Mười tám lão giả Kim Ô này khoanh chân ngồi xuống, mỗi người đều có khí độ bất phàm. Bọn họ vừa mới ngồi xuống, một lão giả khẽ mỉm cười, mở miệng chính là hồng chung đại lữ:
- Đạo!
Chữ Đạo này vừa ra, tâm thần Chung Nhạc nhất thời chấn động lắc lư, đại nhật trên đỉnh đầu phiêu diêu bất định. Đạo âm của chữ Đạo này ẩn chứa Thiên đạo vô cùng ảo diệu, lý niệm đại đạo so với toàn bộ đám Kim Ô Thần Hoàng vừa rồi thi triển ra còn nhiều hơn.
Chữ Đạo vừa ra, hư không tạo vật, từng khỏa từng khỏa Thái Dương từ sau đầu lão giả Kim Ô kia chậm rãi dâng lên. Đồ đằng, phù văn, đại đạo… của lão giả này vậy mà biến thành từng vầng từng vầng liệt nhật, phát ra quang thải chói mắt. Lý niệm đại đạo chất chứa trong mỗi một vầng liệt nhật đều không giống nhau.
- Đạo!
Lão giả Kim Ô thứ hai cũng kết pháp ấn, phát ra một tiếng Đạo âm đinh tai nhức óc, chất chứa lực lượng tạo hóa, nhưng lại có bất đồng với Đạo âm của lão giả đầu tiên. Một tiếng Đạo âm này chấn động tinh thần Chung Nhạc, khiến cho đại nhật sau đầu hắn bị cuồng phong thổi quét, cái đuôi hỏa diễm của đại nhật cũng bị thổi kéo dài tới ngàn vạn dặm. Một tiếng Đạo âm vừa ra, cũng có từng vầng từng vầng liệt nhật được hư không tạo vật xuất hiện, đều có thần diệu riêng.
- Đạo!
Lão giả Kim Ô thứ ba cũng kết ấn hét lớn.
- Đạo!
- Đạo!
- …
Mười tám tôn Tạo Vật Chủ Kim Ô thị theo thứ tự kết ấn, mỗi người đều quát ra đại đạo Tiên Thiên Thuần Dương mà chính mình lĩnh ngộ tìm hiểu ra. Bọn họ mặc dù đều là Kim Ô Thần Tộc, nhưng đại đạo Tiên Thiên Thuần Dương tìm hiểu ra đều có bất đồng. Có thể tu luyện tới cảnh giới này, bọn họ tự nhiên là đã sớm đi ra con đường của chính mình, mặc dù đều là đại đạo Tiên Thiên Thuần Dương, nhưng lý giải của mỗi cá nhân đều có chỗ bất đồng.
Mười tám tôn Tạo Vật Chủ Kim Ô thị này tạo hóa ra một đám liệt nhật, mỗi một vầng liệt nhật đều có thần diệu riêng, đồng thời luận đạo đối kháng Chung Nhạc. Lần luận đạo này so với lần Chung Nhạc luận đạo với đám Kim Ô Thần Hoàng còn đồ sộ hơn không biết bao nhiêu lần. Đạo âm nhao nhao chấn động, thể hiện ra đạo diệu Tiên Thiên, có thể nói là ngàn hoa khoe sắc.
Vầng Thần Dương trên đỉnh đầu Chung Nhạc kia ở giữa vô số vầng đại nhật không ngừng chấn động phiêu diêu bất định, lúc sáng lúc tối. Nhưng thủy chung vẫn có Đạo âm từ trong đại nhật không ngừng truyền ra, khiến cho vầng Thần Dương này không bị Đạo âm của đối phương áp chế dập tắt.
