Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1369: Ngũ đế đoạn vận



- Bệ hạ, Tiên Thiên tới muộn!

Lăng Tiêu Bảo Điện chấn động dữ dội, đột nhiên một vị Tiên Thiên Thần đội trời đạp đất giáng lâm, chính là Tiên Thiên Đế Quân!

Đế Minh Thiên Đế sắc mặt hơi biến đổi, bất giác đại nộ, Tiên Thiên Đế Quân đột ngộ xuất hiện khi hắn đang tiếp nhận thiên hạ khí vận, khiến hắn lậpt ức cảm nhận được khí vận vị mất một lượng lớn!

Trước kia Tiên Thiên Đế Quân còn có dã tâm nhưng chưa để lộ, giờ thì trực tiếp đoạt khsi vận của hắn, đây chính ngang nhiên tạo phản!

- Hắn to gan, nhưng đây cũng là thời cơ tốt để loại bỏ hắn! Ta mượn đế uy của hai mươi tư đế binh giết hắn dễ như trở bàn tay!

Đế Minh Thiên Đế không kìm được nộ hỏa, đang định bùng nổ thì bỗng nghe tiếng cười vọng lại:

- Bệ hạ, Tiên Thiên đạo hữu, mọi người tới sớm thật, ha ha, trong Lăng Tiêu Bảo Điện không biết có còn chỗ cho ta không?

Lại một vị đế cấp nữa giáng lâm, vị này mi thanh mục tú, môi thắm mắt phượng tựa thiếu niên, vô cùng xuất chúng, trực tiếp đáp xuống bên cạnh họ, thế kiềng ba chân, chia khí vận Thiên Đình làm ba.

Đột nhiên lại một vị đế cấp nữa giáng lâm, khí vận chia bốn. Vị này là một lão giả, tay dài chân dài, mai rùa trắng, tay chống gậy, chen vào giữa họ, cười ha hả:

- Lâu rồi không gặp chư vị đạo hưu, lần trước gặp hình như là lúc bệ hạ đăng cơ xưng đế nhỉ?

Sau khi khí vận chia bốn thì lại có một vị đế khác xuất hiện, mặc hắc bào, trực tiếp đoạt đi một phần khí vận, cười:

- Trận chiến đoạt đế năm đó, bọn ta trợ giúp bệ hạ đoạt đế vị, bao năm nay chỉ nhớ hưởng phúc mà quên qua lại với các vị đạo hữu, xin được lượng thứ, lượng thứ!

Thiên Đình khí vận chia năm phần!

Khí vận chia năm, vậy thì thiên hạ đại thế và đế uy mà Đế Minh Thiên Đế có thể điều động coi như bị hạn chế rồi.

Đế Minh Thiên Đế mặt lạnh như băng, nhìn bốn vị đạo hữu từng trợ giúp mình đoạt đế, trong lòng nổi sát ý, đột nhiên cười ha hả:

- Chư vị đạo hữu, trách ta sau khi xưng đế bận rộng chính sự, quên mất kết nối tình cảm với các vị huynh đệ. Ha ha ha, hôm nay là đại thọ bảy vạn tuổi của ta, vừa hay được trò chuyện với các vị lão huynh đệ, hâm nnsg lại tình cảm hữu nghị trước kia. Mời mọi người vào ngồi!

Tiếng hắn vang vọng khắp Thiên Đình, áp chế tiếng của Tiên Thiên Đế Quân và ba vị đế kia xuống, thể hiện tu vi phi phàm.

Năm vị mạnh nhất thế gian hiện nay cùng thu hết pháp thiên tượng địa, cùng đi vào Lăng Tiêu Bảo Điện.

Hai mươi tư đế binh vẫn chiếu rọi, vô cùng chói lóa, trấn áp Thiên Đình.

Dưới cây Phù Tang, Chung Nhạc nhíu mày, hai mươi tư đế binh hình thành cục diện phức tạp, lấy đi một là động tới tổng thể, gần như không thể cất đế binh đi, trừ phi có nhiều vị đế cấp hơn can thiệp thì mới phá giải được cục diện hiện tại.

Cục diện hai mươi tư đế binh bảo vệ Thiên Đình có lẽ sẽ duy trì một thời gian.

