Ngược lại với Cao Dương, sau khi Nghiêm Tiểu Yên nhìn cửa mở ra thấy hắn ở ngay trước mặt liền ngẩn ra một chút, sau đó hiện lên vẻ mặt mừng rỡ nói: "Quả nhiên ngươi cũng ở tiểu khu này."
Sau khi liếc mắt nhìn Nghiêm Tiểu Yên một cái Cao Dương hỏi: "Làm sao ngươi biết ta ở chỗ này?"
Nghiêm Tiểu Yên nâng mặt lên nói: "Ngày hôm nay ta kiểm tra camera giám sát, phát hiện ra tối hôm qua ngươi cũng không có rời đi tiểu khu, sau đó ta lại điều tra mấy camera giám sát khác trong tiểu khu, cuối cùng phát hiện ngươi mỗi ngày đều phát hiện ngươi ra vào chỗ này, sau khi tra xét một chút tin tức chủ nhân mới đăng ký vào đây liền biết."
Nói xong, đầu tiên Nghiêm Tiểu Yên đắc ý hừ một tiếng, sau đó nàng giơ lên quả đấm nhỏ nói: "Đại hỗn đản, sao tối hôm qua ngươi lại đánh ta ngất xỉu, có người giống như ngươi đối xử với con gái như vậy sao?"
Cao Dương buông tay nói: "Ta nói có biện pháp giúp ngươi ngủ ngon tới sáng, ngươi lại không hỏi biện pháp cụ thể là gì."
Sau đó Cao Dương dừng lại một chút rồi hỏi: "Nhưng mà chuyện tối hôm qua đều đã giải quyết, ngươi còn chuyện gì khác sao?"
Nghiêm Tiểu Yên nghe vậy nắm lấy vạt áo nhỏ giọng nói: "Cái đó, chuyện tối qua quá mức dọa ngời, ta ở nhà một mình vẫn cảm thấy sợ."
Cao Dương liếc mắt, hắn cũng biết là nguyên nhân này, sau đó khoát tay nói: "Con quỷ tối hôm qua đã chết, nếu ngươi vẫn còn sợ, có thể tìm bạn bè của ngươi buổi tối tới ở cùng."
Nghiêm Tiểu Yên nói: "Nhưng bọn hắn cũng không biết đuổi quỷ a! Đều là hàng xóm, lầu trên lầu dưới, đi mấy bước mà thôi."
Còn không đợi Cao Dương mở miệng, cửa thang máy ở một bên bỗng nhiên mở ra, một tên thanh niên khoảng hai mấy tuổi từ bên trong đi ra, dưới mắt kính cận của hắn là những quầng thâm thật dày, túi xách trong tay chứa đầy mì ăn liền cùng với nước uống Mập Trạch Vui Vẻ các loại đồ vật.
Từ trong ra ngoài đều tràn đấy hơi thở của dân IT.
Khi thấy Cao Dương cùng Nghiêm Tiểu Yên đang đứng ở cửa, hắn không nhịn được nhìn Nghiêm Tiểu Yên thanh xuân mỹ lệ vài lần sau đó mới móc chìa khóa ra chuẩn bị mở cửa.
Cao Dương lắc đầu nói: "Ta cự tuyệt, ta và ngươi không quen biết, hơn nữa lạ giường ta ngủ không quen."
Nghiêm Tiểu Yên dậm chân nói: "Giường nhà ta rất thoải mái, bảo đảm ngươi ngủ quen."
Cao Dương: "????? Rất thoải mái?"
Lời này vừa nói ra, Cao Dương cũng không thể không nhìn Nghiêm Tiểu Yên một cái, không nói Cao Dương, thanh niên ở một vừa mới móc chìa khóa ra nghe nói như vậy đều thấy kinh ngạc quay đầu nhìn nàng một chút.
"Con gái bây giờ dễ dãi như vậy sao?" Vừa nghĩ tới, thanh niên đứng ở một bên vẻ mặt hâm mộ nhìn Cao Dương một cái.
Nhưng mà tầm mắt của Cao Dương sau khi quét qua một vòng trên dưới cơ thể Nghiêm Tiểu Yên, sau đó gật đầu nói: "Đừng nói nữa, ta sẽ không đồng ý."
