Nhà Có Sói Đói

Chương 51: Cô bé quàng khăn đỏ bị chuyện phòng the kích thích



Tô Y bị Tô Nhiên bóp nhất thời bị kích thích, hết sức đè nén tiếng rên rỉ sắp bật ra khỏi miệng. Hừ! Sẽ không để cho anh được như ý!

Nhưng mà vẫn ngoan ngoãn cầm lấy sữa tắm xoa lên trên cổ, cánh tay, sau lưng, trước ngực….. của anh. Ách, sau đó Tô Y liền dừng lại. Cô cảm thấy trái tim cô đang “phình phịch” nhảy loạn, trước mặt sói xám lớn tà ác, cô vẫn là quá thuần khiết rồi.

"Tại sao dừng lại?" Lão yêu tinh nào đó đang chìm đắm trong hưởng thụ đột nhiên mở mắt, lạnh lùng hỏi. Cảm thụ bàn tay nhỏ bé của Tô Y êm ái vuốt ve trên người, là một chuyện rất tính phúc. Nhưng mà cô lại châm lửa trong người anh lên rồi ngưng lại.

Tô Y giơ bông tắm lên yếu ớt nói: “Cái đó, phía dưới tự anh tắm đi. Em, em ——"

"Em cái gì em, sảng khoái tắm đi! Một lát nó liền không kịp đợi, tiểu ngu ngốc!” Tô Nhiên nói xong càng ôm chặt Tô Y hơn, phía dưới cũng đe dọa giật giật, làm cho người trong ngực bị dọa sợ đến cả người mềm nhũn ngã vào trên người anh. 

Tô Nhiên dứt khoát cầm lấy sữa tắm từ trong tay Tô Y, nếu để cho đầu gỗ này lề mề nữa, anh rất có thể sẽ không nhịn được lập tức muốn cô. Nhưng mà, việc tắm uyên ương còn chưa xong ——

Vì vậy, Tô Nhiên chà xát từng chút từng chút sữa tắm trên người Tô Y, bàn tay từ từ lướt qua xương quai xanh, ngực, bụng đến giữa hai chân của cô…….. Xoa xoa, mềm nhũn, trơn bóng, quậy đến trong lòng của anh ngứa ngáy.

"Y Y, em nói chúng ta nên ở trên giường hay là ở nơi đây luôn?”

Tô Y bị Tô Nhiên loay hoay, cúi đầu rũ mắt, lông mi bị nước thấm ướt vụt sáng mấy cái, lưng tựa vào trên người anh, cảm thụ những vuốt ve dịu dàng của anh. Cô không thể không vui vẻ thừa nhận, lúc này cô đã sớm nộp vũ khí đầu hàng, quân lính tan rã ————

"Hay là trở về trên giường đi, ở chỗ này không cẩn thận ngã xuống sẽ bị gảy xương ——"

Tay Tô Nhiên đang xoa mông Tô Y thoáng chốc dừng lại. Bà xã ngốc của anh lúc nào thì có thể nói chuyện không làm mất hứng đây!

"Cái đó em không cần quá lo lắng. Em chỉ cần làm xong chuyện em nên làm là được.” Thật là quá xem thường ông xã của cô, đây là đang nguyền rủa anh sao? Có người đàn ông nào trong thời gian cùng bà xã yêu yêu trong phòng tắm lại bị ngã gảy xương hay không? Lời này thật đúng là làm tức chết người!

"Quay lại!" Sau khi Tô Nhiên tắm xong mặt sau thì tắm mặt trước cho Tô Y.

Bà xã ngốc ngây người tại chỗ không động đậy, hai tay nắm chặt thành quyền nín nửa ngày rốt cục bật thốt ra một câu làm cho Tô Nhiên cảm thấy vừa ngoài ý muốn lại cực kỳ hài lòng!

Tô Y cúi đầu vươn tay về phí sau đụng vào bảo bối của anh, giọng run run nói: “Anh, anh tắm nhanh lên một chút đi. Em —— Em, ai nha, anh hiểu mà."