- Dịch tiên sinh.

Chung Nhạc nhìn theo hướng có tiếng nói thì thấy Mặc Ẩn tươi cười tiến lại thi lễ, Chung Nhạc đáp lễ:

- Mặc tiên sinh.

Hai người ngồi dưới cây Phù Tang, Chung Nhạc cười:

- Thì ra Mặc tiên sinh tinh thông khí vận chi thuật, thất kính rồi!

Mặc Ẩn tỏ ra bình thản nói:

- Tổ bối nhà ta từng để lại ba loại bình thiên hạ chi pháp. Một là Lục Đạo, hai là Khí Vận, ba là Nhân Quả, có một trong số đó là có thể bình thiên hạ. Đây là gia truyền chi pháp của nhà ta Ta được Khí Vận chi thuật, phò tá Thiên Đế bệ hạ, giúp bệ hạ bình thiên hạ, nhất thống khí vận.

Chung Nhạc giật thót:

- Tổ bối hắn nói lẽ nào là Phục Hy thị? Lục Đạo, Khí Vận, Nhân Quả, ba loại bình thiên hạ chi pháp. Lục Đạo bình thiên hạ là nắm giữ luân hồi, Nhân Quả bình thiên hạ là nắm giữ thiên hạ nhân quả, còn Khí Vận chắc là nắm giữ khí vận rồi.

Mặc Ẩn nói:

- Gia đạo nhà ta bất hạnh, xuất hiện phản đồ, hắn nắm giữ Lục Đạo chi pháp, phản bội gia môn, trải qua một trận động loạn, Nhân Quả và Khí Vận chi pháp thất truyền. Ta cũng là học được Khí Vận chi pháp từ trong cổ tịch, tự mình hoàn thiện. Dịch tiên sinh nói trí tuệ không bằng thần thông, ta rất đồng cảm. Chỉ là Tiên Thiên Thần chuyển thế như ngươi rất khó hiểu được tâm trạng của một đứa trẻ gia đạo suy sụp, muốn phục hưng gia tộc nhưng lại không có khả năng.

Chung Nhạc cười:

- Ta từng gặp một nữ tử thao túng Nhân Quả chi pháp, từng giao đấu với nàng ta, không biết Mặc tiên sinh có biết nàng không?

- Thiên Tơ nương nương phải không?

Mặc Ẩn ánh mắt lay đôgnj:

- Ta từng gặp nàng ta một lần, nhưng nói chuyện không hợp. Nàng ta và phu quân đều là kỳ tài hiếm có, mọi người kiến giải khác nhau nên không cùng chí hướng. Dịch tiên sinh gần đây cũng trải qua một trận đại biến đúng không? Ta thấy khí vận của ngươi có suy yếu, khí vận của ngươi rất mạnh nhnưg gần đây lại suy yếu, chắc chắn có một đại biến cố phá hoại khí vận.

Hắn nói:

- Khí vận mà suy yếu, vận đạo không bằng trước kia thì sẽ có lần suy giảm thứ hai thứ ba. Suy yếu lần một thì yếu, lần hai mệt, lần ba chết. Ta sợ tiên sinh khó lòng qua được kiếp nạn suy yếu lần ba. Khí vận của ngươi cường hãn tới khó tin, có dấu hiệu của Thiên Đế, khí vận suy yếu chắc là bị kẻ khác phá Đế Tinh. Cho dù ngươi là Tiên Thiên Thần thì cũng không có khí vận đó, chắc ngoài Tiên Thiên Thần ngươi còn có thân phận khác, chỉ tiếc ta không đoán ra.

Chung Nhạc trong lòng khâm phục không thôi, Đại Tư Mệnh đã phá Đế Tinh của hắn, phá vỡ mệnh vận tương lai của hắn, không ngờ lại bị một Chân Thần nhỏ bé như Mặc Ẩn nhìn ra. Hắn nói:

- Mặc tiên sinh có cách nào bù đắp khí vận này không?

Mặc Ẩn cười:

- Ta có cách đoạt vận, có thể đoạt khí vận của Tiên Thiên Đế Quân cho ngươi dùng. Tiên Thiên Đế Quân muốn dùng khí vận của ngươi để thành Thiên Đế, ngươi cũng có thể đoạt khí vận của hắn để cường hóa bản thân.

