Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1271: Dịch Như Phản Chưởng (2)



Chung Nhạc vô cùng hưng phấn, nhanh chóng nói:

- Ngay cả công pháp của các đời Toại Hoàng, ta cũng có thể dùng lý niệm Lục Đạo Luân Hồi hoàn thiện! Để cho những công pháp này trở nên hoàn chỉnh, trở nên không tỳ vết!

Tân Hỏa cũng nhất thời ngẩn ngơ, mừng rỡ như điên:

- Nếu là như vậy, chẳng phải là nói truyền thừa của ta vẫn còn hữu dụng sao?

- Hữu dụng a!

Chung Nhạc mạnh mẽ gật đầu:

- Cực kỳ hữu dụng! Sau khi ta bổ toàn những công pháp này, bọn chúng chính là công pháp Đế cấp bao quát Lục Đạo Luân Hồi hoàn mỹ, tự nhiên là cực kỳ hữu dụng! Thậm chí, ngay cả công pháp của Toại Hoàng cũng hữu dụng, chính là công pháp Hỏa Kỷ Đế cấp bao quát Lục Đạo Luân Hồi hoàn mỹ!

Hai tay Tân Hỏa chống nạnh, cười ha hả, nói:

- Nói như vậy, Truyền Thừa Chi Hỏa cũng có chỗ hữu dụng rồi! Hắc hắc… ta vốn dĩ còn lo lắng truyền thừa của chính mình đã biến thành đồ vô dụng, hiện tại xem ra, Tân Hỏa đại lão gia vẫn là đại bảo bối đỉnh cao!

Chung Nhạc lộ ra thần sắc khó khăn, nói:

- Bất quá, trong khoảng thời gian ngắn, ta không thể bổ toàn bất luận một môn công pháp nào. Chỉ riêng việc tìm hiểu hoàn toàn Phục Mân Đạo Tôn Tâm Kinh, cũng đã phải tốn hao không biết bao nhiêu thời gian nỗ lực rồi, càng đừng nói là bổ toàn những công pháp Đế cấp khác rồi…

- Không vội! Không vội!

Tân Hỏa vẫn như cũ vô cùng hưng phấn, nói:

- Hiện tại ngươi cứ việc xem tu luyện là trách nhiệm trọng đại, tận hết khả năng đề thăng tu vi của chính mình. Đợi sau khi ngươi đề thăng lên tới Tạo Vật Chủ, cảnh giới của Đế Quân, bổ toàn những công pháp Đế cấp này sẽ không còn khó khăn như vậy rồi. Thiếu niên Phục Hy thị, nỗ lực a! Sau này Tân Hỏa đại lão gia toàn bộ trông cậy vào ngươi rồi!

Chung Nhạc tiếp tục bế quan tiềm tu, toàn tâm toàn ý tìm hiểu Phục Mân Đạo Tôn Tâm Kinh. Tiên Thiên Dịch Đạo của hắn cũng đang không ngừng lớn mạnh, không ngừng tinh thâm. Tiên Thiên Dịch Đạo của hắn được bị hắn luyện thành Tiên Thiên Thần Đao, thanh Thần đao này đã hấp thu tu vi đại đạo của Phục Thương, đã biến thành bảo vật cấp Đế Quân, nhưng đây cũng không phải là tu vi của bản thân hắn. Nếu hắn muốn phát huy ra toàn bộ uy năng của Tiên Thiên Thần Đao, liền cần đề thăng lĩnh ngộ của chính mình đối với Tiên Thiên Dịch Đạo tới tầng thứ càng cao hơn.

Đương nhiên, bởi vì tu vi giới hạn, cho dù lĩnh ngộ của hắn đối với Tiên Thiên Dịch Đạo đạt tới cấp bậc Đế Quân, thì hắn cũng không có khả năng phát huy ra toàn bộ uy năng của Tiên Thiên Thần Đao. Bất quá, phát huy ra một hai thành uy năng thì vẫn có thể. Một hai thành uy năng của bảo vật Đế Quân, uy lực cũng đã cực kỳ khả quan rồi!

Chung Nhạc nghiên cứu suốt hơn một tháng, trong lòng đột nhiên khẽ động, cảm ứng được phong cấm do chính mình bày bố bị xúc động, không khỏi mở mắt ra.

