Nhà Có Manh Thê Cưng Chiều

Chương 760: Em không để ý anh ra tay có chút độc ác chứ?



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mục Đình Sâm từ trong tư liệu rút ra một trang, lắc lắc: “Nghề nghiệp Đường Xán kiếp sống có thể thuận buồm xuôi gió như thế, em thật sự cho rằng là dựa vào mình hắn? anh có tài hoa không sai, nhưng thượng vị thủ đoạn cũng không vẻ vang, cái khác anh không biết, nhưng anh và Jessica nhất định có quan hệ không thể lộ ra ngoài ánh sáng.Jessica này, sinh hoạt cá nhân loạn đáng sợ, nỗi danh thích… Em hiểu mà.”

Ôn Ngôn lúc này mới hậu tri hậu giác: “Cho nên, cô ta trả thù anh cũng là bởi vì coi trọng anh?”

Mục Đình Sâm không có trả lời, nhưng là từ đáy mắt toát ra căm ghét, đáp án là không sai. Ôn Ngôn một trận ác hàn, cái kia Jessica cho cô cảm giác đầu tiên kỳ thật không tính là xinh đẹp, thậm chí còn có chút dầu mỡ tục khí, cứ việc một thân rất thời thượng trang phục, cũng tuyệt đối không phải gu của Mục Đình Sâm, bị phụ nữ như vậy để mắt tới, thật sự là chịu đủ rồi.

Một đêm này, Ôn Ngôn ngủ được không thế nào an tâm, cô thậm chí có loại cảm giác tội lỗi thật sâu, lúc trước Trần Mộng Dao cũng bởi vì cô, bị liên lụy gặp bắt trắc, bây giờ sự tình Từ Dương Dương cũng là không sai biệt lắm, nhìn cô có vẻ may mắn, thay cô gặp bắt hạnh, đều là người bên cạnh.

Vừa rạng sáng ngày thứ hai cô liền chạy tới công ty, Từ Dương Dương và Đường Xán lại song song đến muộn. Cô gửi tin nhắn cho Từ Dương Dương cũng không có trả lời lại.

Vốn dĩ cô cho là là tối nay Đường Xán và Từ Dương Dương sẽ đến, nhưng hôm nay không giống, thẳng tới giữa trưa hai người cũng không có xuất hiện.

Thấy Nghiêm quản lý buồn bã ïu xìu, giống như là sương đánh quả cà, cô ý thức được cái gì, hỏi một chút mới biết được, Đường Xán từ chức, người khác đến giảo hoạt không có hạn hợp đồng hạn năm, cho nên tùy thời rời đi cũng không cần bồi giao phí bồi thường vi phạm hợp đồng.

Đường Xán chẳng lẽ đã cùng Từ Dương Dương thẳng thắn sao? Sợ Mục Đình Sâm tìm anh để gây sự, trực tiếp chạy trốn?

Mục Đình Sâm căn bản không có ý định nhằm vào Đường Xán, bây giờ Mục Đình Sâm loay hoay không có rảnh quản những tôm tép này, anh dự định trực tiếp từ căn nguyên giải quyết vấn đề, tìm Jessica.

Ôn Ngôn liên tục gọi cho Từ Dương Dương, đều là không cách nào kết nối, cô nghĩ đến sau khi tan làm sẽ đến nhà Từ Dương Dương thử thời vận, tình huống như vậy, cô không cách nào an tâm.

Không ngờ tới gần đến lúc tan làm, Từ Dương Dương gọi điện thoại đến: “Chị Ôn Ngôn, ngại quá, trước đó điện thoại di động em hết pin, một mực không tháy. Ta đều biết, Đường Xán nói rõ ràng với em rồi, đêm hôm đó đích thật là anh ta hạ thuốc, anh ta không ngờ tới đáy chậu chênh lệch dương sai liên luy đến em… Anh ta đến công ty của chúng ta, cũng chỉ là bị người sai khiến, em biết tất cả… Anh ta nói tất cả với em rồi, đêm nay anh ta sẽ lên máy bay rời đi, em tha thứ cho anh ta. Nhân sinh ai còn có thể không gặp chuyện long đong? Em nhìn thoáng được, không sao. Chị Ôn Ngôn, chị phải cần thận một chút, bọn họ là nhằm vào chị.”