"Ha ha —— Anh không hiểu.” Tô Y nói xong tay mò đến trước ngực của Tô Y, một cái khác lại đưa đến giữa hai bắp đùi của cô. Bàn tay đụng đến một mảnh xuân thủy ướt đẫm.

Lại làm cho cô kích động đến thấp giọng rên một tiếng, hai chân cũng không tự chủ kẹp chặt tay anh. Thân thể lần nữa hư nhuyễn ngã vào trong ngực anh, phát ra tiếng rên rỉ động lòng người.

Tiểu Tô Nhiên bị Tô Y trêu chọc đã sớm phồng lên, lung tung dội sạch bọt sữa tắm trên người cô liền ôm lấy bà xã nhỏ vội vã trở lại phòng ngủ. Tắm uyên ương gì đó chỉ là CMN mây bay!

Hai cỗ thân thể nhiệt liệt dây dưa cùng một chỗ, không biết là nước tắm còn chưa lau hay là mồ hôi, khoan khoái theo đường cong thân thể chảy xuống lăn đến trên ga giường, lại trong nháy mắt bị nhiệt độ nóng rang hong khô......

Một đêm này, cô bé quàng khăn đỏ bị giày vò chẳng qua là té xỉu mấy lần mà thôi. Mà sói xám lớn rốt cuộc cũng ăn no một nữa. Chân chính no nê sung túc ——

Ban ngày ở trường học Tô Nhiên áo mũ chỉnh tề, giả dạng làm người khiêm tốn dạy học sinh. Buổi tối về nhà, Tô Nhiên thoát khỏi lớp sa người biến thành sói xám, đụng ngã cô bé quàng khăn đỏ, gặm nhấm, ăn sạch!

Cô bé quàng khăn đỏ nằm lỳ ở trên giường rơi lệ đầy mặt ——

……….

Tối thứ Sáu, Tô Nhiên đang trong phòng bếp nấu đồ ăn, lúc này, Lục Hàn Tịch cùng An Tiểu Nhược tới.

Lục Hàn Tịch vừa vào cửa liền giống như nhìn thấy người ngoài hành tinh mà hét lớn: “Ai ui! Người đàn ông thích sạch sẽ đã từng thề không xuống phòng bếp mà nay lại mặc tạp dề. Xem ra người đã có bà xã chính là không giống nhau. Hiện tại tôi cũng không ra ngoài lêu lỏng, aiz, vợ, em đừng có nhéo lỗ tai trái của anh mãi, em thử đổi sang bên phải một chút thôi."

An Tiểu Nhược tiếp tục nhéo tai phải của Lục Hàn Tịch, nhíu hai hàng lông mày. “Cho anh nói hưu nói vượn, có phải anh còn muốn đi ra ngoài tìm người phụ nữ khác hay không? Bây giờ hối hận vẫn còn kịp, dù sao em cũng không lạ gì anh!"

Khuôn mặt Lục Hàn Tịch đỏ bừng, đau đớn vặn vẹo, thật vất vả nặn ra một nụ cười so với khóc còn khó coi hơn. “Vợ tốt, đời này anh có một mình em là đủ rồi. Hiện tại đối với anh mà nói, trên đời này cũng chỉ có một người phụ nữ là em. Thật, chúng ta nhanh chóng nói chính sự đi!"

An Tiểu Nhược trừng mắt nhìn Lục Hàn Tịch một cái, sau đó buông lỏng tay đi vào phòng khách ngồi xuống bên cạnh Tô Y. Tô Y nhìn cái túi trong tay Lục Hàn Tịch, hỏi: “Anh cầm cái gì vậy?”

"A, đây không phải là hôn sự của anh cùng Tiểu Nhược đã định rồi hay sao, mời em cùng ông xã em ăn đấy!"

"A? Chuyện lớn như vậy mà anh không mời chúng em ra ngoài ăn? Lục Hàn Tịch, làm sao anh lại keo kiệt như vậy!"

"Ai, anh nói bà xã Tô Nhiên, em còn không biết nha, ông xã nhà em không ăn được đồ ăn bên ngoài làm, đồ khiết phích! Cùng lắm thì để cho vợ anh làm cho các người ăn."