- Dịch Phong Dịch sư huynh có ở đây hay không?

Bên ngoài truyền tới một đạo thanh âm quen thuộc. Chung Nhạc khẽ ngẩn ra:

- Kim Hà Hề? Nàng làm sao lại đuổi tới đây?

Lần này hắn rời đi, tự vấn không hề lưu lại bất kỳ dấu vết tơ nhện nào, không ngờ Kim Hà Hề của Kim Ô thị lại có thể tìm được tới đây, có chút ngoài dự liệu của hắn.

Chung Nhạc đi ra tòa cung điện, chỉ thấy một nàng nữ tử mặc kim vũ nghê thường, phong tư bừng bừng đứng ở đằng xa, chân đạp lên một đạo cấm chế do hắn bày bố. Kim Hà Hề cười nhạt, nói:

- Dịch huynh, thời điểm luận đạo với ngươi, ta đã động chút tay chân trên góc áo của ngươi, lúc này mới có thể tìm được tới đây!

- Động chút tay chân?

Chung Nhạc lại càng nghi hoặc. Kim Hà Hề lấy ra một sợi tơ, mỉm cười nói:

- Ta đã rút một sợi tơ từ trên bộ y phục của ngươi! Bảo y của ngươi hẳn không phải là do đích thân ngươi luyện chế a? Thiếu mất một sợi tơ, bản thân ngươi cũng không cảm giác được. Mà sợi tơ này lại là một bộ phận của bộ y phục, tự nhiên sẽ đuổi theo ngươi. Ta chính là dựa vào sợi tơ này mới tìm được ngươi!

Nàng buông ngón tay ra, chỉ thấy sợi tơ kia bay tới, tự động chui vào trong bộ y phục của Chung Nhạc, xen kẽ giao thoa, khôi phục lại như lúc ban đầu.

- Bộ y phục này là do một người bạn của ta giúp ta dệt may, quả thật không phải là Thần binh do ta luyện ra!

Chung Nhạc nhất thời bừng tỉnh đại ngộ, mỉm cười nói:

- Hà Hề sư tỷ, ngươi tới đây tìm ta là có chuyện gì?

- Tự nhiên là lại luận bàn một trận!

Trong mắt Kim Hà Hề chớp động kim quang:

- Hiện tại ngươi có thể yên tâm rồi! Nơi này không phải là Thang Cốc, ngươi cho dù có thắng ta, cũng có thể bình an rời đi!

- Sư tỷ, ngươi nhìn bàn tay này của ta!

Chung Nhạc cười ha hả, vươn bàn tay phải ra, trong lòng bàn tay hắn, một vầng đại nhật từ từ dâng lên, chính là Tiên Thiên Đại Nhật.

- Đạo của ta, gọi là Dịch Đạo! Trong lúc lật tay úp tay, Âm Dương biến ảo, càn khôn nghịch chuyển, thiên địa biến hóa!

Chung Nhạc úp bàn tay xuống, một vầng Tiên Thiên Minh Nguyệt từ trên mu bàn tay bay lên, nhật nguyệt xoay chuyển, thiên địa biến hóa, Âm Dương cùng tồn tại. Tiên Thiên Đại Nhật và Tiên Thiên Minh Nguyệt chiếu rọi lẫn nhau, ông một tiếng biến thành một bộ Tiên Thiên Thái Cực Đồ, bao phủ hắn vào trong đồ.

- Đây chính là Dịch Như Phản Chưởng!

Chung Nhạc thản nhiên nói.

Kim Hà Hề đang muốn luận đạo với hắn, nhìn thấy một màn này, nhất thời dại ra, sắc mặt soạt một tiếng trở nên tái nhợt. Chỉ thấy bộ Tiên Thiên Thái Cực Đồ này không chỉ đã làm được Dương cực Âm sinh, thậm chí càng tiến thêm một bước, đã làm được Âm cực Dương sinh, Âm Dương tương hỗ lẫn nhau, hoàn mỹ vô khuyết. Loại tầng thứ này, đã siêu việt nàng quá nhiều.

- Ta…

Một hồi lâu sau, nàng khàn giọng nói:

- Thua rồi!