Hứa Thu ngừng lại một lúc, rồi nói với giọng vô cùng khát khao: “Đợi tương lai, các em lớn lên và trở thành những người lớn, có thể tự hào nói một câu rằng, lúc nhỏ tôi đã từng học ở nhà trẻ hoa hướng dương, như thế cô sẽ cảm thấy tự hào.”
“Ngớ ngẩn.”
Hứa Thu có tự hào hay không, có liên quan gì đến chúng.
Bạch Táp nói thầm một câu trong lòng, chưa nói đến việc chúng có thể đi ra khỏi đây không, ai lại ở trước mặt người ngoài nhắc đến tên nhà trẻ của mình chứ.
Nếu như có cơ hội ra ngoài, cậu bé hy vọng cái nơi tồi tàn cũ nát này biến mất mãi mãi.
Không phải tất cả đứa trẻ đều giống như Bạch Táp, phát hiện Hứa Thu không phải đến giết đám trẻ, có người phối hợp đưa ra ý kiến.
“Em đồng ý với cái tên mới này.”
Người đầu tiên lên tiếng là Hoa Lan, là một hệ thực vậy, nó nghe giới thiệu về hoa hướng dương thì rất có thiện cảm.
Nhìn vào họa tiết do Hứa Thu vẽ ra, những dây leo nhỏ của Hoa Lan bắt đầu đung đưa.
Nó cũng có hoa, nhưng mà hoa vẫn chưa nở, đổi cái tên mới, có lẽ cũng có thể giống như hoa hướng dương này, nở ra một đóa hoa to đẹp.
Hai anh em Đinh Đinh, Đông Đông thích âm u, bây giờ đều bày tỏ ý kiến phản đối: “Chúng tôi phản đối, tại sao phải hướng về mặt trời, mặt trời không tốt chút nào.”
Chúng là huyết tộc không sợ ánh sáng mặt trời, nhưng đối với chúng mà nói, ánh sáng mặt trời vẫn rất khó chịu.
Huyết tộc điên cuồng mới hướng về mặt trời đấy.
Hai con dơi nhỏ nhìn nhau một cái, đồng thanh nói: “Tên mới của nhà trẻ, nên gọi là Đinh Đinh Đông Đông.”
Hứa Thu không nổi giận, cô móc cuốn sổ ra, cầm bút ghi lại: “Bây giờ hoa hướng dương được 2 phiếu, nhà trẻ Đinh Đinh Đông Đông được 2 phiếu, những người khác không có ý kiến gì sao?”
Chim vẹt khá nhiều lời, Nguyên Cửu hỏi: “Tại sao hoa hướng dương lại là 2 phiếu?”
Hứa Thu cười híp mắt nói: “Bởi vì cô cũng bầu chọn hoa hướng dương đấy, cô cũng là một thành viên trong nhà trẻ này, đương nhiên có quyền bầu chọn rồi.”
Số lẻ mới dễ bỏ phiếu, nếu không 5:5 thì sẽ khó quyết định được.
Cô còn nói: “Nếu như mọi người đều không phát biểu ý kiến thì ngầm nhận là bỏ phiếu cho tên hoa hướng dương này đó nha.”
Chú dơi nhỏ không phục: “Dựa vào đâu chứ, cái này không công bằng!”
Tất cả bọn trẻ đều cho rằng Hứa Thu sẽ nói rằng, bởi vì cô là nhân viên trông trẻ, cho nên mọi người đều phải nghe theo lời cô.
Nhưng câu trả lời của Hứa Thu là: “Dựa vào việc cô nghiêm túc làm ra tấm bảng hoa hướng dương này, nỗ lực rửa sạch tấm bảng, còn chuẩn bị nhãn hiệu mới, đảm nhận công việc tu sửa nhà trẻ. Nhà trẻ thuộc về mỗi một người các em, nhưng người đảm nhận công việc sở hữu nhiều quyền lực hơn.”
Cần phải trau dồi ý thức làm chủ của những đứa trẻ này, nếu chỉ dựa vào cô với 008 thì sớm muộn gì chúng cũng chết vì kiệt sức.
Trẻ con không cần làm quá nhiều, nhưng cũng không thể chỉ biết hưởng thụ, không làm gì cả.
Cô nhìn Đinh Đinh, Đông Đông một cái, nói: “Chúng ta tổng cộng có 11 người, nếu như có hơn nửa số người bầu chọn Đinh Đinh Đông Đông, thế thì tên mới của nhà trẻ là Đinh Đinh Đông Đông, nhưng mà những người này phải làm tấm bảng mới. Các em có thể tìm cô giúp đỡ, nhưng mà nhất định phải tự mình bỏ ra sức lao động.”
Đám trẻ cứ nhất quyết đối đầu với cô thì cũng không sao cả, 5 đứa trẻ cộng thêm cô, vừa hay vượt qua nhiệm vụ yêu cầu 5 người rồi.