- Với ngươi có lẽ còn thứ quan trọng hơn “đạo”, nhưng với ta thì không, không có bất cứ thứ gì có thể khiến ta say mê hơn cầu dạo.
Chung Nhạc vốn định khuyên hắn giúp mình, nhưng nghe thế liền bỏ ngay ý định đó, Phong Hiếu Trung mê đắm với đạo mới là Phong Hiếu Trung, nếu hắn không còn đam mê đạo nữa thì hắn không còn là Phong Hiếu Trung nữa rồi.
Phong Hiếu Trung nói:
- Có quá nhiều thứ ràng buộc khiến tâm linh ngươi không thể bay xa, thành tựu của ngươi cũng chỉ như các bậc tiên hiền cổ đại, không thể vượt qua họ được.
Chung Nhạc gật đầu, hắn vẫn đang học, đang ngộ, còn Phong Hiếu Trung thì đang tìm kiếm bản chất của đạo, có lẽ hắn mãi mãi không thể đuổi kịp Phong Hiếu Trung.
Cần có người khai phá những lĩnh vực chưa biết, nhưng cũng cần phải có người đi bảo vệ sự an nguy của chủng tộc.
Họ đều là người khai phá, chỉ là phương pháp khác nhau.
Chung Nhạc tĩnh tâm, không nhắc tới việc nhờ Phong Hiếu Trung trợ giúp nữa mà suy nghĩ cùng Phong Hiếu Trung nghiên cứu nhục thân của vị Tiên Thiên thần ma này.
Với hắn đây cũng là cơ hội hiếm có, cho dù hắn tu thành Tiên Thiên nhục thân, nguyên thần nhưng nhục thân của Tiên Thiên thần ma vẫn còn quá nhiều bí mật đối với hắn.
Tiên Thiên thần ma sở dĩ cường đại là do hàng tỷ bí mật trong cơ thể họ. Những bí mật này được tạo thành từ Tiên Thiên đồ đằng, về Tiên Thiên đã hơn xa những phàm thể, chứa đựng năng lượng lớn lao, cùng là lý do Tiên Thiên sinh linh, nhục thân, hồn phách, đạo là một thể thống nhất.
Tìm kiếm những bí mật này rất có ích với việc dung hợp linh, nhục thân, hồn phách và đạo, chưa biết chừng còn có thể thực sự làm được Hậu Thiên nghịch chứng Tiên Thiên.
Điểm mạnh nhất của Chung Nhạc chính là khả năng suy đoán, điều hắn thể hiện trước mặt người khác luôn là chiến lực, còn Phong Hiếu Trung mạnh nhất là khả năng nghiên cứu. Hai người này liên thủ có thể nói là bổ sung lẫn nhau, giúp tốc độ nghiên cứu của Phong Hiếu Trung tăng mạnh.
- Sư huynh, có bao giờ ngươi cảm thấy trí tuệ cạn kiệt không?
Chung Nhạc hỏi:
- Có cảm thấy trí tuệ không đủ dùng không?
- Việc đó đơn giản, chuẩn bị thêm vài mình nữa là được rồi.
Phong Hiếu Trung lắc mình, các Phong Hiếu Trung khác rơi ra từ nhục thân của hắn, chỉ trong nháy mắt đã có tới trăm vạn Phong Hiếu Trung xuất hiện, đi lại khắp nơi nghiên cứu nhục thân của Tiên Thiên thần ma.
Những Phong Hiếu Trung này mặc bạch y, có những người ghé vào tai nhau bàn bạc, có người thì phân tích Tiên Thiên đồ đằng, có người quan tưởng Long Giao Tiễn định cắt nhục thân của Tiên Thiên thần ma, mỗi người một việc, giống như kiến thợ vậy, vô cùng bận rộn.
Chung Nhạc sững người, kêu lên:
- Đây là thủ đoạn Tạo Vật! Ngươi là Tạo Vật Chủ?
Loại thủ đoạn này cao minh hơn hóa thân từ máu và tinh thần của Chung Nhạc rất nhiều.