Bị cự tuyệt lần nữa, Nghiêm Tiểu Yên vô cùng tức giận, nhưng mà mấy giây sau nàng đành phải lui lại yêu cầu nói: "Ngươi không đi nhà ta cũng được, tối nay ta ngủ ở chỗ ngươi, nếu không, tối nay ta liền không đi."
"Leng keng"
Nhưng mà những lời này vừa mới nói ra, thanh niên một bên đang mở cửa run tay môt cái, chìa khóa trực tiếp rơi xuống trên mặt đất, trong ánh nhìn soi mói của Nghiêm Tiểu Yên cùng Cao Dương, thanh niên vội vàng khom lưng nhặt chìa khóa lên.
Chẳng qua trong quá trình vùi đầu mở cửa lần nữa, trong lòng thanh niên đang gào thét: "Hỗn đản, tại sao chưa bao giờ có cô em xinh đẹp nói lên yêu cầu đối với ta như vậy?"
Trong lúc phẫn hận trong lòng, anh thanh niên không nhịn được nghiêng đầu qua nhìn Cao Dương một cái thật sâu, đôi mắt giống như có thâm cừu đại hận.
Sự ghen tị khiến cho tình cảm vách tường của ta chia lìa.
Cái vẻ mặt vặn vẹo của hắn làm cho Cao Dương cảm thấy không giải thích được, chờ đến sau khi thanh niên đóng cửa, Cao Dương mới thu hồi sự chú ý, nhìn lại vẻ mặt kiên định của Nghiêm Tiểu Yên ở trước mặt không khỏi thở dài.
Thật ra thì dưới tình huống bình thường, Nghiêm Tiểu Yên ở trong nhà mình ngủ một đêm cũng không phải là chuyện ghê gớm gì, nhưng mà vấn đề là Cao Dương không biết Liễu Chiêu Vân hoặc là mấy nữ quỷ lão bà khác lúc nào sẽ tới.
Nếu mà lúc tới thấy trong mà mình có nhiều hơn một nữ nhân khác, ai biết rõ mấy nàng sẽ làm gì?
Làm không tốt lại trực tiếp biểu diễn tại chỗ cho Cao Dương xem một chút tiết mục hút người sống! Cho nên, cho Nghiêm Tiểu Yên ở nhà mình đối với nàng cũng không phải là chuyện gì tốt.
Sau khi suy nghĩ một chút, Cao Dương lắc đầu nói: "Như vậy đi! Ngươi cũng nói, lầu trên lầu dưới, ta muốn đi xuống nhà ngươi chẳng qua chỉ là một vài phút, chúng ta trao đổi phương thức liên lạc, nếu mà ngươi lại bị những quỷ vật kia để mắt tới liền gọi điện thoại cho ta, sau đó ta lập tức đi xuống, cũng không cần thiết nhất định phải ở cùng một chỗ."
Thật ra thì không cần Nghiêm Tiểu Yên nói, nếu mà thật sự ở phụ cận đây có quỷ vật nào khác, vì điểm số hệ thống, Cao Dương cũng sẽ hùng hục đi tìm mấy nhóm tiểu khả ái kia trao đổi một chút về lý tưởng nhân sinh.
Nghe được Cao Dương nói như vậy, sau khi Nghiêm Tiểu Yên suy nghĩ một chút buông tay nói: "Cũng được, ngươi đưa điện thoại cho ta."
Sau khi Nghiêm Tiểu Yên dùng điện thoại di động của Cao Dương gọi đến điện thoại của mình, sau đó còn add vào ID chim cánh cụt, nick Wechat, nàng mới đem điện thoại di động trả lại cho Cao Dương.
"Đúng rồi, ngươi bây giờ phải đi đâu?" Sau khi đưa trả điện thoại cho Cao Dương, Nghiêm Tiểu Yên hiếu kỳ hỏi.
"Đêm hôm khuya khoắt, đương nhiên là đi chiêu quỷ chơi, chẳng lẽ đi tìm gái à?" Cao Dương tức giận nói.
Nghe Cao Dương nói như vậy, vốn nàng còn dự định đi theo hắn lập tức bỏ đi ý niệm trong đầu, sau đó lại nói với Cao Dương: "Vậy ngươi nhớ về sớm một chút a!"