Đám người Kỷ Vân Phi, Ma Hạo Tôn nhìn tới mức mắt hoa thần mê. Cho dù là Mục Tô Ca cũng không khỏi lo lắng thay cho Chung Nhạc, không biết hắn có thể chống đỡ được Đạo âm mười tám tôn Tạo Vật Chủ Kim Ô thị trùng kích hay không. Trong đám Tạo Vật Chủ Kim Ô thị này thậm chí còn có tồn tại không thua kém hắn chút nào, thực lực cực kỳ đáng sợ, đã đạt tới cảnh giới Tạo Vật viên mãn. Hắn biết rõ kiếp trước Chung Nhạc tuy là Tiên Thiên Thần, nhưng cảnh giới cũng chỉ là Tạo Vật Chủ, bởi vậy không khỏi có chút bận tâm.
Nhưng ngoài dự liệu của bọn họ chính là, Chung Nhạc chẳng những chống đỡ được thế công như bài sơn đảo hải của đám Tạo Vật Chủ Kim Ô thị này, hơn nữa còn có thủ có công nữa. Trận luận đạo này chính là so đấu tạo nghệ của song phương, không phải là so đấu tu vi. Dần dần, Chung Nhạc toàn diện phản kích, vầng Thần Dương sau đầu hắn càng lúc càng sáng ngời, Đạo âm không ngừng chấn động, áp chế Đạo âm truyền ra từ trong những vầng đại nhật khác, quang mang lấn át quang huy đại nhật của mười tám tôn Tạo Vật Chủ.
- Đại đạo Tiên Thiên Thái Dương?
Sắc mặt mười tám tôn Tạo Vật Chủ khẽ biến, đột nhiên nhất tề quát lớn một tiếng. Chỉ thấy từng vầng từng vầng liệt nhật va chạm, dung hợp với nhau. Cũng không lâu lắm, vô số vầng liệt nhật đã hòa làm một thể, biến thành một vầng Thái Dương cự hình màu lam, phiêu phù trên không trung Điếu Ngao Đài, tập hợp đại đạo của mười tám tôn Tạo Vật Chủ, biến thành một vầng Thần Dương do đại đạo Tiên Thiên Thái Dương cấu thành.
Vầng Thái Dương màu lam này vừa xuất hiện, rất nhiều cường giả trên Điếu Ngao Đài liền cảm thấy toàn thân nóng cháy, chính mình cơ hồ cũng bị nướng khét vậy. Quang mang lam sắc do Thần Dương phát ra có một loại uy năng không có gì không thể nung chảy, Đạo âm phát ra lại càng cao thâm khó dò. Đám người vội vàng rời khỏi Điếu Ngao Đài, tránh né ra xa xa, tránh cho bị vầng Thần Dương này nung chảy, phân giải.
Phẩm giai của đại đạo Tiên Thiên Thuần Dương còn thua kém đại đạo Tiên Thiên Thái Dương vài phần. Mười tám tôn Tạo Vật Chủ này cũng không có luyện thành đại đạo Tiên Thiên Thái Dương thuần túy, nhưng bọn họ liên thủ với nhau, dung hợp hội tụ lĩnh ngộ của mỗi người, liền hình thành một đầu đại đạo Tiên Thiên Thái Dương hoàn chỉnh. So ra, vầng Thần Dương kia của Chung Nhạc nhỏ tới mức đáng thương, đặt bên cạnh Thần Dương màu lam chỉ giống như một hạt gạo mà thôi.
Vầng Thần Dương màu lam cuồn cuộn xoay chuyển, bên cạnh chính là vầng Thần Dương nhỏ như hạt gạo. Đạo âm và Thần quang va chạm với nhau, giao hòa lẫn nhau.
Trận luận đạo này giằng co suốt mười ngày đằng đẳng. Chỉ thấy vầng Thuần Dương nhỏ như hạt gạo kia không ngừng lớn mạnh, không ngừng cướp đoạt Thần quang, cướp đoạt Đồ đằng, phù văn… từ trong Thần Dương màu lam, trở nên càng lúc càng lớn. Mà vầng Thần Dương màu lam kia lại càng lúc càng nhỏ dần.
