Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1431: Hiệp nghị Thượng Cổ (2)



- Thiên có biết không?

Bích Lạc tiên sinh mỉm cười, nói:

- Thiên không biết, cũng không cần biết! Thiên không quan tâm tới những chuyện này! Là Bích Lạc Cung ta trở thành bối cảnh của Dịch quân, cũng không phải là Thiên!

Chung Nhạc lâm vào trầm ngâm, trong lòng có chút khó có thể quyết đoán. Hắn đột nhiên hỏi:

- Sao Bích Lạc tiên sinh cho rằng ta có thể trở thành Thiên Đế?

- Ngươi không thể trở thành Thiên Đế, là do ngươi không có bối cảnh như Tiên Thiên Đế Quân, cũng không có bối cảnh như Đế Minh Thiên Đế! Có tư cách tranh đoạt Đế vị, sau lưng đều có chỗ dựa lớn. Nhưng chính bởi vì sau lưng bọn họ có chỗ dựa lớn, cho nên ta cũng không quá kỳ vọng đối với bọn họ. Nếu ta nâng đỡ ngươi, ngươi đã có chỗ dựa, sẽ có thể thả tay thả chân tranh chấp với bọn họ!

Ngữ khí Bích Lạc tiên sinh vạn phần bình tĩnh, phảng phất như đang nói một việc nhỏ không quan hệ gì với chính mình vậy. Hắn bình thản nói:

- Ngươi hẳn là biết được năng lượng của ta! Tương lai sau khi ngươi ngồi lên Đế vị, có thể tụ tập tất cả lực lượng trong thiên địa, hết thảy những trí tuệ tới hoàn thiện Bí cảnh thứ bảy, khai sáng ra sự nghiệp to lớn có thể so sánh với việc mở ra Lục Đạo Luân Hồi. Có ta giúp đỡ, ngươi sẽ có thể hoàn thành hết thảy những chuyện này! Không có ta giúp đỡ, ngươi thậm chí chưa chắc có thể sống sót tới lúc nhìn thấy Tiên Thiên Đế Quân xưng Đế!

Sắc mặt Chung Nhạc âm tình bất định, hít mạnh một hơi thật dài, hỏi:

- Ta cần phải làm gì?

Bích Lạc tiên sinh mỉm cười, nói:

- Rất đơn giản! Bích Lạc Cung siêu nhiên thế ngoại, có rất nhiều chuyện không thể làm được! Đây là kết quả do rất nhiều tồn tại cổ lão ẩn giấu trong thiên địa đánh cờ với Thiên tạo thành. Mà Bích Lạc Cung ta cũng có một số việc muốn làm, cần phải mượn dùng lực lượng của Thiên Đế. Thiên Đế có thể điều động tất cả thế lực trong thiên hạ, để cho mình sở dụng, mà Thiên Đế chưa chắc đã vâng lời. Thiên Đế vâng lời, có thể khiến cho kẻ trên thực tế điều động lực lượng thiên hạ chính là Bích Lạc Cung ta!

Sắc mặt Chung Nhạc trầm xuống, nói:

- Vậy cái vị trí Thiên Đế này còn có gì thú vị nữa?

Bích Lạc tiên sinh liếc nhìn hắn một cái, nói:

- Chỉ cần là cái vị trí Thiên Đế này, bản thân nó cũng đã rất thú vị rồi! Ngươi có tư chất tu thành thứ bảy Bí cảnh, không cần sai lầm! Làm trễ nãi tiền đồ chỉ là chuyện nhỏ, làm trễ nãi tính mạng của chính mình mới là chuyện lớn!

Chung Nhạc khẽ mỉm cười, hỏi:

- Bích Lạc tiên sinh không phải chỉ dự định bồi dưỡng một mình ta thôi a?

Sắc mặt Bích Lạc tiên sinh khẽ trầm xuống, ngay sau đó đã giãn ra, mỉm cười nói:

- Ta quả thật còn có những đối tượng bồi dưỡng khác! Trứng gà không thể đặt hết vào trong cùng một cái rổ, đạo lý này ta vẫn hiểu! Không biết Dịch tiên sinh có hiểu không?

- Ta hiểu!

Chung Nhạc nâng chung trà lên, ý bảo nói:

- Tiên sinh vẫn chưa uống trà a!

Bích Lạc tiên sinh nhìn tách trà trước mặt chính mình, lạnh nhạt nói:

- Ngươi hẳn là hiểu được, ngươi đặt toàn bộ trứng gà ở chỗ của Tiên Thiên Đế Quân, bất cứ lúc nào cũng có khả năng toàn bộ rổ trứng gà đều vỡ nát, ngươi không có dư địa cò kè mặc cả với ta!

