Tô Nhiên giữ chặt mười ngón tay nóng bỏng của Tô Y, vừa nhẹ nhàng chậm chạp luật động, vừa ghé vào trên môi cô ra lệnh. Động tác mỗi một lần đều làm cho cô gái nhỏ phía dưới bật ra tiếng thở gấp kinh hãi không dứt.
Tô Y hơi mở ra đôi mắt đang ý loạn tình mê, nhìn người trước mắt đã sớm yêu tận xương tủy. Cái này cũng giống như khảm người mình yêu vào trong xương tủy, thỏa mãn hạnh phúc nói: “Anh, em yêu anh ——”
Em yêu anh!
Rất yêu rất yêu anh!
Vĩnh viễn đều yêu không đủ anh!
Cho nên, anh cũng phải giống như vậy! Nếu không em liền không yêu anh nữa
Anh, em phát hiện một bí mật của anh —— Thực ra thì ngày đó trong bệnh viện, em muốn nói, em phát hiện, hình như em thích anh ——
Anh, anh rất là may mắn, mới có thể được em yêu thương nâng trong lòng bàn tay. Cho nên, em là người may mắn thứ hai trên đời này. Bởi vì, anh cưới được người may mắn nhất trên đời này, ha ha!
Anh, anh, anh, gọi anh cả đời đều không ngại phiền. Mặc dù anh rất đen tối. Mặc dù anh luôn giả vờ nghiêm túc. Mặc dù anh có một thân thói hư tật xấu, nhưng mà mọi người đều nói lấy gà theo gà, lấy chó theo chó —— Vì thế, liền phạt em cả đời hạnh phúc đi!
Ha ha......
Ngày hôm sau Tô Y tỉnh lại, hơi mở mắt liền nhìn thấy Tô Nhiên đang dùng tay chống đầu, không chớp mắt nhìn cô.
Ánh mắt kia, tựa như sói xám lớn đang đói bụng kêu vang nhìn chằm chằm thỏ trắng nhỏ đang bó tay chịu trói thở phì phì. Cực kỳ thèm thuồng!
Nhưng mà, ánh mắt nóng bỏng trắng trợn như vậy, cô thật là yêu chết!
Trong lòng Tô Y cẩn thận lại không có tiền đồ rối loạn, hoang mang cúi đầu ấp úng: “Anh, anh nhìn cái gì?”
“Nhìn em, tiểu ngu ngốc!” Tô Nhiên giơ tay lên vuốt ve gương mặt của Tô Y, giọng nói tràn đầy sủng ái.
Tô Y cảm thấy gương mặt mình lại bắt đầu nóng lên, không khỏi càng cúi thấp đầu vài phần. “Anh không mệt sao? Dây sớm như thế?”
Lại nói, trận đại chiến tối hôm qua đn giản chính là một đêm N lần trong truyền thuyết, cô bé quàng khăn đỏ bị dày vò đến hơn nửa đêm, sói xám lớn mới thỏa ước nguyện mà bỏ qua. Thật là khủng khiếp! Rút ra rút ra!
Tô Nhiên tiến gần cái đầu nhỏ của Tô Y, hôn nhẹ một cái trên môi cô, vui vẻ ra mặt mà khen ngợi bà xã ngu ngốc. “Y Y, tối qua biểu hiện thật tốt, đây là phần thưởng.” Nói xong lại gặm một cái trên trán cô.
Bà xã nhỏ bị hôn lại như bay lên, trong lòng hạnh phúc đến toát ra bong bóng hồng phấn, đỉnh đầu “bùm bùm” đốt lên tràn pháo hoa rực rỡ trên bầu trời tối qua ——
Tối ngày hôm qua, cô, người luôn luôn chỉ có sắc tâm, bộ dạng vô dụng không có can đảm dám làm, rốt cuộc bị buộc chính thức ra trận nghênh chiến.
Chẳng qua là một đêm đáng giá vui mừng, chẳng qua là ngoài dự liệu tốt đẹp, chẳng qua là trời xanh xui khiến, lực chiến đấu của Tô Y đặt nhiên ngoan cường. Thể lực cùng sức chịu đựng một lần bộc phát hơn một lần. Điều này cũng làm cho bạn sói xám lớn vẫn luôn xem thường cô ngoài ý muốn nhìn với cặp mắt khác xưa!
Vì vậy sói xám lớn bị cô bé quàng khăn đỏ kích thích, thể lực dồi dào, không biết mệt mỏi. Cho nên sói xám lớn liền cùng cô bé quàng khăn đỏ đại chiếm 300 hiệp, dùng toàn bộ kiến thức, lý luận ứng dụng vào thực tế. Hai tay nắm chặt lấy hai tay, không hề đứt đoạn “tìm tòi” bước phát triển phương pháp mới, “thăm dò” con đường phát triển mới!
Tóm lại, đêm đầu tiên của vợ chồng son quả thật tương đối mất hồn. Cô bé quàng khăn đỏ rốt cuộc bị sói xám ăn sạch sẽ, ngay cả mảnh vụn cũng không còn!
