Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1591: Sư huynh xuất mã (1)



Quỷ U Minh chần chờ, có chút không quá tình nguyện. Thần binh của Huyền Kỳ Nhị Lão đã thua ba trận, đã chết một gã Thần Hoàng, một gã Tạo Vật Chủ và một gã Đế Quân, lại chết tiếp nữa, trong quân không tướng, trận chiến này làm sao đánh nữa?

Lúc này, Lâu Chính Sư chợt tiến lên phía trước, thấp giọng nói:

- Tả Thiên Thừa, vẫn phải tiếp tục phái đại tướng ra nghênh chiến a! Vừa rồi Huyền Kỳ Nhị Lão đã định ra đánh cuộc với Dịch Quân Vương, nếu nhị lão thua rồi, liền phải quy hàng Trấn Thiên Quan, giúp hắn rèn sắt. Nếu là như vậy…

Trong lòng Quỷ U Minh nhất thời nghiêm nghị. Chỉ thấy trong Trấn Thiên Quan lại có một gã Thần tướng ra khỏi thành khiêu chiến, chỉ đành lại phái một gã Thần tướng ra ứng chiến.

Sắc mặt Huyền Kỳ Nhị Lão cũng trở nên ngưng trọng, trịnh trọng lấy ra một kiện Thần binh, giao cho gã Thần tướng kia, đích thân truyền thụ phương pháp tế luyện. Gã Thần tướng kia giết xuống trước trận, tiếng trống song phương ầm ầm vang vọng. Chỉ sau mấy hiệp, gã Thần tướng kia đã bị tướng lĩnh của Trấn Thiên Quan tế khởi Thần binh chém chết, chết oan chết uổng.

- Còn kẻ nào muốn đi khiêu chiến nữa không?

Trong Trấn Thiên Quan, Chung Nhạc mỉm cười, hỏi. Mấy trăm gã Thần tướng nhao nhao ra khỏi hàng, kêu lên:

- Ta đi!

- Ta đi!

- …

Phía đối diện, khóe mắt Quỷ U Minh nhảy lên, nhìn về phía Huyền Kỳ Nhị Lão. Sắc mặt Huyền Kỳ Nhị Lão tái nhợt, tâm thần có chút hoảng loạn. Một gã Tạo Vật Chủ cười lạnh, nói:

- Hai vị tiền bối, chẳng lẽ không phải là do Dịch Quân Vương phá rối, mà là các ngươi đã phá rối? Cách đây không lâu, chúng ta đều nghe rõ Dịch Quân Vương nói, giữa các ngươi đã có bí mật nhỏ a…

Huyền Kỳ Nhị Lão giận tím mặt, đảo mắt quan sát bốn phía. Chỉ thấy Lâu Chính Sư, Đình Đạo Cực và chư tướng Tứ Đại Sư Môn, Nam Thiên Môn cũng đều lộ ra vẻ hoài nghi.

- Nếu các ngươi đã không tin tưởng chúng ta, vậy chúng ta rời đi là được!

Huyền lão cười lạnh một tiếng, nói:

- Chúng ta là kẻ rèn sắt cho Thiên Đế gia, không phải tới đây để bị khinh bỉ!

Hai lão giả thu thập đạo cụ, dự định rời đi, nhưng Quỷ U Minh đã khách khí nói:

- Hai vị sư huynh khoan hãy đi đã, vẫn là lưu lại trong quân thì tốt hơn!

Huyền Kỳ Nhị Lão giận dữ:

- Quỷ Sư, ngươi là muốn giam lỏng chúng ta sao?

Mặc Ẩn vội vàng tiến lên, nói:

- Thiên Thừa, ta biết rõ Dịch tiên sinh đã dùng biện pháp gì phá giải Thần binh của nhị lão! Việc này không trách được bọn họ, chỉ trách Dịch tiên sinh quá giảo hoạt mà thôi!

Quỷ U Minh cười lạnh, nói:

- Lại là ngươi nhiều chuyện! Ngươi nói một chút xem, Dịch tiên sinh đã dùng biện pháp gì? Nếu ngươi nói không được, liền áp ngươi đi tế cờ! Trong triều đình ta có thể mặc kệ ngươi, nhưng ở trong quân, ngươi cũng không thể muốn nói gì thì nói được!

Mặc Ẩn khom người nói:

- Mấy ngày trước, Dịch Quân Vương giao lưu tâm đắc luyện bảo với nhị lão, giúp nhị lão thổi gió. Thời điểm nhị lão luyện bảo, hắn đều nhìn vô cùng rõ ràng, biết rõ bảo vật luyện chế ra sẽ có công dụng gì. Bảo vật mà nhị lão luyện ra đều treo bên cạnh lô. Đám Thần binh này đều bị Dịch Quân Vương quan sát hiểu rõ, hắn hoàn toàn có thể luyện ra Thần binh nhằm vào những bảo vật này, để cho cường giả dưới trướng chính mình cầm theo những Thần binh này ra khiêu chiến, cho nên đánh đâu thắng đó! Lúc trước ta đã từng cảnh cáo qua Thiên Thừa, không thể cầm Thần binh do nhị lão luyện chế ra ứng chiến, nhưng Thiên Thừa hết lần này tới lần khác muốn ứng chiến, kết quả vô duyên vô cớ đánh mất tính mạng ba cao thủ!

