- Có Tân Hỏa điều khiển nhục thân ta thì chắc chắn sẽ không có bát cứ sơ hở nào. Bất cứ ai cũng không biết ta đã tới Địa Ngục, không thể nào lại nghi ngờ tới ta được.
Trong Địa Ngục Luân Hồi, trong Địa Ngục Luân Hồi, Chung Nhạc cùng với Bệ, Ngạn lao như bay, nghĩ bụng:
- Lần này cứu được Canh Vương Gia ra, thì Canh Vương Gia không thể ở lại đây nữa, buộc phải đi xa, tới khi nào sánh ngang được với Vân Sơn Giới Đế thì mới có thể trở về.
Địa Ngục Luân Hồi là nơi nhục thân bị trấn áp, thần thông cũng khác với ngoại giới, ở đây linh hồn càng mạnh thì thực lực càng mạnh.
Bệ Ngạn là Bách Thế Thần Hoàng, sau khi tu luyện tới Thần Hoàng Cảnh là thấy khó lòng tiến tiếp nên chuyển thế. Vì thế nguyên thần, đặc biệt là thần hồn được tôi luyện tới mức đáng sợ, trong Địa Ngục Luân Hồi có thể phát uy chiến lực của Thần Hoàng đại viên mãn, thậm chí còn hơn!
Đây cũng là lý do Chung Nhạc nhờ hai huynh đệ họ tương trợ.
Còn bản thân Chung Nhạc, lần này Tiên Thiên Chân Hồn thức tỉnh, tu thành Nguyên Thần Tiên Thiên, nguyên thần của hắn tương đương với một phần năm của Tiên Thần Thần, cũng rất đáng sợ. Tuy không thể với tới tầng thứ như Bệ, Ngạn nhưng cũng không cách là bao. Đây cũng là lý do hắn dám xông vào Địa Ngục Luân Hồi.
Hồn phách là khó tu luyện nhất, nhưng hắn đã tu thành được Tiên Thiên Chân Hồn. Chỉ riêng điểm này thôi đủ cho hắn ngạo thị quần hùng, đứng vững giữa các cường giả đỉnh cấp nhất Địa Ngục rồi.
Hắn dám đi cứu Canh Vương Gia chính là dựa vào Tiên Thiên Nguyên Thần!
Chỉ là, hắn không thông hiểu thần thông dưới Địa Ngục bằng Bệ, Ngạn, nếu không thì hắn đã một mình xông vào Địa Ngục Luân Hồi rồi.
Không lâu sau, ải đầu tiên của Địa Ngục là U Minh Phủ đã hiện ra trước mắt. Chung Nhạc và Ngạn giảm tốc độ, còn Bệ tăng tốc, bùng phát toàn bộ khí tức lao thẳng vào U Minh Phủ!
- Cuồng đồ to gan, dám xông vào Địa Phủ!
Các vị Thần Ma canh giữ U Minh Phủ động nộ, nghiêm trang phòng thủ. Từ lần trước Chung Nhạc đại náo Địa Phủ thả Tạo Vật Chủ Hạ Lan và các ác độ tội nghiệt ngập trời, Địa Ngục đã được canh gác thêm nghiêm ngặt, thậm chí Thiên Đình còn phái cả thiên binh thiên tướng xuống canh gác.
Địa Ngục hiện nay cường đại hơn trước rất nhiều, trong đó còn có cường giả hoàng cấp của Thiên Đình tọa trấn, để tránh Địa Phủ lại xảy ra đại loạn. Bệ đột nhiên bùng phát khí tức lập tức tác động tới tất cả mọi người trong U Minh Phủ.
Phủ Phán và vị Hoàng trên Thiên Đình tới đang trấn thủ Địa Phủ lập tức thích phóng khí tức. Hai vị cao to hùng vĩ bay lên, cường đại vô biên, trầm giọng nói:
- Nhãi nhép cũng dám mạo phạm thiên uy, địa uy? Còn không mau nạp mạng…
Lời nói còn chưa dứt, Bệ đã lao vào trong thành, một trưởng đánh thẳng vị Hoàng của Thiên Đình, bàn tay hai người đập mạnh, vị Hoàng trên Thiên Đình uỳnh một tiếng, thân bất do kỷ bay ngược ra sau, khiến vô số tòa phủ đệ sụp đổ, ngay cả tường thành cũng đổ theo.
