Ngày quay chương trình thứ hai mươi, rốt cuộc Cố Hồng cũng được trải nghiệm cảm giác trò chuyện thâu đêm suốt sáng với vợ yêu. Hơn nữa cơ hội này còn do em trai vịt – Thiệu Thập Bát mang lại, đây mà không phải là duyên phận thì gì mới là duyên phận!
Tất cả cảm nhận về phim được hắn ghi chú trong điện thoại khớp với những gì Tiểu Đường nghĩ khi đóng phim, có thể nói, bọn họ chính là trời sinh một đôi trong lĩnh vực diễn xuất này.
Trên mạng nói Tiểu Đường làm cho có, nhưng hắn biết, bộ phim nào em ấy cũng đóng rất nghiêm túc.
Khi đang rửa mặt, hắn đột nhiên nghĩ đến một chuyện, chủ tịch ngỗng vội vàng chạy đến trước mặt Nguyễn Đường, mặt còn ướt vì chưa kịp lau khô.
"Nếu em thích phim của Thiệu Liên, hay là ký hợp đồng với Hồng Nhạn nhé? Như vậy anh có thể sắp xếp cho hai đứa hợp tác với nhau, vẫn là hợp đồng cấp A như anh nói trước đó."
Cố Hồng thành tâm, cũng không đòi Nguyễn Đường phải trả lời mình ngay: "Em nghĩ thêm đi, anh..."
Lời còn chưa dứt, hắn bị Nguyễn Đường nhét cho cái khăn.
Nguyễn Đường: "Lau mặt đi."
Cố Hồng sững người, gương mặt hung dữ anh tuấn hiếm khi thấy nét ngu si, giọt nước trượt xuống khỏi mi mắt, rơi vào tròng mắt, vô thức nháy mắt với Nguyễn Đường.
"Đáng yêu lắm."
Cố Hồng bối rối: "Cái gì?"
"Không có gì." Nguyễn Đường không cho Cố Hồng cơ hội hỏi tiếp, cậu quay lại chủ đề khi nãy: "Có thể ký hợp đồng với Hồng Nhạn, nhưng cấp hợp đồng bình thường là được."
"Tôi không hứng thú với nam chính, tôi chỉ thích vai tốt thí và vai phụ."
Nam chính có gì vui.
Cho dù trong tivi hay ngoài đời thực, nam chính đều có được rất nhiều thứ. Ví dụ như cậu, cậu có thể hiểu được động vật nói gì, đây là dị năng trời phú cho từ khi ra đời.
Hoặc là, nam chính mất đi rất nhiều thứ. Ví dụ như cậu, ba mẹ mất sớm, bạn bè không có một ai, còn bị cả gia tộc ghét và bỏ rơi, đặc trưng nhất của nhân vật chính là đây chứ đâu.
Cho nên cậu đã quá mệt với việc phải làm nam chính, năm đó đồng ý ký với Côn Du là vì muốn trải nghiệm cảm giác làm tốt thí, không có bàn tay vàng, không có nghịch tập, thậm chí sống cho trọn vẹn cuộc đời cũng không được, chết đi thật sớm, không cần bôn ba với nam chính.
Nguyễn Đường: "Chỉ cần không can thiệp mong muốn diễn tốt thí của tôi, chúng ta có thể ký hợp đồng sau khi hợp đồng kết thúc."
Hai mắt Cố Hồng sáng rực, cậu đặc biệt làm sao, không hổ là loài người hắn thích.
Hắn đồng ý.
Vì vậy ở một buổi sáng bình thường, Cố Hồng thành công đào được Nguyễn Đường sang nhà mình.
[Rốt cuộc tối hôm qua có chuyện gì vậy, sao đổi công ty rồi?]
[Thế thành ra chủ tịch Lục bị đào góc tường à?]
[Thiệu Liên có fan phim kìa má ơi! Tôi kinh hãi hùng! Một Nùi Giẻ Vàng là fan của Nùi Giẻ Vàng khác?!]