Chung Nhạc mỉm cười:

- Thuyết khí vận của Mặc tiên sinh lợi hại như vậy, tại sao khí vận của Thiên Đế bây giờ lại chia năm?

- Đế Minh Thiên Đế càng nhiều tai họa thì càng coi trọng ta, trọng dụng ta.

Mặc Ẩn suýt xoa:

- Vì thế, ta không thể giúp hắn bình định thiên hạ ngay được, để hắn càng ngày càng trọng dụng ta, càng cho ta nhiều lợi ích. Như vậy ta mới khiến gia đạo hưng thịnh.

Chung Nhạc chấn động, nhìn hắn chăm chú:

- Mặc tiên sinh đang đùa với lửa, có tri tuệ mà không có thần thông, sớm muộn gì cũng bị lửa thiêu chết.

Mặc Ẩn cười:

- Dịch tiên sinh còn chưa trả lời ta, có muốn đoạt khí vận của Tiên Thiên Đế Quân không?

- Tổ chim lật thì không còn trứng lành, giờ không phải lúc.

Chung Nhạc mỉm cười:

- Sau này có lẽ Mặc tiên sinh đi theo ta, giúp ta đoạt lấy khí vận của hắn.

Mặc Ẩn thở dài, đứng dậy nói:

- Có lẽ Dịch tiên sinh không có cơ hội đó rồi. Để chứng minh với Thiên Đế ta rất có tác dụng, ta phải lấy mạng của tiên sinh để đổi lấy. Dịch tiên sinh, trước kia ta nói với ngươi chiên xào hấp rán, chiên ngươi đã gặp rồi. Thần lô của Huyền Kỳ Nhị Tẩu cũng không làm gì được ngươi. Ải tiếp theo sẽ là xào, tiên sinh có qua được không thì chưa biết được.

Hắn rời đi, cười:

- Ta muốn xem xem thần thông của Dịch tiên sinh có thật sự hơn trí tuệ không!

Chung Nhạc nhìn hắn đi xa, Phù Lê tiến lại:

- Tiểu tử này là nhân tộc, tại sao lại độc ác như vậy, không niệm tình đồng tộc?

- Ta và hắn đều chiến đấu để chấn hưng chủng tộc, nhưng đạo bất đồng.

Chung Nhạc suy nghĩ một lúc, nói:

- Phù Lê, ngươi có biết thuyết Lục Đạo, Khí Vận, Nhân Quả không?

Phù Lê nói:

- Trong một vài cổ tịch ở Tinh Hồng Bảo có ghi chép liên quan, nói Thiên Đình của thời đại Địa Kỷ, Phục Hy họ Phong mười bộ, Thiên Cung, Thiên Tề, Thiên Ất, Hợp Hùng, Thiên Dương, Thiên U, Hầu Điểu, Hầu Trùng, Lôi Vũ, Thiên Hoàng, mười bộ họ Phong này có chức trách khác nhau. Thiên Cung Bộ là quản lý thiên hạ thần dược, Thiên Tề Bộ quản thiên binh, Thiên Ất Bộ quản Phục Hy thị đại quân, Hợp Hùng Bộ quản hôn nhân, Thiên Dương quản nam thần, Thiên U quản nữ thần, Lôi Vũ Bộ quản lôi vũ thiên khí, Hầu Điểu Bộ quản Điểu Thân Thần trong thiên hạ, Hầu Trùng quản Côn tộc, Thiên Hoàng Bộ quản thiên hạ mệnh mạch.

- Trong đó Thiên Hoàng Bộ có thần quan quản Lục Đạo, nắm giữ Khí Vận, quản Nhân Quả, mỗi bộ đều sở ti, quyền lực rất lớn, đều có một quyển Thiên Thư. Chỉ là, ba quyển Thiên Thư đó đã thất lạc trong đại chiến.

Chung Nhạc chấn kinh:

- Mặc Ẩn, Thiên Tơ là hậu thế của Thiên Hoàng Bộ họ Phong?

Phù Lê nói:

- Vừa rồi Mặc Ẩn nói sẽ xào chúa công là ý gì?