Hóa thân từ máu của Chung Nhạc có thể biến các giọt máu thành Chung Nhạc đi đọc quyển tông trong kho sách Nhân Hoàng, sau đó Chung Nhạc chỉnh lý các loại tin tức, biến thành Nhân Quả Tuyến.
Hóa thân từ tinh thần của hắn thì biến tinh thần lực thành hư ảnh của bản thân, diễn hóa các loại thần thông, suy đoán sự ảo diệu của chúng.
Hóa thân từ máu và tinh thần lực đều là một phần thủ đoạn Tạo Vật, còn thua kém rất nhiều Tạo Vật Chủ chân chính, dù sao cũng là hóa thân, không có hình thể chân chính, không thể hư không tạo vật.
Nhưng hàng trăm vạn phân thân này của Phong Hiếu Trung lại có hình thể của riêng mình, có não của bản thân, cao minh hơn thủ đoạn của Chung Nhạc rất nhiều, hiển nhiên là thủ đoạn của Tạo Vật Chủ!
Mà Phong Hiếu Trung có lẽ vẫn chưa phải Tạo Vật Chủ, có lẽ chỉ là Thiên Thần Chân Thần, sao có thể thi triển được thủ đoạn này?
Phong Hiếu Trung lắc đầu:
- Tạo Vật Chủ chỉ là nhìn thấu được sự ảo diệu của Luân Hồi, nếu ngươi làm được thì cũng thi triển được. Cái gọi là cảnh giới không hề cố định, nếu ngươi nhận ra được bản nguyên của cảnh giới thì giới hạn của cảnh giới không hề tồn tại.
Chung Nhạc khựng người, kiến thức như vậy thật sự quá cao thâm, hắn hiện giờ căn bản không thể làm được.
- Vậy những nhục thân này của ngươi chỉ có đại não không có linh hồn, năng lực cũng có hạn. Ngươi làm thế nào để chúng có linh hồn vậy?
Chung Nhạc hỏi.
- Chia linh hồn mình thành trăm vạn phần.
Phong Hiếu Trung nói:
- Sau đó cho chúng tự luân hồi trong Lục Đại Luân Hồi, tự mình tu luyện, sau đó có thể giúp mình nghiên cứu rồi.
Chung Nhạc có phần choáng váng, chia linh hồn bản thân thành trăm vạn phần mà vẫn giữ được chủ thể nguyên thần, sao có thể làm được điều đó?
Hơn nữa đưa những mảnh linh hồn đó vào Lục Đại Luân Hồi để tự chúng luân hồi, tu luyện, tương đương với có trăm vạn bản thân nữa. Một trăm người có cả trăm cách nghĩ, một vạn người là một vạn cách nghĩ, trăm vạn người là cũng có trăm vạn cách nghĩ!
Trăm vạn bản thân tương đương trăm vạn cách nghĩ, mỗi cách nghĩ lại khác nhau, làm sao để khống chế được trăm vạn bản thân này?
Có những thần tộc ma tộc cường đại, thiên phú dị bẩm, có thể phân tách các nguyên thần khác nhau Ví dụ Hiếu Mang thần tộc vì có ba đầu nên có thể phân ra nhục thân có nguyên thần khác nhau. Phong Vô Kỵ làm được điều này, tu luyện Hóa Sinh Huyền Công khiến nguyên thần chia ba, một nguyên thần làm chủ, hai nguyên thân phụ trợ.
Còn có những thần tộc ví như Thiên Hạo thần tộc, có tám đầu hổ có thể biến thành tám con hổ, Thiên Hạo Tôn Thần Côn Luân Cảnh chính là như vậy.
Nhưng một lúc tách ra trăm vạn bản thân thì vượt qua tưởng tượng của Chung Nhạc.
Nếu những linh hồn này tạo phản thì…
Cảnh tượng đó thực khó lòng tưởng tượng!
- Ý nghĩ tạo phản, tà ác, hỗn loạn, tất cả đều là suy nghĩ của ta, thu hết về ăn hết là xong. Để ta dạy ngươi phân tách nguyên thần.