[Tiểu Nguyễn đáng yêu quá, thích đóng vai tốt thí nữa cơ, tôi tuyên bố tôi là fan vai phụ của Tiểu Nguyễn.]
[Éc éc éc éc éc các đạo diễn nghe chưa, đừng cho cậu ta vai chính, cho cameo thôi, cười ẻ.]
Trong lúc ăn sáng, lần đầu Lục Diên không chủ động ngồi bên cạnh Cố Hồng, cũng không khiêu khích, thậm chí mắt còn không nhìn lấy một lần.
Phương Thải Thải và Tịch Viên Viên lén nhìn nhau.
Phương Thải Thải: Chuyện gì đây, ba người ở chung có một đêm thôi sao thành ra thế này vậy?
Tịch Viên Viên: Không biết, chắc chắn có chuyện lớn xảy ra rồi.
Lục Diên cũng không biết, chỉ mới một đêm thôi mà anh đã mất một nhân viên. Mặc dù, bản thân anh cũng không coi trọng nhân viên này lắm.
Bây giờ anh chỉ muốn cách hai người này càng xa càng tốt, cái gu thẩm mỹ của hai người này khủng khiếp quá! Anh sợ!
Lục Diên đã sắp xếp hành lý xong xuôi trước khi ăn tối xong, sau khi tuyên bố rời khỏi chương trình, anh ôm vali của mình và Lý Đông chạy biến.
Dù sao ông ta cũng đến đây vì anh, vậy anh sẽ kéo ông ta đi luôn.
Trước khi đi vẫn khịa kháy một câu theo thói quen: "Hết cách rồi, công ty nhiều việc quá. Đâu giống tên chủ tịch nào đó chỉ biết yêu đương nhăng nhít, không có lòng cầu tiến, thể nào công ty cũng bị công ty khác vượt mặt cho coi."
Phương Thải Thải:.....
Tịch Viên Viên:....
Bong! Muốn biết chuyện gì xảy ra tối hôm qua quá!
Sống chung ngày hè chỉ còn sáu khách mời, phòng livestream cũng chỉ còn sáu.
Lục Diên vừa đi, khán giả trong phòng livestream của Nguyễn Đường và Cố Hồng nhiều lên. Không ít người muốn biết tại sao chủ tịch Lục lại rời khỏi chương trình.
[Có phải tối hôm đó bị hai người xà nẹo làm tổn thương, cảm thấy không còn hy vọng nào nên...]
[Dám lắm, nhưng tôi muốn biết bị chủ tịch Cố làm tổn thương, hay vị Tiểu Nguyễn làm tổn thương.]
[Chủ tịch Lục đi rồi, nhưng trái tim anh ta thuộc về ai vẫn là bí ẩn....]
Người không bỏ được Lục Diên nhất chính là ê-kíp chương trình, mặc dù Lục Diên không thu hồi đầu tư, nhưng tình tiết thiếu mất một vai, bao nhiêu cảnh hay bay màu đó! Thở dài một hơi, ê-kíp không quản được chuyện của nhà đầu tư, nhưng ánh mắt nhìn Cố Hồng thêm một chút tức tối.
Tại sao chủ tịch Cố không cua chủ tịch Lục đi, làm ngư dân chẳng phải ngon hơn à.
Đúng vậy, đạo diễn là all x Chủ tịch Cố.
Chủ tịch Cố bận trăm công nghìn việc. Hắn không quan tâm đến suy nghĩ của người đời, cũng không có thời gian quan tâm. Bây giờ ngoại trừ thỉnh thoảng online xử lý việc công ty, phần lớn thời gian đều ở bên cạnh Nguyễn Đường. Bọn họ đi mua đồ ăn, nấu cơm rồi nói chuyện, thỉnh thoảng còn hẹn nhau sang công viên gần đó chơi.
Là hẹn hò rồi phải không. Chủ tịch Cố nghĩ.
