Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1042: Tổ Tinh cố nhân



Tâm cảnh Chung Nhạc nổi sóng, Hoa Tư, Lôi Trạch sinh Toại Hoàng, Đại Toại sinh Phục Hy, đế tử của hai thời đại, hai chủng tộc đều tổ chức lễ thành niên ở nơi Tổ Đình này.

Và giờ, hắn thân là một thành viên của Phục Hy thần tộc, đã tới Tổ Đình.

Hắn mang trong mình tâm thái triều thánh, cùng Tạo Vật Hạ Lan vào Lôi Trạch, Lôi Trạch Tinh Vực cổ xưa chuyển động quanh Lôi Trạch Đại Lục, tạo nên một cái phong ấn khổng lồ, bao quanh nơi này, bảo vệ vùng đất thanh tịnh cuối cùng của Lôi Trạch thị.

Đây là trận pháp vô cùng phức tạp, giữa các ngôi sao có mối liên hệ mơ hồ, chốc chốc ngôi sao nổ tung tạo thành lưới trời thuần dương lôi kiếp khổng lồ. Nếu kẻ địch từ ngoài xâm nhập sẽ có vô số ngôi sao cùng phát nổ, cảnh tượng chắc chắn sẽ vô cùng hoành tráng và khủng bố!

Lúc này, các ngôi sao được tạo thành thuần dương thần lôi từ từ dịch chuyển, tạo thành một con đường an toàn.

Các ngôi sao tự nhường đường, cảnh tượng vô cùng hoành tráng.

Chung Nhạc và Tạo Vật Hạ Lan vào trong Lôi Trạch, nghe từng trận long ngâm vọng ra từ sâu trong mảnh đại lục cổ xưa, có lẽ là đệ tử của Lôi Trạch thị.

Chung Nhạc nhìn chăm chú mảnh đất dưới chân, đây không phải đất đá thật sự mà là một loại thần lôi đặc biệt cấu thành nền của đại lục này.

Đặc biệt hơn đó là ở đây còn có thực vật, những ngọn cây lớn cao chọc trời, cây thành rừng, nguyên thủy mà cổ xưa, không biết đã tồn tại bao nhiêu vạn năm.

Trên đường còn có hoa cỏ, những dòng sông khe suối nhỏ. Trên trời có mây, có mưa, phía xa có suối, có hồ, có sông, có biển lớn.

Thậm chí còn có các loài chim bay, thú chạy, cá bơi.

Sở dĩ Chung Nhạc cảm thấy tò mò là vì hắn có thể nhận ra hoa cỏ cây cối, sông suối hồ biển và cả chim muông thú ca đều được tạo thành từ sấm sét đặc biệt.

Sấm sét không có bất cứ tạp chất nào, tạo thành mọi thứ trong Lôi Trạch!

Nhưng đặc biệt nhất chính là sự vật ở đây không khác gì những sự vật ở ngoại giới, giống như những sự vật thực sự vậy.

- Không đúng, chính là sự vật thật sự!

Ánh mắt Chung Nhạc lay động.

Mọi thứ ở đây đều do Tạo Vật hóa thành, là trời đất được đấng cường đại vô biên tạo ra, hoặc là trời đất sinh linh chân thực do chúng sinh thờ cúng mà tạo thành.

Chỉ vì chúng sinh thờ cúng quá lâu, hoặc đấng tạo ra nơi này quá mạnh nên sấm sét có sinh mệnh, tạo thành vạn vật.

Nếu nơi này sinh ra là do chúng sinh kính sợ sấm sét thờ cúng mà thành thì chắc chắn chúng sinh thờ cúng sấm sét phải rất đông thì mới tạo thành cảnh tưởng tinh xảo sinh động như vậy. Nếu là cường giả tạo ra thì cảnh giới của vị đó chắc chắn hơn xa Tạo Vật Chủ, tới cảnh giới không thể tin nổi.

