Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1534: Không thể can thiệp (2)



- Chúng ta không thể giúp được bất cứ cái gì!

Tạo Vật Hạ Lan lắc đầu, chán nản nói. Canh Vương gia đột nhiên nói:

- Nếu các vị có thể vận chuyển Chư Thiên tới, ta có thể mượn tinh lực của Chư Thiên tới trấn áp hai gã Ngục thủ!

- Cái này ngược lại dễ làm!

Sáu mươi bốn vị Tạo Vật Chủ nhao nhao tế khởi từng tòa từng tòa Chư Thiên. Trong Chư Thiên có vô số ngôi sao. Canh Vương gia hít mạnh một hơi, chỉ thấy vô số ngôi sao trong Chư Thiên sáng lên, tinh lực cuồn cuộn hội tụ thành hồng lưu, từ trong từng tòa từng tòa Chư Thiên bay ra, biến thành một vòng xoáy tinh lực thật lớn trên đỉnh đầu Canh Vương gia.

Đó là lực lượng vô cùng khủng bố, là tinh lực của ức ngàn vạn ngôi sao. Cỗ lực lượng kia thậm chí khiến cho rất nhiều Tạo Vật Chủ không thể không lui về phía sau. Canh Vương gia dốc tận khả năng, thôi phát Tinh Hà Linh Thể tới tận cùng, đột nhiên hét lớn một tiếng, một thanh Tinh kiếm thật lớn cắt ra tinh không, chém thẳng về phía Mậu Thìn.

- Không hỗ là Tinh Hà Linh Thể!

Vô số Tạo Vật Chủ không khỏi tán thán. Tinh Hà Linh Thể được xưng là Linh thể cường đại nhất thế gian đương đại, quả thật không phải là bắn tên không đích. Đời này Canh Vương gia đã tu luyện tới cảnh giới Thần Hầu viên mãn, chỉ kém nửa bước sẽ có thể tu thành Thần Hoàng, giá ngự tinh lực Chư Thiên, uy lực đáng sợ, thậm chí ngay cả bọn họ cũng không thể chống đỡ nổi.

Mậu Thìn đang lúc giao phong với Chung Nhạc, căn bản là làm như không thấy. Đợi tới khi thanh Tinh kiếm kia chém xuống, cái trống lớn đột nhiên khẽ lật, thanh Tinh kiếm chém thẳng lên trên cái trống lớn. Sau đó, thanh Tinh kiếm nhìn như vô địch kia bị tiếng trống chấn vỡ, uy năng không còn.

Canh Vương gia nhất thời ngẩn ngơ, thất hồn lạc phách. Đây là một kích mạnh nhất mà hắn mượn tinh lực của nhiều Chư Thiên như vậy mới có thể đánh ra. Nếu là ngày thường, lực công kích của hắn so với một kiếm này còn kém hơn không chỉ gấp trăm ngàn lần. Ngay cả một kiếm cường hãn như vậy cũng không thể gây tổn thương cho hai gã Ngục thủ này chút nào, có thể tưởng tượng Chung Nhạc đang lúc mạnh mẽ chống đỡ hai gã Ngục thủ phải thừa nhận áp lực cực lớn tới mức nào.

- Bản lĩnh của đại huynh đã vượt qua ta không biết bao nhiêu rồi…

Hắn thầm than một tiếng, trong lòng có chút cảm giác thất bại.

Tất cả mọi người đều không thể làm gì. Bọn họ mặc dù là tồn tại đỉnh cao nhất tại Hạ giới, nhưng đối mặt với thủ vệ Thiên Ngục, lại có loại cảm giác lão hổ ăn con nhím, không thể nào hạ khẩu. Có thể tưởng tượng, nếu đang giao phong với hai gã Ngục thủ không phải là Chung Nhạc mà là bọn họ, tất nhiên sẽ là một chiêu liền chết xuống đài.

Đột nhiên, Tạo Vật Hạ Lan chợt nói:

- Nếu Vương gia trực tiếp thôi động Tinh cầu, dùng Tinh cầu trực tiếp oanh kích hai gã Ngục thủ này, ngược lại có thể giúp đỡ Chủ công một tay!

Ánh mắt Canh Vương gia sáng lên. Tiếng trống kia cấm cố vạn đạo thiên địa, che đậy hết thảy thần thông đạo pháp, nhưng lại không có khả năng ngăn cản công kích thực thể. Hắn thân là Tinh Hà Linh Thể, tập hợp tinh lực, thôi động Tinh cầu oanh kích, đối với hắn cũng không chút khó khăn.