Ạ Ôn Ngôn trong lòng có chút cảm giác khó chịu: “Thật xin lôi, nếu là đêm hôm đó chị không có để em cùng uống kia bình Champagne, em sẽ không sao.”

Từ Dương Dương cười cười: “Không sao, không trách chị, thật.

Lúc em ở trêи xe Đường Xán, người vẫn là thanh tỉnh, anh ta…

Hôn ta, em cũng vẫn là thanh tỉnh, kỳ thật em có một phần cũng là tự nguyện, cùng anh ta kết giao, cũng là tự nguyện, bây giờ anh ta muốn đi, về sau tất cả đều bình tĩnh lại, em có thể coi như cái gì cũng chưa từng xảy ra. Trước kia em đều nghe cha mẹ, cố gắng làm cô gái ngoan ngoãn, tuyệt không yêu sớm, tuyệt không tùy tiện yêu đương, đột nhiên có loại tự do một lần cảm giác, ha ha…”

Từ Dương Dương, là đang an ủi Ôn Ngôn, cũng là đang an ủi mình. Lần đầu tiên yêu đương liền cứ như vậy đột nhiên tràn ngập hi vọng bắt đầu, lại cấp tốc kết thúc, đổi là ai trong lòng cũng không dễ chịu. Ôn Ngôn cũng không biết phải an ủi như thế nào, ngoại trừ thật xin lỗi, không biết còn có thể nói cái gì khác.

Sau khi điện thoại cúp máy, Ôn Ngôn tan làm sớm trở về nhà, không có tâm trạng làm việc ở tại công ty cũng là lãng phí thời gian.

Buổi tối chờ Mục Đình Sâm trở về, cô hỏi: “Anh định làm gì?”

Mục Đình Sâm biết cô hỏi chính là cái gì: “Anh đã sắp xếp ngày kia xuất ngoại, anh sẽ giải quyết tốt.Jessica Ở nước ngoài lẫn vào cũng không tệ lắm, nói thật không dễ giải quyết, anh sẽ tận lực dùng phương thức hòa bình giải quyết vấn đề, thực sự không được, em không để ý anh ra tay có chút độc ác chứ?”

Anh có bao nhiêu xấu bụng, Ôn Ngôn là có biết: “Không ngại, anh tự tính toán là được. Bây giờ trong lòng em đặc biệt bực bội, lúc đầu cùng Từ Dương Dương không có quan hệ gì, cuối cùng ngược lại là cô ấy không hiểu thấu thành vật hi sinh, sớm biết có thể như vậy, Lúc gặp mặt Jessica em sẽ không khách khí như thế!”

Mục Đình Sâm đưa tay nắm chặt hai vai của cô: “Được rồi được rồi, em đừng tức giận, anh sẽ giải quyét tốt. Chuyện này cũng không thể chỉ trách em, không cần thiết quá tự trách.”

Nhìn đáy mắt anh một vòng rã rời, Ôn Ngôn ít nhiều có chút đau lòng: “Được rồi, anh tắm một cái rồi ngủ đi, trận này anh không rảnh, em cũng không oán trách anh.”

Mục Đình Sâm hôn vào cái trán cô một cái, một bên cởi cúc áo cúc đi về phía phòng tắm: “Em cũng đi ngủ sớm một chút.”

Ngày thứ hai, là Trần Nặc đưa Ôn Ngôn đến công ty, Mục Đình Sâm sáng sớm đã rời đi rồi.Nhà Có Manh Thê Cưng ChiềuNhà Có Manh Thê Cưng Chiều

Từ Dương Dương cắn cắn môi: “Có thể, bỏ qua Đường Xán hay không? Em biết em không có tư cách yêu cầu chị làm như vậy, nhưng chuyện này không phải chị cũng không bị tổn hại gì sao? Coi như em cầu xin chị, đừng hủy anh ấy.”

Ôn Ngôn hít vào một hơi: “Là anh ta bảo em cầu tình, hay là chính em tự cầu tình?”

Từ Dương Dương vội vàng nói: “Là chính em muốn giúp em cầu tình, từ đầu tới đuôi anh ấy đều không có đề cập chuyện này. Anh ấy bị sai khiến làm chuyện như vậy hoàn toàn chính xác không đúng, nhưng đã qua rồi, coi như xong đi, kẻ đầu têu không phải là cái người sai khiến anh ấy sao?”