- Vùng Lôi Trạch này tạo thành là do trời đất, cũng là nhờ chúng sinh, cũng là công của Tiên Thiên Thần Long.

Tân Hỏa nhận ra sự nghi hoặc của hắn, nói nhỏ:

- Hồi đó nơi này là lôi trì trong vũ trụ, cực kỳ hỗn loạn, các loại thần lôi tập trung ở đây, còn có hoang lôi hỗn độn thần lôi đánh tới đánh lui, lâu dần tạo thành Tiên Thiên sinh mệnh trong Lôi Trạch. Sinh mệnh sinh ra từ trong sấm sét, đó chính là vị Tiên Thiên Thần Long đầu tiên. Vị này tự lấy tên Lôi Trạch, đặt tên cho nơi này là Lôi Trạch.

- Sau đó sinh mệnh trong vũ trụ nhiều dần, có một vùng thuần dương chi địa, cũng vô cùng hỗn loạn. Thuần Âm chi khí, Thuần Âm chi thủy, Hỗn Độn chi thủy đập tới đập lui, có sinh mệnh sinh ra từ Thuần Âm chi địa, tự lấy tên Hoa Tư.

- Còn có các loại Tiên Thiên sinh mệnh khác lần lượt ra đời. Họ là những Tiên Thiên Thần Ma đầu tiên của trời đất, tạo ra sinh linh, khiến sinh linh phân bố khắp nơi trong vũ trụ. Sinh linh thờ phụng sấm sét, khiến Lôi Trạch càng ngày càng mạnh, thế là bình định sự hỗn loạn của nơi này, tạo nên thánh địa thánh cảnh của Lôi Trạch thị.

- Hoa Tư tới gặp Lôi Trạch, thế là có Toại Hoàng.

Chung Nhạc nghe tới đây, lẩm bẩm:

- Kiến long tại điền, lợi kiến đại nhân.

Đại nhân mà hắn nói thực ra ý là Tiên Thiên Thần, Hoa Tư tới gặp Lôi Trạch, hai vị Tiên Thiên Thần gặp nhau, âm dương kết hợp sinh ra thế hệ sau, có một thời đại Hỏa Kỷ huy hoàng.

Phía trước, thần điện cổ xưa sừng sững, Chung Nhạc và Tạo Vật Hạ Lan đi qua, Chung Nhạc thấy các vị Long Thần, khí huyết cường đại, nhưng không phải Tiên Thiên Thần Long mà là sau này tu luyện mà thành, đánh thức huyết mạch Lôi Trạch thị, huyết thống rất cao, nhưng không thấy có Tiên Thiên Thần thuần chính.

Tiên Thiên Thần rất ít, ngay ở nơi như Lôi Trạch này cũng rất hiếm gặp. Những vị Lôi Trạch thị này chỉ là thế hệ sau của Tiên Thiên Thần Long.

Nhưng dù không phải Tiên Thiên Thần chân chính thì cũng đã cực kỳ mạnh, đúng như Tạo Vật Hạ Lan đã nói, nếu luyện khí sĩ của Lôi Trạch thị có thể xuất chiến thì chắc chắn không có phần của Ba Đích.

Đệ tử của Lôi Trạch thị vì mang trong mình Tiên Thiên thần huyết, Tiên Thiên đồ đằng của chủng tộc thức tỉnh, cho dù là luyện khí sĩ cũng có sức mạnh đáng sợ, chọn bừa một người cũng không hề thua kém “thập cường” của trận đại tỉ thí lần này!

Nhưng số lượng Lôi Trạch thị không nhiều, chủng tộc càng cao quý thì càng khó sinh sôi nảy nở. Một là số lượng tộc nhân ít, sinh sôi khó. Hai là vì ở đây bưng bít Lục Đại Luân Hồi, hồn phách của đệ tử Lôi Trạch thị đều do trời đất thai nghén mà thành để tránh ngoại tộc xâm nhập nội bộ chủng tộc. Vì thế Lôi Trạch thị chân chính đối với các chủng tộc khác mà nói thì chỉ là một tiểu tộc.