Tô Nhiên bận tâm đến Tô Y là đêm đầu tiên, cố nén dục vọng tràn đầy, chẳng qua là muốn cô mấy lần + mấy lần, sau đó liền ôm cô ngủ (mồ hôi-ing) Cho nên, sói xám lớn còn chưa ăn no mới sáng sớm liền tỉnh, yên lặng chờ cô bé quàng khăn đỏ rời giường, sau đó sẽ giày xéo cô một bữa thật đã!
Tô Nhiên nắm lấy eo nhỏ của bà xã, một tay ôm cô đặt trên người mình, cọ cọ cái mũi nhỏ của cô, trêu đùa: “Hiện tại thử một chút đi!”
Vẻ mặt Tô Y đau khổ từ chối, “Anh nghỉ ngơi thêm một chút nữa đi, tối hôm qua anh cũng mệt muốn chết rồi ——”
“Anh không mệt, yêu em thì sao có thể mệt mỏi được, đến đây đi ——”
“Nhưng em còn chưa có nghỉ ngơi đủ đâu ——”
“Vậy càng tốt, như vậy anh càng có cảm giác thành tựu, ha ha!”
“Này ——”
“A?” Tô Nhiên uy hiếp kéo dài giọng.
Tô Y vội vàng cười làm lành, “Vậy, mời ngài từ từ hưởng dụng ——” ~~TT~~
20 phút sau.
Ánh mặt trời xuyên thấu qua rèm cửa sổ nghiêng nghiêng chiếu vào gian phòng, ánh mặt trời dịu dàng rắc đầy sàn nhà, chiếu lên người hai người trên giường lớn, cũng chiếu lên hai thân thể trần nóng bỏng truồng trên giường.
“Anh, xong chưa? Em mệt mỏi.”
Tô Y nằm lỳ ở trên giường bắt đầu rút lui có trật tự, sói xám lớn đang vận động sau lưng mặt nhăn mày nhó, vỗ vỗ mông nhỏ của cô, nói: “Lúc này mới có một lát, em đừng gạt anh. Ngày hôm qua khả năng của em không phải rất đỉnh hay sao? Lên tinh thần!”
Tô Y ngặm chặt miệng, thừa nhận Tô Nhiên lần lượt va chạm, khóc không ra nước mắt.
40 phút sau.
Ông mặt trời đã lên rất cao, lão nhân gia đang suy nghĩ: Vợ chồng son nhà này thật là biết hưởng thụ cuộc sống nha! “Luyện công buổi sáng” rất là giúp ích cho sức khỏe cùng giảm cân đó.
“Anh, xong chưa? Em đói rồi.”
Lúc này Tô Y đã nằm hẳn trên giường, vì vậy sói xám lớn đang cưỡi trên người cô lại mất hứng. “Em đừng có viện cớ, em có phải chê anh thể lực không tốt không cho em ăn no? Không thỏa mãn được mong muốn của em? Vậy anh phải ra sức thêm nhiều một chút!”
Bà xã ngốc nghe xong hai mắt nhắm lại, không tiếng động rơi lệ.
50 phút sau.
Ông mặt trời rình coi ngoài cửa sổ đã nhiệt huyết sôi trào, mồ hôi đầm đìa. Ông không thể không than thở: Thể lực tên tiểu tử này thật không phải tốt bình thường. Sức chịu đựng của cô vợ nhỏ cũng không phải mạnh bình thường đâu nha. Không thể nhìn tiếp, nhìn tiếp thận của ông lại đau. Vì vậy, ông mặt trời bị chán nản bị hù dọa chạy ————
“Anh, còn chưa xong sao? Em mệt rồi.”
Bà xã nhỏ quỳ gối trên giường rốt cục không chịu nổi gánh nặng, ngã lăn ra ngủ say trên vai ông xã ~~
Ông xã lại một lần nữa thỏa mãn mà chậm rãi rời khỏi thân thể của bà xã nhỏ. Nhìn thấy mồ hôi thấm ướt tóc cô, vuốt ve đôi môi bị anh cắn đến sưng đỏ, dưới bụng khó tránh khỏi lại một trận nóng rang. Nhưng mà cô gái nhỏ trong ngực đã bị anh dày vò đến ngủ thiếp đi, thật đúng là mệt muốn chết rồi.
Tô Nhiên ngược lại không ngờ, bà xã của anh ở trên giường thì ra cũng đáng yêu như thế! Không ngờ cuộc sống tính phúc của bọn họ lại đầy đủ như thế.
Đây chính là nhặt được bảo vật!
Tô Nhiên đứng dậy đi phòng tắm mở nước xong, tự mình rửa mặt trước. Sau đó trở lại phòng ngủ ôm lấy Tô Y đang ngủ mê man, nhẹ nhàng bỏ vào trong bồn tắm, rửa sạch thân thể của cô.