- Hắn chủ quản Chư Thánh Bảng của Thiên Đình. Muốn xào ta thực rất đơn giản, chỉ cần chuyển ta sang Chư Thánh Bảng thì ta sẽ thành mục tiêu chung của các Thiên Thần.

Chung Nhạc nghĩ ngợi:

- Văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị, những Thiên Thần bị ta đẩy về sau lẽ nào lại chịu được?

Đang nói, đột nhiên bên ngoài có tiếng huyên náo, không biết có bao nhiêu thiên thần chạy tới chạy lui:

- Thiên Đình Chư Thánh Bảng thay đổi rồi!

- Thiên Thần Chư Thánh Bảng đã đổi chủ!

- Tiên Thiên Cung Dịch Phong và phu nhân đã loại Đề Đình thị Đề Mặc Bắc, Trung Ương thị Ương Phong Bình, Đế Minh thị Văn Hoàng điện hạ, Thiên Nguyên thị Nguyên Diệt, Lệ Liên thị Lệ Liên Thanh Hồng, Kim Đề thị Kim Bất Hoán, Hạo Anh thị Hạo Nhật, trực tiếp lên bảng, cùng xếp hạng nhất Chư Thánh Bang!

- Chư Thánh Bảng trước nay luôn công bằng, Dịch tiên sinh và Âm Phiền Huyên của Tiên Thiên Cung rốt cuộc đã làm việc gì mà khiến chiến tích lại vượt qua những người đó?

- Chân Thần Chư Thánh Bảng cũng thay đổi rồi, có một kẻ tên là Hỗn Độn Vũ lên bảng rồi!

...

- Đó chính là xào.

Chung Nhạc cười với Phù Lê, nói:

- Đặt chúng ta vào bảng xào qua xào lại, xào cho chư vị cường giả đều khiêu chiến với ta và Phiền Huyên.

Ánh mắt hắn lay động nói:

- Trong số những người khiêu chiến ta chắc chắn có kẻ mang lợi khí sát phạt. Mấy món thần binh chuyên nhắm vào bọn ta mà Huyền Kỳ Nhị Tẩu tạo ra sẽ dồn bọn ta vào chỗ chết!

Phù Lê giật mình:

- Nếu họ khiêu chiến thì chúa công và nương nương không được ứng chiến!

Đột nhiên tiếng của Âm Phiền Huyền vọng lại:

- Ứng chiến, sao lại không được ứng chiến?

Chung Nhạc nhìn thì thấy Âm Phiền Huyền đã xuất quan, thần thái phi phàm, hắn nói:

- Phu nhân đã tham ngộ ra cách phá giải Thần Long Trão rồi?

Âm Phiền Huyên lắc đầu:

- Vẫn chưa hoàn toàn chắc chắn.

- Rốt cuộc được mấy phàn?

Chung Nhạc hỏi.

Âm Phiền Huyền do dự nói:

- Chưa tới hai phần...

- Nếu bị khiêu chiến, ta nhận giúp ngươi...

Chung Nhạc quả quyết:

- Còn nữa, Phù Lê ngươi cũng phải cẩn thận, điểm yếu ngươi bị nắm rồi, cẩn thận cây thần trâm đó! Mặc Ẩn chắc chắn sẽ ban thần trâm cho cường giả khác đối phó với ngươi!

Phù Lê căng thẳng, nhớ lại cây thần trâm đó không khỏi rùng mình.

Chung Nhạc nhìn Hỗn Độn Vũ, nhíu mày:

- Vũ sư huynh, Phù Tang Thần Thụ vẫn không cất đi được sao?

Hỗn Độn Vũ lắc đầu:

- Nếu thu về thì chúng ta sẽ bị uy năng của các đế binh kia đè chết.

- Không có Phù Tang Thần Thụ thì cây kéo kia có thể dễ dàng giết ngươi. Mặc Ẩn đúng là kình địch, ngay bước này cũng tính tới rồi.

Chung Nhạc đứng dậy đi ra ngoài, nói:

- Ta tìm chỗ ở ở Hoa Tư thị, đi xin công pháp đốt sống thứ bảy mà Phù Lê có thể luyện trước, mọi người đừng rời khỏi cung điện này!