Lôi Trạch thị đường đường là một trong bát đại hoàng tộc nhưng rơi vào hoàn cảnh của tiểu tộc, cũng thật đáng cảm thán.

- Chung huynh!

Đột nhiên một tiếng nói vọng lại, Chung Nhạc nhìn theo hướng đó thì thấy một vị Long Thần trẻ tuổi thân hình cao lớn, gương mặt thanh tú đang tiến lại. Hắn không khỏi khựng lại, kêu lên:

- Thanh Đồ! Ngươi… sao ngươi lại ở đây?

Vị Long Thần đó chính là Đông Hải Giao Thanh Đồ. Chung Nhạc và hắn từng có xích mích không nhỏ, hai người từng là kẻ địch trong bí cảnh của Tổ Long, sau đó lại thành bằng hữu. Chung nhạc trước khi rời khỏi Tổ Tinh cũng từng tới gặp hắn để từ biệt.

Giao Thanh Đồ vội tiến lại, hai tay ôm vai Chung Nhạc cười ha hả:

- Chung huynh, lâu lắm không gặp! Giờ cuối cùng ta cũng có điểm thắng ngươi rồi. Ta trở thành Thần Minh trước ngươi một bước, ngươi tụt hậu so với ta rồi đấy!

Chung Nhạc khá xúc động, gặp kẻ địch ở Tổ Tinh khiến hắn có cảm giác như gặp bạn cũ nơi tha hương, hắn cười ha ha, hai người ôm nhau thật chặt một cái. Hắn nói:

- Nhưng luận bản lĩnh thì ngươi vẫn kém ta một bậc. Không phục thì có thể so tài xem!

Giao Thanh Đồ cười:

- Đâu dám, đâu dám!

Tuy hắn nói “đâu dám” nhưng lại lộ chiến ý bừng bừng, rất có hứng so tài với Chung Nhạc. Hắn thành tựu Long Thần, huyết mạch của Lôi Trạch Tổ Long được kích phát, chiến lực lúc này đã khác hẳn trước kia, Giao Thanh Đồ hiện giờ tuy không bằng Lôi Trạch thị sinh ra và lớn lên tại đây, nhưng thực lực cũng không phải tầm thường.

- Tộc trưởng biết ta và ngươi có mối quan hệ từ trước nên phái ta tới đón ngươi.

Giao Thanh Đồ kìm lại chiến ý, dẫn Chung Nhạc đi, cười:

- Ta từng được Tổ Long ân chuẩn, cho phép ta sau khi thành thần được vào Lôi Trạch tu luyện. Ta trở thành thần trong Côn Luân Cảnh, sau đó kết nối với Tổ Long chi linh, Tổ Long nói Tổ Tinh đã bị phong ấn nên dẫn ta tới Hư Không Giới, sau đó đưa tới đây.

Chung Nhạc khẽ giật mình:

- Thì ra còn có con đường đó!

Hắn vốn tưởng Tổ Tinh bị phong ấn chỉ có trong Bát Tinh Cầu mới đi qua được, không ngờ còn có thể rời khỏi từ Hư Không Giới.

Hư Không Giới là thế giới cấp cao hơn, linh tồn ở Hư Không Giới thông qua tế tự có thể trực tiếp giáng lâm, từ đó tránh được phong ấn.

Hai người nói tới hoàn cảnh của Tổ Tinh, Chung Nhạc thực ra không biết gì về tình hình ở Tổ Tinh, hai hóa thân của hắn, Ma Vương Ba Tuần và Long Thần Long Nhạc lúc này một người ở Côn Luân Cảnh, một người ở Tổ Tinh.

Chỉ là, giờ hắn và hóa thân cách qua xa, khi cảm ứng thường xuyên bị gián đoạn, đặc biệt là mấy năm gần đây càng ngày càng xa Tổ Tinh, cảm ứng gần như là không được.