Thật ra thì thời điểm Tô Nhiên ôm lấy mình, Tô Y cũng đã tỉnh. Nhưng mà cô không dám mở mắt, cô sợ không cẩn thận một chút lại châm lên ngọn lửa trong anh. Cô cũng không muốn lại bị anh biến đổi các tư thế xâm lược hưởng dụng, cho nên cô thà giả bộ ngủ.
Thật ra thì Tô Y cũng rất thích sau mỗi lần yêu Tô Nhiên rất cẩn thận kiên nhẫn vì cô rửa sạch. Thì ra cô lại hạnh phúc như vậy! Nghĩ tới đây, bà xã đơn bào ngu ngốc nào đó lại vui vẻ đột nhiên cười lên tiếng.
Còn không thành công sao được! Lão yêu tinh nhà cô là nhân vật nào? Đây chính là sói xám bị bỏ đói hơn mười năm, đây chính là đại cầm thú muốn cô không cần mạng!
Tô Y nghĩ đến đây liền cả người phát run, hô hấp không thoải mái. Nhưng khi nhìn vào trong mắt Tô Nhiên, nghe vào trong tai anh, lại là phản ứng của cô khi bị anh vuốt ve, là do cô bị thúc giục đến thở hào hển, thỏa mãn rên rỉ dưới thân anh……. Là hưởng ứng lời mời gọi cùng nhau mây mưa lần nữa anh phát ra!
Vì vậy ông xã thần giao cách cảm vội vàng trượt vào trong bồn tắm, ôm bà xã điên cuồng gặm cắn lần nữa. Sau đó cuối cùng làm cho thể lực cô hao dần, chân chính bất tỉnh!
Cũng không biết trải qua bao lâu, chờ toàn thân Tô Y khoan khoái, mở mắt ra, sắc trời bên ngoài đã tối. Cô đang chuẩn bị tức giận mở miệng mắng Tô Nhiên cầm thú hại cô cả ngày bị lãng phí, lại đột nhiên ngửi thấy được mùi hương thức ăn mê người từ trong phòng bếp bay vào!
Vừa vặn lúc này bụng của cô cũng rất phối hợp “ục ục” vang lên bài Không Thành Kế. Tô Y suy nghĩ rốt cuộc hôm nay là buổi tối hay là sáng sớm ngày hôm sau đây? Cầm lấy đồng hồ báo thức con ếch xem, cũng đã chạng vạng tối. Đầu óc cô hỗn độn, có chút mơ hồ, vén chăn ngồi dậy, xương sống thắt lưng đều đau, phía dưới còn bất chợt truyền đến từng trận nóng rát. Tô Nhiên, cái đồ khốn kiếp chưa thỏa mãn dục vọng, không biết tiết chế! Nghĩ cô là búp bê thổi khí hay sao?
Tô Y cắn răng nghiến lợi oán thầm Tô Nhiên xong, mặc quần áo tử tế liền đi ra ngoài rửa mặt, nhìn thấy anh đang mặc tạp dề đứng trong phòng bếp xào thức ăn. Hắc hắc!
Cô nhẹ tay nhẹ chân rón rén đi đến phía sau anh, vươn hai bàn tay nhỏ bé ra vòng lấy hông anh, mặt kề sát vào tấm lưng rộng rãi hơi nóng. Quần áo của anh tản ra mùi hương molly nhàn nhạt thơm ngát, cô vừa tham lam hít một hơi vừa lầm bầm lầu bầu: “Anh, anh thật đáng yêu……”
Thân thể Tô Nhiên đột nhiên cương cứng một chút, ngay sau đó nghe được đầu gỗ phía sau nói tiếp: “Anh mang tạp dề là đáng yêu nhất, sau này ngày ngày đều như vậy đi!”
“Được, chỉ cần mỗi sáng em đều theo anh “luyện công buổi sáng” anh liền nấu cơm cho em.”
“Ách” Đầu gỗ bắt đầu nhanh chóng đánh bàn tính nhỏ trong lòng, làm cơm cho anh ăn hay là đưa bản thân cho anh ăn đây?
Ừ, Tô Y suy đi nghĩ lại. Cô cân nhắc liên tục, cuối cùng cảm thấy như bây giờ rất có lời. Cô không thể ăn được an, còn có thể ăn được cơm anh làm. Ha ha! Sao cô lại thông minh thế chứ! Cứ quyết định như vậy!
“Được rồi, anh cần phải biểu hiện cho tốt, không được để cho em thất vọng!”
Hai người đang ôm ấp yêu thương, lúc này chuông cửa đột nhiên vang lên!
Tô Nhiên nói: “Ngu ngốc, mở cửa đi!”
“Nhưng em còn chưa rửa mặt, hơn nữa trên cổ còn có dấu hôn của anh mà. Em cũng không có mặt mũi nào đi gặp người khác, anh đi!” Tô Y nói xong liền dậm chân mà chạy vào phòng rửa mặt.
Tô Nhiên điều chỉnh lửa nhỏ, cười đi mở cửa, nhưng khi nhìn thấy người đàn ông trung niên kia thì nụ cười trên mặt lập tức cứng đờ.