Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1461: Một đao phá cấm (2)



Trong lòng hắn tự có tính toán. Chung Nhạc chiếm cứ vị trí phượng thủ trong địa thế của Tiên Thiên Cung, cực kỳ quan trọng. Tinh binh cường tướng trong tay Chung Nhạc càng lúc càng nhiều, hiện tại đã nhiều tới năm ngàn vạn rồi, đã có thể so với Thủy sư Thiên Đình, là một cỗ thế lực lớn nhất dưới trướng hắn. Nếu hiện tại lại tăng thêm Thủy sư Âm Khang thị, lực lượng của Chung Nhạc quả thật chính là một cái Thiên Đình thu nhỏ.

Thế lực của một thần tử quá lớn, viễn siêu những thần tử khác, đối với Chủ công cũng không phải là một chuyện tốt. Đây chỉ mới ngắn ngủi thời gian một hai trăm năm, Chung Nhạc cũng đã phát triển tới trình độ này. Nếu đợi tới sau khi cuộc chiến đoạt Đế kết thúc, sợ rằng thế lực của hắn còn sẽ có một lần đề thăng kinh người nữa, làm tới trình độ một nhà độc đại. Bởi vậy, Tiên Thiên Đế Quân nghĩ muốn lưu lại đám người Phục Bảo Điền, dùng để chế trụ Chung Nhạc.

Âm Phần Huyên tiến lên, cảm tạ Tiên Thiên Đế Quân. Ánh mắt Tiên Thiên Đế Quân rơi xuống trên người nàng, nửa cười nửa không nói:

- Phần Huyên nương nương thật ra là rất thông minh, biết rõ ta đang ở phụ cận, kịp thời gọi ta xuất thủ chi viện. Dịch Quân Vương đâu rồi? Sao hắn không tới gặp ta?

Âm Phần Huyên mỉm cười, nói:

- Phu quân ta hiện tại hẳn là đang ở trong Thế Ngoại Chi Địa!

Trong lòng Tiên Thiên Đế Quân đại chấn, thất thanh nói:

- Hắn dám đi Thế Ngoại Chi Địa? Lẽ nào hắn không sợ bị Phục Hy trong Thế Ngoại Chi Địa phát hiện, giết chết hắn sao? Không đúng! Hắn không có Sắc lệnh, làm sao có thể tiến vào Thế Ngoại Chi Địa?

Âm Phần Huyên nói:

- Lúc phu quân ta rời đi đã nói, muốn mượn thân phận của Hiếu Vô Kỵ dùng một lát. Về phần Sắc lệnh tiến vào Thế Ngoại Chi Địa, trên người Hiếu Vô Kỵ có! Về phần hắn làm sao làm được, ta cũng không biết!

Tiên Thiên Đế Quân nhất thời giật mình, tán thưởng:

- Dịch quân quả thật trí mưu vô song! Phục Bảo Điền, tên Hiếu Vô Kỵ mà các ngươi nhìn thấy tại Thế Ngoại Chi Địa kia, sợ rằng chính là Dịch tiên sinh rồi!

Đám người Phục Bảo Điền ngạc nhiên, thất thanh nói:

- Hắn là Dịch tiên sinh sao? Hắn rõ ràng là tiểu tử Hiếu Vô Kỵ a!

Tiên Thiên Đế Quân trầm ngâm, trong lòng thầm nghĩ:

- Dịch tiên sinh lâu như vậy còn chưa trở về, hơn phân nửa là muốn mượn chỗ đặc thù của Thế Ngoại Chi Địa, giải khai phong ấn huyết mạch của Nhân Tộc. Hắn làm như vậy, lẽ nào không sợ bị ta cố kỵ, tương lai sẽ tính sổ sao?

Hắn khẽ nhíu mày. Chí hướng của hắn là Thiên Đế, mà thân là Thiên Đế, hắn không thể để cho chính mình lưu lại vết nhơ. Hiện tại hắn mượn dùng lực lượng của Phục Hy đã là bốc lên sơ suất cực kỳ to lớn. Tương lai nếu hắn leo lên Đế vị, tất nhiên là sẽ gạt bỏ tám ngàn Phục Hy dưới trướng Chung Nhạc. Chẳng những sẽ gạt bỏ bọn họ, thậm chí ngay cả đám người Phục Bảo Điền ở trong lòng hắn cũng đã là người chết rồi.

Trọng dụng Phục Hy, tuyệt đối là một nhược điểm khiến cho người ta lên án, là vết nhơ của hắn. Đối với rất nhiều tồn tại và thế lực cổ lão, đây là sự tình không thể dễ dàng tha thứ. Vốn dĩ thời điểm tám ngàn Phục Hy giải khai năm thành phong ấn huyết mạch, Chung Nhạc không có giải khai, nói rõ Chung Nhạc đã ý thức được điểm này. Mà hiện tại hắn lại mạo hiểm lưu lại trong Thế Ngoại Chi Địa, hiển nhiên là vì muốn giải phong huyết mạch Phục Hy. Đã biết rõ tương lai sẽ có một hồi thanh tẩy, sao hắn lại còn muốn làm như vậy?

- Dịch tiên sinh, ngươi khiến cho ta càng lúc càng nhìn không thấu rồi a!