U Minh Phủ Phán thì bị Bệ một cước đá bay. Sau đó Bệ lao thẳng vào đại trận mà hàng vạn Thần Ma dưới Địa ngục bày ra, sau một lát yên ắng, đại trận đột nhiên vỡ vụn.
Đại trận vỡ tan, hàng vạn thân ảnh Thần Ma bay tá lả bốn phương tám hướng.
Bệ cười ha hả, lao qua U Minh Phủ, chạy thẳng tới U Ám Phủ, cười một tràng dài:
- Xông vào Địa Phủ thì sao nào?
Các thành các phủ Địa Ngục chấn động, vô vàn các vị cao lớn bay lên trời, từ xa nhìn về phía U Ám Phủ, thấy Thần Ma đại trận đã vỡ tan, Phủ Phán trấn thủ U Minh Phủ miệng hộc máu bay ngược ra sau, rồi tới vị Hoàng từ Thiên Đình cũng bị trọng thương.
Một đạo lưu quang bay thẳng tới thành thứ ba, U Minh Thành.
- To gan!
Cường giả các thành các phủ cùng xuất động, lần này Thiên Đình phái tới mười tám vi cường giả cấp hoàng trấn thủ Địa Phủ. Lúc này, mười tám vị cộng với Phủ Phán các phủ, cường giả ào ào lao ra định chặn Bệ.
- Kẻ đó rất cường hãn, mau thông báo cho Ngục Hoàng!
Có Phủ Phán kêu lên.
Bên ngoài U Minh Thành, Chung Nhạc và Ngạn dừng bước chờ đợi. Chỉ nghe từ trong Địa Phủ vọng ra các loại âm thanh nhốn nháo, tiếng gào thét. Chung Nhạc nhíu mày, hắn cũng không ngờ Thiên Đình lại phái tận mười tám vị Hoàng tới trấn thủ Địa Phủ, chỉ dựa vào Bệ liệu có xông vào được không?
- Không phải lo.
Ngạn dường như nhận ra suy nghĩ của hắn, cười:
- Trường hợp này huynh trưởng ta vẫn có thể ứng phó. Đợi huynh ấy điệu hổ ly sơn, dụ đi được lực lượng của các phủ là chúng ta có thể xông thẳng vào sâu trong Trấn Ngục.
Chung Nhạc gật đầu, Bệ và Ngạn dù sao cũng là huynh đệ, có lẽ biết rõ thực lực của đối phương rõ như lòng bàn tay, hắn nói Bệ có thể ứng phó thì chắc chắn có thể ứng phó.
Một lúc sau, Ngạn cười:
- Chúng ta có thể vào rồi.
Hai người cùng vào U Minh Thành, thấy xung quanh bốn bề một đống đổ nát, đâu đâu cũng là cung điện kiến trúc sụp đổ, không biết bao nhiêu Thần Ma dưới Địa Ngục chạy loạn như ruồi mất đầu.
- Phải tốc chiến tốc thắng!
Chung Nhạc và Ngạn bay về phía trước, nghĩ bụng:
- Thực lực của Bệ quá mạnh, có lẽ sẽ kinh động Thiên Đình, phải cứu Canh Vương Gia trước khi thiên binh thiên tướng tới, không thể ở lại lâu!
Bệ đã tới thành thứ bảy Diêm Ma Thành. Mười tám vị Phủ Phán cùng mười tám vị Hoàng Thiên Đình bao vây quanh Bệ áp chế hắn, Chung Nhạc nhìn thì thở phào.
Hoàng của Thiên Đình tuy lợi hại nhưng cũng bị hạn chế khi ở dưới Địa Ngục, bị thiên địa đại đạo dưới này áp chế, nguyên thần và thần hồn của họ thua kém Bệ quá nhiều.
Tuy họ liên thủ có thể áp chế Bệ nhưng muốn bắt được hắn là không thể.
Chung Nhạc và Ngạn nhanh chóng vượt qua các tòa Địa Phủ, dọc đường gần như không gặp bất cứ ngăn trở nào tới A Tị Thành, A Tị Địa Phủ. Trong không gian hắc ám đằng sau A Tị Thành, Minh Hải thâm u, mênh mông vô tận, đây chính là nơi Địa Hoàng ở.
Trên đường tới sâu trong Trấn Ngục chỉ còn lại một ải này nữa thôi.