Phong Hiếu Trung tinh thần dao động, truyền cho Chung Nhạc Nhất Thần Phân Hóa Luân Hồi Huyền Công, nói:
- Sư đệ, ngươi hãy tranh thủ luyện thành càng nhanh càng tốt, chúng ta cùng nghiên cứu Tiên Thiên thần ma này.
Môn công pháp này tạo hóa thần kỳ, bên trong chứa rất nhiều thiên phú đồ đằng văn của các chủng tộc. Hơn nữa trong đó còn có Tiên Thiên đồ đằng. Chung Nhạc tỉ mỉ nghiên cứu, trong đó có lẽ có hơn bốn nghìn loại đồ đằng văn của thần ma tộc, hơn bốn nghìn loại thiên phú chủng tộc!
Quan trọng hơn là Lục Đại Luân Hồi, dựa vào Lục Đại Luân Hồi để linh hồn phân tách của mình tự trưởng thành. Trong đó chứa quá nhiều thứ mà chỉ ở cảnh giới Tạo Vật Chủ mới tham ngộ được, vô cùng bí ẩn.
Cũng may khả năng suy đoán của Chung Nhạc rất kinh người, sau khi nghiên cứu hắn bắt đầu thử tách nguyên thần của mình, dùng máu và xương của bản thân tạo ra một bản thân khác.
Đau!
Cơn đau đột cùng truyền tới, Chung Nhạc phân ra hơn mười hắn là không thể chịu nổi, hơn nữa linh hồn bị tách ra nếu không thu lại thì cơn đau đó cứ kéo dài mãi!
- Phân ra trăm vạn bản thân, sẽ đau đớn thế nào chứ? Sao Phong sư huynh lại chịu nổi?
Chung Nhạc nhẫn nhịn cơn đau nhìn Phong Hiếu Trung, thấy hắn vẫn như bình thường, căn bản không hề thấy hắn có vẻ gì là phải nhịn đau, trong lòng Chung Nhạc vô cùng khâm phục.
Phong Hiếu Trung nhàn nhã nói:
- Ta phong ấn hết cảm quan về cơn đau rồi, bao gồm cả nguyên thần. Cơn đau đó tuy ta có thể nhẫn nhịn được nhưng vẫn sẽ làm ảnh hưởng tới phán đoán nên cắt gỡ xuống cho tiện, khi cần thì lắp lại. Để ta dạy ngươi.
Chung Nhạc bất lực, đúng là quá điên cuồng rồi.
- Cũng được, ta cùng điên với hắn một lần.
Dưới sự chỉ dẫn của tên điên kia, Chung Nhạc gỡ hết cảm quan về cơn đau ở nhục thân và nguyên thần. Lúc này mới cảm thấy có thể chịu được, tách thêm bản thân, sau đó khởi động Lục Đại Luân Hồi của nguyên thần và nhục thân, cho những phân thân kia vào luân hồi tu luyện.
Vài ngày sau, trong luân hồi đã qua nghìn năm, Chung Nhạc phân tách liền một lúc mười vạn phân thân, đến lúc những phân thân này ra khỏi luân hồi cùng nghiên cứu với hắn rồi.
Tâm niệm khẽ động, Chung Nhạc thấy các phân thân của hắn nhảy ra khỏi cơ thể mình. Chỉ trong thời gian ngắn có tới hơn mười vạn Chung Nhạc đứng trước mặt hắn.
Chung Nhạc chớp mắt, tâm niệm khẽ động, định cho những phân thân này cũng tham ngộ nghiên cứu thì bỗng nhiên những Chung Nhạc này trở nên hỗn loạn. Có Chung Nhạc thì hứng khởi chạy ra ngoài kêu:
- Tân Hỏa Tân Hỏa, cùng ta đi nào, chúng ta đi ngủ với những con giống khác nhau nào!
- Ta có Thần Ma Ngao Chiến đại pháp, chúng ta đi gieo giống khắp thiên hạ nào!