Hắn còn chưa đủ mạnh, nếu đủ mạnh thì có thể thông qua hóa thân nắm bắt mọi thứ ở Tổ Tinh.

Cũng may trong cơ thể hai hóa thân đều có hồn phách của hắn, giống như hai hắn nữa vậy, có thể tự do hành động, ra quyết định, vì thế không cần hắn phải mất nhiều tinh lực.

- Nhân tộc ở Tổ Tinh đã vùng dậy.

Giao Thanh Đồ nói:

- Phương Kiếm Các đã từ bỏ vị trí môn chủ, tới Côn Luân Cảnh trở thành Kiếm Thần mới, Hiên Viên tiếp nhận trọng trách, cường giả dưới trướng còn đông hơn Long tộc ta. Nhưng ma tộc ở bờ biển bên kia cũng nổi dậy rồi. Có một thiếu niên tên Xi Vưu, vô cùng lợi hại, hàng phục được cả Ma Thần chuyển thế của Ma tộc bát đại thánh tộc. Hợp nhất với Lê tộc của hắn thành Cửu Lê. Ta thấy nhân tộc Hiên Viên và ma tộc Xi Vưu sớm muốn cũng phải chiến một trận. Ngươi không ở Tổ Tinh có lẽ sẽ không thấy được một trận đại náo nhiệt rồi.

- Đại náo nhiệt?

Chung Nhạc khó hiểu.

Giao Thanh Đồ cười:

- Ngươi phong ấn thiên hạ thần huyết, ép đông đảo chủng tộc chạy tới Côn Luân. Kẻ địch của ngươi ở Côn Luân nhiều vô kể, Thần Ma các tộc đều đang rần rần chờ cơ hội hành động tiêu diệt nhân tộc các ngươi để báo huyết hải thâm thù. Theo ta, chúng sớm muộn cũng kết đồng minh, chỉ còn điểm kết nối nữa thôi. Giờ Lão Tây Vương Mẫu vẫn còn, nên chúng không hành động. Nhưng Lão Tây Vương Mẫu cũng không sống được bao lâu nữa. khi đó có lẽ Thần Ma sẽ ra khỏi Côn Luân, gây họa cho Tổ Tinh.

Chung Nhạc khẽ gật đầu, hắn phong ấn thiên hạ thần huyết đúng là đã đắc tội tới vô số thần tộc ma tộc.

Giao Thanh Đồ nói:

- Ngươi biết Đại Tự Tại Thiên Chủ Ba Tuần không? Tiểu tử này cũng làm mưa làm gió ở trận doanh đối địch với ngươi. Tên tiểu tử này là xấu nhất. Ta đoán có lẽ đến khi Xi Vưu chuẩn bị hạ thủ với nhân tộc các ngươi thì sẽ tới lúc Côn Luân Cảnh liên thủ với các Thần Ma kia, hắn chính là điểm kết nối! Đến lúc đó chắc chắn sẽ cực kỳ náo nhiệt. Ngươi phải về một chuyến, nếu không ta thấy cơ nghiệp nhân tộc các ngươi khó giữ!

- Ta không cần quay về nữa.

Chung Nhạc lắc đầu:

- Đại Tự Tại Thiên Vương Ba Tuần chính là hóa thân của ta.

Giao Thanh Đồ há hốc mồm nhìn hắn, một lúc lâu sau thở ra khí đục, lẩm bẩm:

- Chẳng trách mà ta chẳng đấu được tiểu tử nhà ngươi, quá âm hiểm… Tới thánh điện rồi, tộc trưởng đang đợi ngươi bên trong. Ta không được vào, không đi cùng ngươi được. Ngươi ra rồi chúng ta đấu một trận!

Chung Nhạc gật đầu, ngẩng lên nhìn thánh điện cổ xưa phía trước, nguy nga mà cũ kỹ, một nửa thần điện lộ ra ngoài, một nửa thì ẩn trong vùng hỗn độn.

Hắn định thần lại, bước vào trong.