Chung Nhạc thở dài một tiếng, nói:

- Ta cũng không có dư địa cò kè mặc cả với Tiên Thiên Đế Quân! Đế Quân đang ở ngoài cửa cung, mời Bích Lạc tiên sinh uống trà a!

Bích Lạc tiên sinh thoáng ngẩn người, nâng chung trà lên, uống một hơi cạn sạch, sau đó đứng dậy đi ra ngoài. Chỉ thấy Tiên Thiên Đế Quân đang đứng trước trước cung, chắp hai tay sau lưng, quay lưng về phía hắn.

Bích Lạc tiên sinh đang muốn từ bên cạnh hắn đi qua, Tiên Thiên Đế Quân đột nhiên chợt mở miệng:

- Bích Lạc tiên sinh, dừng chân a!

Bích Lạc tiên sinh dừng bước lại. Tiên Thiên Đế Quân vẫn như cũ không quay lại nhìn hắn, trong giọng nói tựa hồ không có bất kỳ tâm tình ba động nào, nhàn nhạt nói:

- Ta phụng mệnh chuyển cáo cho Bích Lạc tiên sinh. Tiên sinh hẳn là biết được Hiệp nghị Thượng Cổ a? Đó là hiệp nghị do mấy vị tiền bối ân sư ta đã ký kết với Thiên. Thiên, làm Thiên là được rồi, tay không cần duỗi ra quá dài! Bích Lạc Cung siêu nhiên thế ngoại, đây là chuyện tốt, nhưng nhúng tay quá sâu, bàn tay rất có khả năng sẽ bị chém đứt!

Bích Lạc tiên sinh nhìn về phía sau lưng hắn, ánh mắt khẽ chớp động. Tiên Thiên Đế Quân vẫn như cũ đang quay lưng về phía hắn, căn bản không nhìn hắn. Sau đầu Tiên Thiên Đế Quân đột nhiên xuất hiện từng đạo từng đạo quang luân. Đạo quang luân thứ bảy chớp tắt bất định, nhẹ giọng nói:

- Ngươi cho rằng ta sẽ phòng bị Dịch tiên sinh, đợi sau khi ta xưng Đế, sẽ liền giết hắn, cho nên muốn thuyết phục Dịch tiên sinh phản bội ta? Ngươi sai rồi! Ta đối với Dịch tiên sinh chỉ có thưởng thức, kính phục, xem hắn là đạo hữu. Nếu tương lai hắn muốn làm Thiên Đế, ta cũng có thể tặng vị trí đó cho hắn. Bởi vì…

Hắn xoay người lại, nhìn trực diện Bích Lạc tiên sinh, nửa cười nửa không nói:

- Chí hướng của ta không chỉ có bảo vị Thiên Đế mà thôi! Bích Lạc tiên sinh đã hiểu chưa? Ngươi là sứ giả của Thiên, cũng không phải là Thiên, không nên vượt qua quy củ!

Bích Lạc tiên sinh nhìn chằm chằm thứ bảy đạo quang luân sau đầu hắn, trong lòng cực kỳ chấn động, trầm mặc cất bước rời đi.

Chung Nhạc đi ra cung điện, khom người cung kính nói:

- Đế Quân!

Tiên Thiên Đế Quân tản đi bảy đạo quang luân sau đầu, nhìn chằm chằm hắn một lúc thật lâu, cuối cùng mỉm cười, nói:

- Tiên sinh, những lời vừa rồi ta nói với Bích Lạc, cũng là muốn nói với tiên sinh!

Chung Nhạc gật đầu:

- Dịch Phong minh bạch!

Tiên Thiên Đế Quân cất bước đi xa.

Chung Nhạc lâm vào trầm ngâm. Mấy vị tồn tại cổ lão đã ký kết hiệp nghị Thượng Cổ với Thiên? Rốt cuộc là hiệp nghị gì? Nội dung của hiệp nghị là gì? Hiệp nghị giữa Thiên và những vị tồn tại cổ lão kia, có quan hệ gì với việc Phục Hy Thần Tộc bị tiêu diệt hay không?

- Đã tới lúc khởi hành rồi!

Chung Nhạc đang định gọi Phù Lê và Hồn Đôn Vũ tới, đột nhiên thanh âm Kim Ô Thần Đế chợt vang lên trong đầu hắn:

- Dịch thị, mấy ngày nữa ta sẽ chuyển của hồi môn tới Trấn Thiên Quan a!

Trên trán Chung Nhạc nhất thời toát ra một tầng mồ hôi lạnh. Chuyện tình hắn đính hôn với Kim Hà Hề, hắn vẫn chưa nói cho Âm Phần Huyên biết.