mắt liền khẽ động.
Mặc dù không được xếp vào Thập Đại Danh Kiếm nhưng cũng là một thanh tuyệt kiếm không thua bất kì tuyệt kiếm khác trên đời.

Nghe nói được luyện thành từ Không Tinh Minh Thiết, một nguyên liệu luyện khí ẩn chứa Không Gian chi lực cực kì thần bí, kiếm chiêu đã xuất không gian phải rung động làm ảnh hưởng đến cả đường kiếm của kẻ địch, thân kiếm còn có thể tách rời tạo thành ám khí biến hóa khôn lường đoạt mạng nhân không hề hay biết!
Càng nhớ lại Bạch Đoạn mạnh mẽ ra sao, bốn người càng thêm thèm khát mãnh liệt, họ đã có ý định rời khỏi nơi này ngay lập tức để về truyền tin cho đệ tử trong tộc dốc sức đi tìm kiếm!
Đại sư, Giới thành có thể nói là tòa thành lớn nhất ở Thiên Phương đế quốc.

Dòng người mỗi ngày ra ra vào vào nhiều không kể siết, một mình đại sư muốn tìm được tuyệt kiếm trong biển người cũng không dễ dàng.

Chi bằng hãy để cho tại hạ giúp chút sức mọn, thay đại sư đi tìm người đang nắm giữ Bạch Đoạn kia! Nghê Văn Võ tỏ ra lo lắng thay cho Vô Danh đại sư, hắn trầm giọng ngỏ ý một tay giúp đỡ không cần báo ơn..