- Mỹ nữ các tộc, ta tới đây, cho ta đủ mỹ nữ ta sẽ sinh sản ra một chủng tộc đông đảo!
- Mọi người đừng có làm loạn nữa! Nghe ta nói đây, cùng ta đi mở rộng thiên hạ, quyền thế, địa vị, mỹ nhân, muốn gì là có nấy!
- Cùng đi đạo mộ, đào hết Đế Lăng lên!
- Giết! Tiêu diệt hết mọi kẻ địch!
- Ta sợ lắm, nhỡ đâu chúng phát hiện ta là Phục Hy... Thôi, vẫn là nên đi trốn…
- Hề hề, ta muốn làm hoàng đế!
- Ta chỉ muốn có một gia đình bình thường, sống những ngày bình yên..
- Ta chuẩn bị đi đào hố xem ai sẽ lọt hố nào.
- Tại sao lại phải nghe bản thể? Ta mới là Chung Nhạc chân chính! Giết chết tên Chung Sơn thị đó đi thì ta sẽ là chủ nhân. Grào grào!
…
Hơn mười vạn Chung Nhạc chạy loạn khắp nơi, Chung Nhạc to đầu, các loại ý nghĩ của hắn đều được khuếch đại trong Lục Đạo Luân Hồi, trở thành các phân thân của hắn. Có kẻ đúng là ma đầu, có kẻ thì là Tà Thần, có kẻ còn muốn nuốt chửng bản thể là hắn.
- Ngươi có bao nhiêu suy nghĩ thì sẽ có từng đó ma đầu.
Phong Hiếu Trung ở bên cạnh nói:
- Những ma đầu đó đều là ngươi.
Chung Nhạc luống cuống, trấn áp những phân thân khá khốn nạn, dùng tinh thần cường đại bắt chúng nghiên cứu sự ảo diệu của nhục thân Tiên Thiên thần ma, những phân thân không quản giáo được thì thu về, lúc ấy mới yên tĩnh được.
Nhưng không yên tĩnh được bao lâu thì lại có phân thân Chung Nhạc muốn bỏ trốn đi gieo giống khắp thiên hạ, lại bị Chung Nhạc bắt lại, xóa bỏ dâm niệm của hắn.
Chung Nhạc lòng đầy hối hận, những ác niệm, tà niệm, dâm niệm, tham niệm, quyền dục này đều là suy nghĩ của hắn, chỉ là đều được thể hiện ở mức phóng đại trên phân thân của hắn.
Một lúc lâu sau, cuối cùng hắn cũng nắm bắt được môn Nhất Thần Phân Hóa Luân Hồi Huyền Công này. Sự ảo diệu trong đồ đằng văn của nhục thân Tiên Thiên thần ma lần lượt được hắn và Phong Hiếu Trung suy đoán ra, nắm bắt được vô số sự ảo diệu của Tiên Thiên đồ đằng, lần lượt được in lên không trung.
Phong Hiếu Trung cực đoan hơn, thậm chí bắt đầu cải tạo nhục thân của bản thân, in những Tiên Thiên đồ đằng kia vào cơ thể, hơn nữa tiến thêm một bước, định tái tạo thế giới trong cơ thể, cải tạo những hạt nhỏ nhất trong cơ thể thành các thế giới đồ đằng.
Hành động đó tương đương với việc mở ra các bí cảnh tạp loạn trong cơ thể, cực kỳ nguy hiểm. Bí cảnh trong cơ thể Tiên Thiên Thần sinh ra vốn đã mở, còn bí cảnh của sinh linh hậu thiên thì đều đóng, cần phải mở bí cảnh.
Hơn nữa cấu tạo nhục thân của sinh linh hậu thiên khác với Tiên Thiên thần ma. Mạo hiểm mở ra bí cảnh không rõ như Phong Hiếu Trung làm, cải tạo nhục thân thì rất có thể là thử nghiệm với tính mạng của bản thân.
Lúc này, Phong Vô Kỵ dẫn đông đảo các Thần Hầu tới trước ngọn thánh sơn này, nhíu mày nhìn ngọn thánh sơn.