Nhà Họ Thang Có 7 O

Chương 14: Câu chuyện Bikini



Phóng viên tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, tuy lần này đã thất bại nhưng anh ta cũng sẽ không buông tha, nhất định phải tìm được một cái tin tức lớn, anh ta không tin Lục Thành trong sạch như vậy, một chút tin tức nhỏ cũng không có! Phóng viên tin rằng đã là người có tiền thì đều có một hai sở thích đặc biệt, không ham mê có tình nhân nhỏ thì cũng phải có đam mê khác.

...

Lục Thành đúng là có một đam mê không muốn có người khác biết, chính là rất yêu thích bộ "Võ Lâm Lí Truyện".

Trước TV, chủ tịch Lục thị cao ráo, đẹp trai, uy phong sáng suốt đang ngồi trên sô pha, vỗ chân điên cuồng, hết lần này đến lần khác đưa tay lau nước mắt cười, làm sao lại có một phim truyền hình hài hước đến vậy trên tinh cầu chứ!

"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha Nhất Viên, em đến xem, chỗ này rất buồn cười ......"

"ha ha ha ha ha ha ha. . . . . . Oa. . . . . . Nhất Viên. . . . . . chỗ này cũng rất buồn cười. . . . . ."

"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha...ôi chúa ơi...."

......

Thang Nhất Viên xoa xoa lỗ tai, bên tai cậu tràn ngập tiếng cười và tiếng kêu quen thuộc của anh chồng, cậu cảm thấy sâu sắc việc bộ dạng này của Lục Thành nhất định không nên bị phóng viên chụp phải, bằng không hình tượng cao lãnh của chủ tịch Lục thị sẽ bị phá hủy hoàn toàn trong chốc lát!

Thang Nhất Viên rời xa chỗ phát ra âm thanh kì quái, trốn vội lên tầng hai đọc sách, lúc Lục Thành xem "Võ Lâm Lí Truyện", cậu phải tuyệt đối duy trì nguyên tắc "rời xa Lục Thành, lỗ tai bình yên."

Quản gia lẳng lặng đứng yên tại chỗ, ông là một quản gia trung thành, tuyệt đối trung thành với chủ nhân, vì vậy ông sẽ không bao giờ ghét bỏ thiếu gia, nhưng tiếng cười từ thiếu gia hết lần này đến lần khác vang lên thực sự khiến người sợ hãi. Để bảo vệ trái tim của mình, cho nên ông đành rời khỏi đây. Quản gia đã tìm ra lý do cho mình, cuối cùng cũng bước nhanh ra ngoài, mang theo bình nước yên tâm ra vườn tưới hoa.

Chỉ có Lục Thang Thang sau khi đi nhà trẻ về thì bị Lục Thành bắt gặp, không tình nguyện bị Lục Thành ôm vào lòng tiếp nhận sự soi sáng của "Võ Lâm Lí Truyện."

Lục Thang Thang chống cằm thở dài, bé không cần ba ba và ba lớn cùng bé xem phim hoạt hình, không ngờ ba lớn lại cần bé cùng cùng xem ti vi, Thang Thang cảm thấy ba lớn đã có tuổi mà không có uy, đúng vây, không uy nghiêm chút nào, Lục Thang Thang nhìn cằm của Lục Thành đang tựa lên đầu bé, tỏ vẻ rằng Thang Thang không chịu nổi.

Cằm của Lục Thành đặt trên đầu con trai, anh cảm thấy tư thế này là tư thế xem TV tốt nhất, đáng tiếc không giữ được bao lâu, Lục Thang Thang ồn ào muốn đi làm bài tập về nhà.

Con trai có tình yêu thương với việc học tập, Lục Thành đành phải buông tha cho bé, để bé đi làm bài tập về nhà.

Tầm mắt Lục Thành dán chặt vào TV, chìm sâu vào đại dương phim truyền hình, tự do rong chơi trong đó, thi thoảng lại phát ra tiếng cười quỷ dị.

Cho đến khi đi ngủ, Lục Thành mới miễn cưỡng tắt TV, ngày mai anh sẽ tiếp tục xem!

Sau khi tắm rửa và thay đồ ngủ vào, bỗng nhiên Lục Thành nhớ tới một chuyện, nếu Thang Nhị Viên thích xem Lê Xán mặc bikini, vậy Thang Nhất Viên thì sao ? Người ta đều nói các cặp song sinh có thần giao cách cảm, vậy sở thích có phải cũng không khác nhau lắm hay không?

Bỗng nhiên Lục Thành cảm thấy trái tim thắt lại, anh...trước kia có phải cũng từng mặc qua? Anh nhìn chính mình trong gương, giống như có một trận sét đánh xuống đầu, hai tay anh vội vàng đan chéo che ngực, tầm mắt lại không nhịn được dần dần hạ xuống, sau đó dừng lại ở chỗ nào đó trên quần tam giác...Không! Tuyệt đối không có khả năng!

Ban đêm khi ngủ, Thang Nhất Viên và Lục Thành vẫn nằm cách biệt ở hai bên giường như cũ.