An Tiểu Nhược nghe xong liền giận, “Trước khi đến không phải nói là anh làm sao? Anh lại gạt em! Có phải muốn bị nhéo hay không?"

Lục Hàn Tịch bị dọa sợ đến mức dùng tốc độ ánh sáng xông vào phòng bếp, cùng Tô Nhiên chung tay trổ tài nấu nướng.

Phía bên này, hai bà vợ tay cầm tay ngồi trên ghế sô pha thảo luận chuyện phòng the.

"Tiểu Nhược, hai người có làm hay không?” Tô Y cười hèn hạ hỏi.

An Tiểu Nhược nắm tay Tô Y kể khổ: “Tiểu Y, mẹ Lục Hàn Tịch thật quá là ác rồi. Bà mời mình đến nhà bọn họ ăn cơm, sau đó liền khóa cửa phòng lại không cho mình về nhà. Giữa đường còn mang thức ăn lên lầu nói chúng ta bổ sung thể lực rồi tiếp tục!"

"Ha ha! Sư phụ không phải là thích cậu sao! Yên tâm đi, hai người già bọn họ rất tốt, đến nhà anh ta cậu sẽ không chịu ủy khuất. Nói mình nghe một chút, thời gian mỗi lần của hai người là bao lâu?”

"Như vậy liền nói cho cậu, chỉ có hai chữ: Không dứt!"

"Gì? Mạnh mẽ như vậy?"

"Các cậu thì sao?"

"Chúng mình? Ai, so với hai người còn kém nhiều! Không được! Xem ra Tô Nhiên còn thiếu hụt rèn luyện! Chờ anh ấy từ Hàn Châu trở lại sẽ kêu anh ấy đi tập thể lực, chúng mình không thể luôn là người thua được!"

······

"Gì? Các người có nhiều tư thế như vậy?" Tô theo bị chấn động khẽ run rẩy!

······

"Cái loại tư thế đó, ách, cái loại tư thế đó thoải mái không?” Hai mắt Tô Y lóe ra tia sáng xanh, vội vàng hỏi.

······

"A? Kỹ thuật Lục Hàn Tịch tốt như vậy?” Tô Y nằm dọc trên ghế sô pha hâm mộ còn kém chảy nước miếng, dùng sức nắm chặt hai quả đấm, hận đến hàm răng cũng ngứa ngáy!

Nói như vậy, Tô Nhiên thật là cũng quá theo khuôn phép cũ rồi, cũng không biết tiến thủ. Cùng là vợ chồng, vì sao lại chênh lệch lớn như vậy?!

Cô cũng không dám hỏi Tiểu Nhược nhiều hơn nữa, cô sợ bị kích thích càng lớn hơn.

Sau khi tiễn hai người Lục Hàn Tịch đi, Tô Y mang theo tâm sự nặng nề vừa lau mân rửa chén, vừa suy nghĩ nên hướng dẫn Tô Nhiên như thế nào đây? Tiểu Nhược nói trước khi bọn họ vận động sẽ xem phim AV. Ách, một lát rửa chén xong cô cũng muốn tìm xem một chút. Nhưng mà, anh biết có thể mắng cô hay không? Anh sẽ không cảm thấy những phim đó rất ghê tởm đi? Ai nha, làm sao bây giờ?

Tô Nhiên nhìn ra trong lòng Tô Y không yên, đi tới gõ cái đầu ngu ngốc của cô một cái, “Ngốc, em đang suy nghĩ cái gì?”

"Em,” Tô Y không dám nói thật, vì vậy chỉ có thể quay đầu lại mà nói với anh: “Anh nói thứ Bảy có buổi ký tặng sách, tiểu thuyết mới của anh lại xuất bản sao?” Vì sao cô lại không biết ——

Tô Y hỏi xong lại hối hận không ngừng, đây không phải là tự chui đầu vào rọ hay sao? Tô Nhiên nhất định lại mắng cô không quan tâm đến sự nghiệp của anh. Hu hu~~~

Quả nhiên, như cô đoán, Tô Nhiên vừa dịu dàng liền thưởng cho cô một tiếng rống to: “Có bà xã nào như em vậy sao? Đến bây giờ còn hỏi những vấn đề ngu ngốc làm cho anh tức giận này!"