Cho nên vào một ngày đẹp trời khi Nguyễn Đường vô tình nhìn thấy fanfic Lục Diên X Nguyễn Đường, chủ tịch Cố nổi điên, bắt tay viết ngay fanfic chuỗi ngày ngọt ngào của Nguyễn Đường và mình, củng cố địa vị của mình ---
Cố Hồng lại đi xem Tiểu Đường nhà hắn xem phim, hình như chỉ cần hắn có mặt, Tiểu Đường luôn bất giác bị hắn hấp dẫn, nhiều lần quay đầu nhìn hắn.
Rốt cuộc đạo diễn của hô "cắt". Tiểu Đường đi xuyên qua đám người, khi còn chỉ vài bước, cậu bỗng tăng tốc.
Cố Hồng hiểu ý cậu, giang rộng hai tay, bế thốc người lên.
Ánh nắng tốt lắm, mấy lọn tóc bay lên của em đều nhuộm màu nắng vàng.
"Em nhớ anh lắm." Cậu nhỏ giọng nói, ôm cổ Cố Hồng, cúi đầu ngọt ngào thì thầm bên tai Cố Hồng.
"Chồng ơi ~"
...
Có rất nhiều người bình luận ở dưới:
- Ngọt quá, viết nhiều chút đi au ới!
- Tôi cũng là fan Đường Đỏ đây. Au viết hay quá, viết nữa nhé!
- Quá đẹp, tung bông!
...
Tinh mắt đấy, like tất cả.
Chủ tịch ngỗng dần đánh mất bản thân trong những dòng "Đã quá", "Ngọt quá", "Muốn đọc nữa". Hắn bắt đầu chuỗi ngày viết fanfic không thể tự kiềm chế. Sợ bị Nguyễn Đường phát hiện, hắn chỉ có thể lặng lẽ gõ chữ trong mền sau khi cậu đã ngủ say.
Thỉnh thoảng bí ý thì thò mặt ra, nhìn gương mặt say ngủ của Nguyễn Đường, linh cảm đến ngay, có viết năm mươi năm sau khi cưới cũng được.
Nhưng fans ngày càng nhiều, au viết fanfic cũng nhiều lên, Cố Hồng chỉ like cho fanfic của hắn và Nguyễn Đường, hoặc là khen thưởng.
Nhưng lần này, khi đọc giới thiệu một bộ truyện có tên của Nguyễn Đường. Cố Hồng không nghĩ nhiều, hắn lướt xuống, càng đọc càng thấy lạ.
"Cố Hồng ngồi dưới đất khóc lớn, đôi mắt hung dữ thường ngày mờ sương, có ai có thể không thương đôi mắt này được chứ. Nguyễn Đường đau lòng bế ngang hắn lên, nói: "Ngoan, nín đi, mai em đánh sập công ty của Lục Diên, để anh làm người giàu nhất thành phố Tấn nhé."." Là cái quỷ gì?
Cố Hồng:???
Cố Hồng không hiểu, nhưng có rất nhiều người hối chap ở khu bình luận, còn có rất nhiều ID quen mắt, bọn họ từng hối chap truyện của hắn.
- Motto motto, kích thích quá, thích xem loại tương phản này lắm!
- Có sẽ không! Sẽ tốc độ cao đồ á!
- Các chị em, đọc này đi [Link], tuy là Cố X Nguyễn, nhưng mà thịt nó ngon vcl ~¬~
Cố Hồng tò mò nhấn vào, một phút sau đã đỏ mặt chạy ra ngoài, đồng thời không quên lưu link lại. hắn chột dạ liếc Nguyễn Đường, đôi mắt cứ quanh quẩn bên xương quai xanh và môi của cậu –
Loài người, mấy cái này thì hay lắm, làm một con ngỗng như hắn còn ngại!
Chủ tịch ngỗng đang ngại quên luôn cuốn Nguyễn Đường X Cố Hồng kia. Lâu thật lâu sau đó, khi hắn bị Nguyễn Đường bế ngang, hắn đột nhiên nhớ lại nó....