Hai người họ nói chuyện, dần dần cũng không còn vẻ lạ lẫm lúc ban đầu nữa.
Còn ở đầu bên này thì khi Diệp Quân Tước đi về đến nhà, phát hiện ra là Khúc Thanh Ca không ở nhà, lại còn để Nhuế Nhuế ở nhà nữa. Anh hỏi mới biết là cô đi ra ngoài gặp một người bạn cũ, đây là anh moi được tin này từ bảo mẫu.
Nếu “bạn cũ” là Ôn Ngôn hoặc là Trần Mộng Dao thì Khúc Thanh Ca có thể gọi thẳng bằng tên.
Trong lòng anh có chút nghỉ hoặc, bèn gọi điện thoại cho Khúc Thanh Ca, ai ngờ là cô lại cúp máy.
Hành động này khiến cho anh càng cảm thấy có gì đó bất ổn, rốt cuộc là người bạn cũ như thế nào mới khiến cho cô đến điện thoại cũng không chịu nhắc?
Anh dùng chút thủ đoạn là có thể nhận được định vị vị trí chính xác của cô, đến bên ngoài nhà hàng đồ Tây kia, anh có chút bất an không hiểu rõ, loại địa phương này, thích hợp nhất là một nam một nữ đến, nếu người ăn cùng đến ăn cơm với cô là nam…
Anh vững vàng xuống xe vào nhà hàng đồ Tây, dễ dàng thoáng nhìn liền thấy một thân ảnh ngồi bên cạnh cửa sổ cách đó một vị trí không xa, lúc nhìn thấy người ngồi đối diện cô là Quý Á Nam, anh ta có chút tức giận, dừng bước lại, đứng tại chỗ lại gọi điện thoại cho Khúc Thanh Ca lần nữa.
Anh ta tận mắt nhìn thấy cô lấy điện thoại di động ra, thuần thục cúp máy, sau đó giống như không có chuyện gì, tiếp tục cười cười nói nói với Quý Á Nam.
Lần đầu tiên anh cảm nhận được cái cảm giác đầu bị cắm sừng, vô củng phẫn nộ kia, sắc mặt anh tối sầằm lại bước nhanh lên phía trước: “Không phải là bạn cũ sao? Bạn cũ thì có lẽ không nên để ý em nghe điện thoại của chồng nhỉ?”
Nghe được giọng nói của Diệp Quân Tước, Khúc Thanh Ca đứng thẳng người lên: “Sao anh lại tới đây?”
Diệp Quân Tước lườm cô một chút, nhìn về phía Quý Á Nam: “Chuyện gì xảy ra? Anh em, làm phiền cậu giải thích một chút, cậu và người phụ nữ của tôi, sao lại cùng nhau ăn cơm ở nơi như thế này?”
Quý Á Nam không chút nào bối rối, đứng lên đánh giá Diệp Quân Tước, lập tức đưa tay ra: “Anh chính là Diệp Quân Tước sao? Ngưỡng mộ đã lâu, tôi là Quý Á Nam, xem như là bạn thuở nhỏ của Thanh Ca, chỉ là đã nhiều năm không gặp rồi.”
Diệp Quân Tước thoáng nhìn hộp quà trên bàn đặt trước mặt Khúc Thanh Ca, con ngươi lại chìm xuống máy phản, không để ý đến Quý Á Nam nâng tay lên trong không khí: *Đi về với anh.”
Quý Á Nam không cảm thấy xấu hồ, tự nhiên rút về tay giải thích: “Có phải anh hiểu lầm cái gì hay không? Tôi và Thanh Ca chỉ là ôn chuyện cũ, ra ăn một bữa cơm mà thôi.”
Khúc Thanh Ca để ý ăn mặc trang điểm, chỉ tiết này rơi vào trong mắt Diệp Quân Tước, giải thích thế nào, đều lộ ra không hợp lý như vậy.
Cô sợ Diệp Quân Tước ở đây náo loạn khó nhìn, liền níu tay Diệp Quân Tước lại thấp giọng: “Không phải như anh nghĩ, chúng ta về trước đi, trở về rồi hãy nói. Á Nam, thật ngại quá, mình sẽ thanh toán trước, cảm ơn quà của cậu.”
Quý Á Nam rộng lượng gật đầu: “Được, cậu về đi, không › S6 42 se _ cân thanh toán, đê mình là được rôi.