Nhà Có Bốn Công Chúa

Chương 5: Giúp đỡ






Thẫn thờ một lúc, Vương Thiên Quân vẫn là quyết định chạy tiếp, nhưng thay vì chạy quay trường hay gì đó thì hắn chỉ chạy quanh khu này, và tầm mắt thì vẫn không rời khỏi cái nơi gần giống như nhà kho mà Liễu Hạ Vi vừa đi vào.Hắn đã có hai cô bạn gái xinh đẹp, nếu không muốn nói là cực kì xinh đẹp, nhưng mà ngay cả như thế thì hình ảnh của Liễu Hạ Vi vẫn lởn vởn trong đầu hắn, phải công nhận rằng cô ấy rất xinh đẹp.Nghĩ đến lời Hứa Thư vừa nói, Vương Thiên Quân suy tư.Khi nói đến học lực thì Hứa Thư dùng từ tuyệt đối hạng một nhưng khi nói về nhan sắc chỉ dùng từ một trong bốn, là cô ấy đẹp ngang ba người kia hay trong ba người kia còn có người xinh hơn cô ấy?Hay là vốn nhan sắc không có thang đo cụ thể nên không thể dùng từ tuyệt đối, nếu so với Cẩm Vân hay Tuyết Y...Nghĩ đến đây thì Vương Thiên Quân lắc đầu.Hắn không muốn đem so sánh bạn gái của hắn với người khác.Cũng có thể là sợ nếu xét đến cùng thì Liễu Hạ Vi còn xinh đẹp hơn hai cô bạn gái của hắn chăng?Một lúc sau thì Hứa Thư cũng rời khỏi kho, còn Liễu Hạ Vi thì mãi một lúc lâu sau mới đi ra.Không biết vì tò mò hay gì mà hắn lại tiếp tục đi theo Liễu Hạ Vi, cô ấy không đi xe thì phải?Đã ra ngoài cổng trường mà cô vẫn đi bộ.Hôm nay hắn cũng không đi xe, xe của hắn đã giao cho Tuyết Y để cô ấy đón Cẩm Vân rồi.Còn hắn sẽ chạy bộ về nhà.Đây cũng là cách hắn tập luyện.Đã là gần bảy giờ, đường phố tuy sáng đèn nhưng khá vắng vẻ.Đúng lúc này thì có một đám người không biết từ đây nhảy vây quanh Liễu Hạ Vi.Thấy vậy Vương Thiên Quân liền nấp sau một cái cây tò mò quan sát."Liễu Hạ Vi, con mẹ nó, sao mày dám đánh gãy chân em tao?"Một giọng đàn ông thô tục vang lên."Còn không phải do hắn thiếu đánh sao?”Giọng nói của Liễu Hạ Vi bình thản vang lên."Tao cho mày một cơ hội, đến xin lỗi em tao và chấp nhận làm bạn gái nó, tao sẽ tha cho mày.” Giọng nói dữ tợn kia vang lên lần nữa.Mẹ nó!Đây là cái loại yêu cầu vô sỉ gì vậy.Dù Thiên Quân luôn bình tĩnh nghe được lời này cũng thấy có chút tức giận.Không thể nghi ngờ, đây chính là mục đích thật sự của hắn.Kể ra thì cũng không có gì lạ lùng.Một cô gái xinh đẹp cấp độ nữ thần như Liễu Hạ Vi đương nhiên sẽ có người để mắt tới."Chỉ dựa vào mấy người các ngươi sao?"Giọng nói Liễu Hạ Vi hiển nhiên mang theo sự coi thường.Đèn đường sáng rõ, đếm sơ chỗ này cũng mười người trở lên, tên nào tên nấy xăm trổ dữ tợn.Tên nào tên nấy tay đều cầm vũ khí, không phải gậy cũng là ống sắt.Cái gì gọi là chỉ dựa vào mấy người các ngươi?Thế này còn chưa đủ sao?Bị lũ người này đánh không chết cũng tàn phế mất.Lũ người kia hô to gọi nhỏ nhưng người đi đường lại làm như không thấy.Vương Thiên Quân tức giận đến nghiến răng kèn kẹt.Hiển nhiên tức giận vì sự vô tâm của mấy người đi đường.