"Ai nha, anh đừng đánh em. Sau này em sẽ quan tâm nhiều hơn về sự nghiệp của anh còn không được sao? Nhưng mà anh cũng không quan tâm em, bọn Tiểu Nhược người ta cũng đã đính hôn ——" Trong giọng nói của Tô Y có hậm mộ, ganh tỵ, lại có oán giận rõ ràng.

Tô Nhiên đã hiểu, nhưng mà anh cũng không để cho cô như nguyện, vì vậy trêu chọc cô, nói: “Đúng vậy, đến lúc bọn họ kết hôn em có thể làm phụ dâu.”

Tô Y quăng bông xà phòng dính đầy tay, “Em không lạ gì làm phụ dâu. Tô Nhiên, sao anh lại xấu như vậy! Anh biết rõ ý của em, anh có ý muốn làm em tức chết có phải hay không? Anh nhìn một chút vợ chồng son người ta, đăng ký còn sớm hơn chúng ta. Đính hôn nhanh hơn chúng ta. Ngay cả thời gian yêu yêu cũng dài hơn chúng ta.” Tô Y trong cơn tức giận liền trút toàn bộ bất mãn trong lòng ra.

"Em còn dám nói! Nếu không phải là em bất tỉnh, anh còn có thể mỗi lần cũng không thể làm đến tận cùng hay sao?” Vật nhỏ này còn đói khát như vậy? Ha ha, cô gái ngốc này tiến bộ thật đúng là thần tốc!

Tô Y bị Tô Nhiên trả đũa tức giận đỏ mặt, bông xà phòng trên tay cũng sớm vứt bỏ. “A? Anh còn trách em? Em bất tỉnh còn không phải bởi vì anh? Chỉ biết phát tiết, một chút kỹ xảo cũng không có! Lục Hàn Tịch so với anh còn mạnh hơn!"

Tô Nhiên giả vờ tức giận nói: "Cảm thấy cậu ta tốt thì em đi tìm cậu ta đi!"

"Ai nha! Anh nói cái gì đó! Em —— Em muốn ở riêng với anh!"

"Ha ha, em tách ra được sao? Em cho rằng sau này vẫn sẽ tùy vào em sao? Ngu ngốc! Được rồi, anh còn có chính sự phải làm, trước tiên em tự mình chơi đi.” Tô Nhiên cười nói xong liền đi trở về phòng.

Sau khi Tô Y dọn dẹp phòng bếp xong, càng nghĩ càng không cam lòng. Chiếc nhẫn kim cương trên tay Tiểu Nhược quá đẹp! Nhưng mà mười ngón tay của cô lại trụi lủi không có gì cả. Coi như ở phương diện kia so ra kém hơn, nhưng mà ông xã Tô Nhiên cũng có thể cho cô một chiếc nhẫn chứ? Vì vậy đầu gỗ nào đó tức giận bất bình đi tìm Tô Nhiên tính sổ.

Tô Nhiên đang ở trước máy tính sửa sang lại tiểu thuyết, Tô Y đi đến phía sau anh, vươn hai tay nhỏ bé đến trước mặt anh, giọng nói mang theo tính toán nói: “Anh, anh xem trên tay em có cảm thấy có cái gì không đúng hay không?”

Tô Nhiên cười khẽ, cố ý chọc giận cô. “Nào có cái gì không đúng đâu, đây không phải là mười đầu ngón tay xinh đẹp hay sao.”

Tô Y nóng nảy, lắc lư hai chân. “Anh nhìn kỹ một chút xem, có phải có chỗ nào không đúng hay không?”

"A, đã nhìn ra." Tô Nhiên làm ra vẻ mặt bừng tỉnh.

Mặt mày Tô Y hớn hở nói: “Đúng không? Anh cũng nhìn ra?”

"Ừ, nên cắt móng tay, quá dơ!"

-_- |||—— Tô Y bị chọc tức ngã xuống đất.