Trong lòng Tiên Thiên Đế Quân thầm nghĩ.

o0o

Thế Ngoại Chi Địa, lúc này đã qua thời gian chín ngày, Chung Nhạc vẫn còn đang thôi diễn đạo phong ấn thứ tư. Cấm chế của đạo phong ấn huyết mạch thứ tư, hắn một cái cũng chưa có phá vỡ, mà vẫn như cũ đang đợi, đợi chính mình nắm giữ toàn bộ phong ấn huyết mạch.

Hắn có được tâm cảnh Đế cấp, cộng thêm Tiên Thiên Bát Quái của hắn, muốn giải khai những phong ấn này cũng không chút khó khăn, nhưng cái khó chính là thời gian. Thời gian mười ngày vẫn là quá ngắn.

Trong lúc bất tri bất giác, đã tới ngày thứ mười. Chung Nhạc đột nhiên thở ra một hơi thật dài, vung tay thu hồi mảnh sắt mỏng, chỉ để lại Tiên Thiên Thần Đao.

Tiên Thiên Thần Đao cũng đột nhiên phân giải, biến thành vô số đao quang nhỏ bé, chui vào trong cơ thể hắn. Cùng lúc đó, vô số đạo phân thân cũng nhao nhao thu nhỏ lại, càng lúc càng nhỏ, nhỏ tới cực hạn, thông qua lỗ chân lông trên làn da chui vào bên trong thân thể hắn.

Một đạo phân thân bắt lấy một đạo đao quang nhỏ bé, chui vào bên trong huyết mạch của hắn, sưu tầm tới đám cấm chế vô cùng tinh tế của đạo phong ấn thứ tư kia. Nhất cử nhất động của mỗi một đạo phân thân đều rõ ràng phản ánh vào trong đại não của hắn, mỗi một phân thân nhìn thấy nghe được, đều được hắn nhìn vô cùng rõ ràng, nghe vô cùng rõ ràng.

- Trảm Đạo!

Chung Nhạc ra lệnh một tiếng, vô số đạo phân thân tề động, nhất tề chém về phía đám cấm chế của đạo phong ấn thứ tư trong huyết mạch hắn. Đao quang mà vô số đạo phân thân thi triển ra là thức thứ ba Trảm Đạo trong Trảm Thần Tam Thức do hắn khai sáng ra.

Bất quá, bất đồng với Trảm Đạo mà hắn khai sáng tại thời điểm còn ở ba ngàn Lục Đạo Giới, Trảm Đạo hiện tại là hắn dùng nhãn giới và kiến thức Đế cấp mà khai sáng ra, mục đích chỉ có một, đó chính là chém nát đạo phong ấn huyết mạch thứ tư.

Trảm Đạo, một đao phá cấm, chặt đứt đại đạo!

Đạo phong ấn huyết mạch thứ tư là phong ấn Đế cấp cấp bậc Thiên Thần, ẩn giấu bên trong huyết mạch, số lượng lên tới ức vạn. Đám phong ấn này sẽ theo hắn trưởng thành mà trưởng thành. Hắn tu luyện tới Thông Thần Cảnh, đám phong ấn này sẽ là phong ấn Đế cấp cấp bậc Thông Thần Cảnh. Hắn tu luyện tới Thiên Thần Cảnh, đám phong ấn này cũng sẽ trưởng thành tới cấp bậc Thiên Thần. Nếu hắn tu luyện tới Đế cảnh, đám phong ấn này cũng sẽ hấp thu lực lượng của hắn, đạt tới cấp bậc Đế cảnh.

Mà đã tới Đế cảnh, trên cơ bản đã không có giải khai khả năng rồi. Đạo phong ấn thứ tư cảnh giới Thiên Thần trong cơ thể hắn cũng đã có hơn ức vạn cấm chế. Theo tu vi cảnh giới đề thăng, chất lượng phong ấn cũng sẽ đề thăng, mà số lượng phong ấn phong ấn cũng sẽ đề thăng. Đợi tới thời điểm hắn tu thành Đế cảnh, phong ấn đã khóa chết huyết mạch, khắc chế một thân thần thông của hắn.

Trảm Đạo, trảm chính là phong ấn Đế cấp, đối kháng với tồn tại tà ác ở cảnh giới Thiên Thần.

Mỗi một cấm chế phong ấn trong huyết mạch của hắn đều tương đương với một tồn tại tà ác ở cảnh giới Thiên Thần. Có thể phá giải được phong ấn hay không, cũng có ý nghĩa Chung Nhạc có thể chống lại tồn tại tà ác ở cảnh giới Thiên Thần hay không.

Ầm ầm!

Trong cơ thể hắn vang lên thanh âm ầm vang, đó là thanh âm nổ vang do trăm vạn đạo phong ấn tiêu tan hội tụ cùng một chỗ phát ra. Chỉ trong nháy mắt, Chung Nhạc đã biến thành một huyết nhân, tất cả lỗ chân lông toàn thân đều đang chảy máu.

- Lại chém!

Chung Nhạc thôi động đám phân thân của chính mình di chuyển, tìm tới cấm chế phong ấn mới. Trăm vạn Chung Nhạc nhất tề nâng đao chém xuống.

Đao quang rơi xuống, thanh âm nổ vang truyền ra, phong ấn nhao nhao tiêu tan. Trăm vạn Chung Nhạc nhất tề cất bước, nhất tề nâng đao, chém xuống những phong ấn khác, tiếp theo một lần nữa cất bước, một lần nữa nâng đao.