Canh Vương gia điều động một khỏa Tinh cầu, ầm ầm ném thẳng về phía Bính Dần. Không ngờ tiếng trống chấn động một cái, khỏa Tinh cầu kia nháy mắt vỡ nát, không còn sót lại chút gì. Tất cả mọi người nhất thời ngẩn ngơ, vô kế khả thi.

Đúng lúc này, chỉ nghe một tiếng nổ vang kinh thiên động địa, cái Mộ Cổ mà Bính Dần đang giá ngự kia dưới đao quang của Chung Nhạc ầm một tiếng nứt ra. Bính Dần phóng người nhảy lên, rơi xuống trên cái Mộ Cổ của Mậu Thìn kia. Thân thể hắn còn chưa đáp xuống trên Mộ Cổ, đột nhiên đầu thân rời ra, cái đầu lăn xuống khỏi cổ, Nguyên thần trong nhục thể cũng bị một đao chém đứt, hồn phách tiêu tán, chết oan chết uổng.

Mà lúc này, trên dưới toàn thân Chung Nhạc đã không tìm được một khối huyết nhục hoàn chỉnh. Bất Tử Chi Thân của hắn cũng khó có thể bảo toàn nhục thân, bị Mộ Cổ trùng kích cho huyết nhục lần lượt mục nát, nhục thân héo rũ. Hiện tại chỉ còn lại một bộ xương cốt đẫm máu còn đứng trên thuyền.

Mặc dù Mậu Thìn nhìn thấy đồng bạn tử vong, cũng là không chút nào chút động dung, căn bản là không định đào tẩu, vẫn tiếp tục liều mạng tiến công.

Màn tràng diện này cực kỳ thảm liệt. Cặp mày đám người Canh Vương gia nhíu chặt. Chiến đấu tới trình độ này, Mậu Thìn tiếp tục tái chiến đã không còn bao nhiêu tác dụng. Theo lý mà nói, hắn hẳn là nên trở lui, không cần tái chiến. Nhưng hắn phảng phất như không chút nào để sự an nguy của bản thân ở trong lòng, vẫn giống như cơ giới tiếp tục chiến đấu.

Ý chí chiến đấu bậc này khiến cho người ta bội phục, nhưng cũng có chút quỷ dị. Ý chí chiến đấu cường hãn như vậy, mang tới cho người khác một loại cảm giác không phải là người sống, mà là một cỗ máy chiến đấu.

Thật ra, với thực lực của Mậu Thìn, nếu hắn muốn chạy trốn, đám người Canh Vương gia không một ai có thể chặn hắn lại, chỉ có thể mặc cho hắn đào tẩu. Hơn nữa, sức chiến đấu hiện tại của Chung Nhạc cũng không bằng được trước đây, có thể đuổi kịp hắn hay không vẫn chưa thể nói trước được.

Đột nhiên, cái Mộ Cổ dưới chân Mậu Thìn bị đao quang của Chung Nhạc chếm nứt ra, vỡ thành hai mảnh. Mậu Thìn nhìn về phía đạo đao quang đập mặt mà tới kia, sắc mặt vẫn như cũ không đổi, không có một tia vẻ sợ hãi, lạnh nhạt nói:

- Mặc dù chúng ta thua rồi, nhưng sẽ còn có thủ vệ cuồn cuộn không ngừng tới đây, tiếp tục truy sát ngươi, vô cùng vô tận, mãi cho tới khi thiên hoang địa lão, mãi cho tới khi ngươi hoàn toàn tử vong!

- Đáng tiếc là ngươi sẽ không thấy được một màn kia!

Chung Nhạc thu đao. Cái đầu Mậu Thìn từ trên cổ rơi xuống. Trong mi tâm Mậu Thìn chợt chấn động một tiếng, một đạo kim quang phá không bay đi. Chung Nhạc vội vàng vươn tay chụp tới. Đột nhiên, nhục thân hắn triệt để sụp đổ, xương cốt toàn thân rầm một tiếng vỡ nát, không kịp bắt lấy đạo kim quang kia.

Đám người Canh Vương gia, Tạo Vật Hạ Lan nhao nhao bay lên không trung, chụp về phía đạo kim quang kia. Chỉ thấy đạo kim quang kia ông một tiếng chấn động, nhao nhao đánh cho rất nhiều Tạo Vật Chủ văng thẳng ra ngoài.

- Đó là cái gì?

Một vị Tạo Vật Chủ thất thanh nói.