Đột nhiên, sắc mặt mười tám tôn Tạo Vật Chủ Kim Ô thị thảm đạm tái nhợt, vầng Thần Dương màu lam kia đột nhiên dập tắt, Đạo âm biến mất.
- Thiện tai! Thiện tai! Đại nhật vô cương, quang minh vĩnh trú!
Từng tôn từng tôn Tạo Vật Chủ Kim Ô thị nhao nhao đứng dậy, khom người thi lễ với Chung Nhạc, đồng thanh mỉm cười, nói:
- Dịch đạo hữu có thể xưng là Dịch Tử! Chúng ta bái phục, không thể địch lại!
- Các vị tiền bối khách khí rồi! Ta chỉ là đã tham ngộ được đại đạo Tiên Thiên Thái Dương, các vị lại không am hiểu mà thôi. Còn phải đa tạ các vị tiền bối đã giúp ta ma luyện đại đạo!
Hắn mượn cơ hội luận đạo, thôn phệ Thần Dương màu lam của mười tám tôn Tạo Vật Chủ, hấp thu đạo lý uẩn tàng trong đại đạo Tiên Thiên Thái Dương của đối phương, khiến cho đại đạo Tiên Thiên Thái Dương của chính mình đột nhiên tăng mạnh, tiết kiệm mấy trăm năm khổ tu đánh bóng, cho nên mới cảm ơn đám Tạo Vật Chủ này.
Mười tám tôn Tạo Vật Chủ vẫn như cũ khom người, từng bước một thối lui ra ngoài. Chung Nhạc đang định rời khỏi Điếu Ngao Đài, đột nhiên chỉ thấy một nàng thiếu nữ Kim Ô thị bay tới, đáp xuống trên Điếu Ngao Đài, khoanh chân ngồi xếp bằng xuống.
- Dịch đạo hữu, lại luận bàn một trận a?
Nàng thiếu nữ kia mỉm cười, nói. Chung Nhạc nhất thời kinh ngạc, tu vi của nữ tử này chỉ mới là Chân Thần, ngay cả Thần Hoàng và Tạo Vật Chủ của Kim Ô thị cũng đều đã bại trận, sao lại phái ra một vị Chân Thần tới đây luận đạo với hắn? Nhưng hắn cũng ngồi xếp bằng xuống, khách khí nói:
- Sư tỷ, mời!
Sắc mặt Kim Sơ Phỉ nhất thời ngưng trọng, thấp giọng nói:
- Ngay cả nàng cũng xuất động rồi? Xem ra, lần luận đạo này đã khiến cho cao tầng Kim Ô thị ta chấn động, nghĩ muốn vãn hồi mặt mũi của tộc ta rồi!
Yêu Tinh Nguyệt quay sang hỏi Kim Sơ Phỉ:
- Sơ Phỉ huynh, nữ tử này là ai?
Kim Sơ Phỉ liếc mắt nhìn bốn phía, thấy không có Kim Ô thị nào lưu ý tới nơi này, lúc này mới yên tâm, nói:
- Nàng là Thiên Nữ của Kim Ô thị ta, Tộc trưởng đời tiếp theo của Kim Ô thị, Kim Hà Hề! Tạo nghệ đại đạo của nàng đã không thua kém gì Lão Tộc trưởng. Ta đoán chừng là Lão Tộc trưởng cũng không nắm chắc có thể thắng được Dịch huynh, cho nên mới để cho nàng xuất chiến. Nếu nàng cũng thua rồi, vẫn còn Lão Tộc trưởng không có xuất chiến, sẽ có thể bảo lưu được vài phần mặt mũi!
Kỷ Vân Phi mỉm cười, nói:
- Sơ Phỉ huynh, ngươi ngay cả gốc gác nhà mình cũng tiết lộ ra, cẩn thận tộc lão sẽ trừng phạt ngươi a!