Lục Thành nằm trên giường trằn trọc, cảm nhận sự cô đơn khi ngủ trên chiếc giường lớn. Ai bảo rằng người giàu sẽ thức dậy trên chiếc giường hai trăm mét mỗi ngày, chiếc giường hai mét đã khiến anh cảm thấy cô đơn vô hạn.

Anh nằm trên giường trằn trọc mãi, trong đầu đều là hình ảnh bản thân mặc bikini, Alpha to lớn mạnh mẽ, mặc Bikini...thật sự khiến người ta cảm thấy sợ hãi!

Do dự hồi lâu, cuối cùng anh cũng khàn giọng nói: "Em ngủ rồi sao?"

Thang Nhất Viên mở mắt, cách xa anh chồng như vậy, cậu cũng không ngủ được, phải cố gắng lắm mới không vùi mình vào người anh chồng như lúc trước.

Thấy cậu còn chưa ngủ, đôi môi Lục Thành khô khốc, hít sâu một hơi hỏi: "... Anh từng mặc bikini rồi hả?"

Nếu không có câu trả lời, đêm nay anh có lẽ sẽ không ngủ được, nghĩ đến chuyện trong tay đối thủ của anh cầm tấm hình anh mặc bikini mà kinh hãi, thật sự rất kinh khủng!

Thang Nhất Viên sững sờ một chút, "Bikini? Đương nhiên không có."

Hai mắt Lục Thành sáng lên, giọng nói có chút hưng phấn, "Thật là không có?"

"Không có." Thang Nhất Viên cau mày, sao Lục Thành lại đột nhiên nhắc tới bikini, chẳng lẽ hôm nay xem ảnh bikini thì bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ ? Vẫn nghĩ về mấy cô gái mặc bikini?

Nghe được câu trả lời khẳng định của Thang Nhất Viên, Lục Thành cuối cùng cũng an tâm, trong lòng đột nhiên thoải mái hơn rất nhiều.

Alpha chưa từng mặc bikini vẫn là Alpha tốt!

Thang Nhất Viên thấy Lục Thành đã không nói nữa, nhắm mắt lại, cố gắng khiến cho bản thân vào giấc ngủ.

Một lúc sau, giọng nói của Lục Thành lại vang lên, "... Em có muốn nhìn thấy anh mặc bikini không?"

Lục Thành nhịn thật lâu, cuối cùng không nhịn được hỏi ra.

Thang Nhất Viên cảm thấy lạnh cả người, mở mắt, Lục Thành không ngừng nhắc tới bikini, có phải sau khi anh mất trí nhớ có thêm mấy sở thích kỳ quái? Anh lại hỏi cậu có muốn nhìn thấy anh mặc không ... Chẳng lẽ là anh muốn mặc sao?

Thang Nhất Viên bị chuyện này làm cho sợ hãi, không tự chủ được chớp chớp mắt, nếu anh chồng thực sự thích, cậu, cậu, cậu cũng nên khoan dung ... Cậu suy nghĩ một chút, chuẩn bị tâm lí sẵn sàng, bình tĩnh nói: "Em thì không sao, em không thích, cũng không ghét ..."

Cậu dừng lại, ngập ngừng hỏi: "Anh thì sao?"

Lục Thành bí mật biểu lộ một mặt đau khổ trong bóng tối, anh nghĩ Thang Nhất Viên đang kiểm tra thái độ của anh, xem ra Thang Nhất Viên tuy rằng nói không thích, nhưng trong lòng cậu lại rất thích!

Omega thích xem Alpha mặc bikini, vậy phải làm sao bây giờ...

Trong lòng Lục Thành nhộn nhạo, ngược lại tỏ ra bộ dạng như nào cũng được nói: "Anh không thích, cũng không ghét ..."

Thang Nhất Viên thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì tốt rồi ..."

Miễn là anh chồng không xác minh là anh thích mặc bikini, nên vẫn còn cơ hội giúp anh sửa lại, chắc là anh bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ quá độ khi mất trí nhớ nên mới sinh ra sở thích quái đản như vậy, miễn là sớm khôi phục trí nhớ, anh sẽ không có lại ý nghĩ này.

Thang Nhất Viên sờ sờ ngực, tự an ủi bản thân.

Lục Thành lộ ra vẻ mặt rối rắm, nếu Thang Nhất Viên thật sự thích mà anh lại không mặc, vậy Thang Nhất Viên có bí mật trộm xem người khác mặc không, liệu người đó có nhân cơ hội dụ dỗ Thang Nhất Viên hay không....Thế chẳng phải là Thang Nhất Viên muốn đi mua cho anh một cái mũ xanh?

Sắc mặt Lục Thành thay đổi, đả đảo đội mũ xanh, A và O đều phải có trách nhiệm! Tuyệt đối phải bóp chết khả năng này từ trong trứng nước!

Anh chỉ có thể hy sinh cái tôi, thực hiện ước mơ của Omega.

Anh trầm mặc một hồi, gượng gạo, "Nếu em thật sự thích ..."