Đến nước này thì hắn không nhịn được nữa, liền nhảy ra đứng trước mặt Hạ Vi.Nhìn thấy Thiên Quân bất ngờ từ đâu nhảy ra làm lũ côn đồ hơi ngạc nhiên.Vẫn là tên hung dữ vừa nãy lên tiếng hỏi: "Mày là ai?""Tao chỉ là người qua đường, mấy chục thằng đàn ông tay cầm vũ khí đi tấn công một cô gái yếu đuối, chúng mày không thấy nhục à?"Thiên Quân nghiến răng nói.Chỉ thấy gân guốc của tên cầm đầu này nổi lên, hắn vừa vung cây gậy trong tay vừa hét lên: "Thằng chó, hôm nay ông mày phải giết mày.”Vương Thiên Quân liền giơ cành cây trong tay lên chặn lại.Cành cây này hắn nhặt dưới gốc cây, có lẽ bị cái gì tác động nên gãy, chẳng ra hình thù gì còn mềm oặt.Nhưng có còn hơn không, tình thế cấp bách cũng không thể kén chọn.Ngờ đâu cây gậy tên cầm đầu phang vào cành cây lại như phang vào cà chua một dạng.Cành cây không cản được chút nào, lập tức gãy đôi.Bốp!Cây gậy của tên cầm đầu tiếp tục theo quỹ đạo phang vào đầu Thiên Quân, vang lên một âm thanh trầm đục.Thiên Quân choáng váng, liền giơ tay lên che đầu thì cảm giác được cái gì nhớt nhớt.Đương nhiên là hắn đã chảy máu, còn chảy không ít.Thấy vậy có mấy tên côn đồ liền lên tiếng châm biếm: “Tiểu tử thối không chút tài nghệ lại dám đứng ra anh hùng cứu mỹ nhân, cho mày anh hùng này.”Nói rồi có vài tên tiến về phía Thiên Quân giơ chân lên đá vào bụng hắn.Vừa bị đập vào đầu vẫn còn choáng thế nên hắn không hề phản ứng được gì.Lập tức Thiên Quân bị đá vào bụng, đau đớn vô cùng.Thế nhưng như một phản xạ vô điều kiện, Thiên Quân vẫn giơ tay ngang ra bảo vệ Liễu Hạ Vi phía sau.Tiếp tục có mấy tên côn đồ nữa giơ gậy lên đập hắn.Lần này thì hắn cố giơ tay trái lên đỡ nhưng chỉ đỡ được vài gậy tay đã thõng xuống, gần như mất hết sức lực, lại đau không tả nổi.Tay trái gãy, đầu chảy máu, thân thể bầm dập, thế nhưng mấy tên côn đồ vẫn không có ý định tha cho hắn, vài tên lại tiếp tục nhằm vào chân hắn vung gập đập.Lần này thì Vương Thiên Quân giơ chân lên chặn gậy của một tên côn đồ rồi đá vào mặt hắn.Sau đó Thiên Quân nhanh nhẹn hất cây gậy của hắn lên tay phải còn chưa bị thương.Bốp!Ngay khi tay Thiên Quân cầm được gậy liền phang vào đầu một tên khác, vang lên tiếng kêu giòn giã.Thấy hai người của mình bị đánh, đám lưu manh như bị cái gì kích thích, cả đám cùng nhau lao lên.Vương Thiên Quân vung trái đỡ phải, thế nhưng hắn nào phải là ba đầu sáu tay, cả người liên tiếp bị đánh trúng.Chẳng được bao lâu liền từ từ quỵ xuống thế nhưng đến động tác cuối cùng vẫn không quên bảo hộ cho Liễu Hạ Vi.