"Bây giờ anh hãy quên bikini đi, ngay lập tức! Sau đó thì đi ngủ đi!" Thang Nhất Viên cảm thấy anh chồng lại sắp nói gì đó kinh người, vội vàng ngăn lại ý nghĩ đáng sợ ấy.

Giọng nói của Lục Thành đột nhiên dừng lại, lời nói vốn đã không đủ kiên định giờ lại tan thành mây khói, anh thu lại những gì muốn nói, tạm thời nhắm mắt lại, dường như Thang Nhất Viên không muốn ép anh mặc bikini, anh không khỏi thầm thở phào nhẹ nhõm. .

Một lúc sau, Thang Nhất Viên cho rằng Lục Thành đã ngủ rồi, quay đầu nhìn Lục Thành, ánh trăng từ ngoài nhà xuyên vào chiếu lên gương mặt góc cạnh của Lục Thành.

Thang Nhất Viên càng xem càng thích, khóe miệng không khỏi nở nụ cười, vươn tay phác họa đường nét của anh chồng, tuy rằng anh chồng lúc tỉnh táo khiến người khác tức giận, nhưng khi anh ngủ thì lại rất đáng yêu.

Nghĩ đến hôm nay anh chồng bị lừa, trong lòng Thang Nhất Viên có chút áy náy, nhìn anh nằm dài ra đó, trong lòng có chút nhớ nhung cái ôm ấm áp của anh.

Thang Nhất Viên do dự một chút, vén một góc chăn lên, khẽ nghiêng người về phía Lục Thành, sau đó nhẹ nhàng nâng cánh tay anh lên, đặt ở trên eo cậu.

Đầu của Lục Thành toàn là những suy nghĩ miên man, căn bản là không ngủ, từ khi Thang Nhất Viên mở mắt ra anh đã âm thầm chú ý tới động tác của cậu, vốn dĩ anh còn tưởng rằng Thang Nhất Viên muốn vẽ gì đó trên mặt anh, kết quả anh đợi rất lâu, không thấy được mấy trò đùa dai, lại cảm nhận được Omega thơm ngọt mềm mại.

Thang Nhất Viên từ từ nằm trong lồng ngực của anh, sau đó dụi dụi mặt vào ngực anh, thở phào nhẹ nhõm.

Lục Thành cảm thấy động tác mờ ám của Omega rất đáng yêu.

Trên đời làm sao lại có một thứ nhỏ bé mềm mại và dễ thương như Omega vậy chứ.

Anh nghĩ muốn cắn một ngụm trên tuyến thể của cậu

A, bản tính Alpha thật đáng xấu hổ.

Một bên Lục Thành khinh thường bản thân, một bên thì siết chặt vòng tay, ôm Thang Nhất Viên càng chặt hơn, cảm giác tiếp xúc với thân thể của đối thủ thật tuyệt vời, không biết cảm giác gần gũi thân thiết có tuyệt vời hơn nữa không. .. Lục Thành đang đắm chìm vào cái ôm với Omega không nhịn được mơ mơ màng màng nghĩ, hoàn toàn tiến vào thế giới tượng tượng của riêng mình.

Cảm giác được ôm ấp yêu thương ập đến, thân thể Thang Nhất Viên cứng đờ, hóa ra Lục Thành còn chưa ngủ...rất dọa người....

Thật đáng xấu hổ ... Thang Nhất Viên đỏ mặt, nhưng không cam lòng thoát khỏi vòng tay của anh chồng mình. Cậu vùi mặt vào lồng ngực rộng lớn của anh, giả vờ như cậu đang ngủ.

Lục Thành cúi đầu cười, đắp cái chăn lên người Thang Nhất Viên, sau đó cảm thấy thỏa mãn ôm cậu, say mê ngửi mùi tin tức tố trên người Thang Nhất Viên, hình như anh lại bị đối thủ hấp dẫn rồi, haizz, đúng là một tiểu yêu tinh mê người.

Vì tiểu yêu tinh mà mặc bikini một lần cũng không phải không được...mặc dù có tổn hại tới hình tượng Alpha, nhưng thân là Alpha phải có nhiệm vụ thỏa mãn Omega của mình, bao gồm cả việc thỏa mãn một số sở thích độc đáo của Omega.

Thang Nhất Viên nhất định trộm thảo luận với Thang Nhị Viên về việc cho Lê Xán mặc bikini, bình thường thì ngại nói với anh, nhưng trong lòng chắc chắn rất hâm mộ Thang Nhị Viên, thật là một tiểu yêu tinh đáng thương.

Ánh mắt Lục Thành dần dần rực lên ngọn lửa quyết tâm, xem ra anh đã hạ quyết tâm, nhưng Thang Nhất Viên lại không thấy.

Trước khi đi ngủ, Lục Thành còn đang mơ hồ nghĩ Lê Xán có thể làm được, anh, anh cũng có thể làm được...nhỉ.

Tác giả có chuyện muốn nói:

Lê Xán: Tôi không phải, tôi không có!

-----------------------------------------------------------------

Nhà nội chuẩn bị mua quần về đội =)))