Trong lòng Quỷ U Minh nổi giận, lạnh lùng nhìn hắn. Thân thể Mặc Ẩn khom xuống càng thấp hơn. Đột nhiên, Quỷ U Minh chợt mỉm cười, nói:

- Mặc tiên sinh cho rằng phải làm thế nào mới có thể phá địch?

Mặc Ẩn đang muốn đứng thẳng lên, lại bị một cỗ trọng lực vô hình đè lên trên người, khiến cho hắn không thể đứng thẳng lên, chỉ đành tiếp tục khom lưng nói:

- Huyền Kỳ Nhị Lão có thể luyện chế ra những Thần binh mới! Dịch tiên sinh chưa nhìn thấy những Thần binh này, tự nhiên không biết phải phá giải như thế nào. Đây là thứ nhất! Thứ hai, không nên đợi Dịch Quân Vương lựa chọn cường giả tới khiêu chiến chúng ta, mà chúng ta chủ động phái cường giả, cầm Thần binh đi ra điểm danh khiêu chiến, chúng ta chiếm thế chủ động. Kể từ đó sẽ có thể chém chết đại tướng của Trấn Thiên Quan. Đánh cuộc giữa nhị lão và Dịch Quân Vương cũng sẽ không thua rồi!

Đám người Lâu Chính Sư suy tư trong chốc lát, bừng tỉnh đại ngộ, rối rít nói:

- Mặc tiên sinh nói rất có lý! Vừa rồi Dịch tiên sinh quả thật ở cạnh lô nhìn nhị lão luyện bảo. Dùng phương pháp này của Mặc tiên sinh, sẽ có thể đối phó Dịch Quân Vương, khiến cho hắn thua trận đánh cuộc này!

Quỷ U Minh có chút miễn cưỡng, buông Mặc Ẩn ra, nói:

- Nếu phương pháp này vẫn không thể thắng được, liền ghi ngươi một tội! Người đâu! Treo lên miễn chiến bài! Huyền Kỳ sư huynh, các ngươi luyện chế ra Thần binh mới a!

Lập tức có tướng sĩ treo lên miễn chiến bài, không tiếp nhận khiêu chiến nữa. Huyền Kỳ Nhị Lão chấn chỉnh tinh thần. Kỳ lão thổi gió, Huyền lão rèn sắt, hai lão giả thôi động Luân Hồi Ma Âm, chế tạo ra Thần binh mới, tất yếu phải thắng được Chung Nhạc một ván.

Trên thành lâu Trấn Thiên Quan, trong lòng Chung Nhạc khẽ nhảy lên, sắc mặt ngưng trọng.

- Quả nhiên đã bị Mặc Ẩn nhìn thấu! Huyền Kỳ Nhị Lão một lần nữa chế tạo Thần binh, tất nhiên là dự định để cho Thần tướng dưới trướng Quỷ U Minh cầm theo Thần binh, điểm danh khiêu chiến. Nếu ta không dám ứng chiến, xem như đã thua trận đánh cuộc kia…

Sắc mặt Chung Nhạc âm tình bất định. Hắn ở bên cạnh Huyền Kỳ Nhị Lão rèn Thần binh suốt mười ngày, quan sát ảo diệu luyện binh của nhị lão, thôi diễn ra biện pháp khắc chế những Thần binh này, cộng thêm Tiên Thiên Dịch Đạo thiên biến vạn hóa, đám Thần tướng dưới trướng Quỷ U Minh tự nhiên là ra một tên chết một tên.

Nhưng hiện tại Huyền Kỳ Nhị Lão lại một lần nữa luyện binh, hắn không thể ở phụ cận quan sát, không thể nghiền ngẫm ra nhược điểm của những Thần binh này. Mặc Ẩn quả thật đã tìm được tử huyệt của hắn.

- Chúng tướng sĩ nghe lệnh, Huyền Kỳ Nhị Lão chế tạo ra Thần binh khắc chế kẻ nào, kẻ đó liền ra khỏi hàng!

Chung Nhạc quát lớn một tiếng, phân phó chư tướng, chính mình thì nghiêng tai lắng nghe Luân Hồi Ma Âm, nỗ lực tìm hiểu ảo diệu của Luân Hồi Ma Âm, từ trong Luân Hồi Ma Âm tìm kiếm ra cách phá giải. Đây là biện pháp vụng về nhất, rất khó thành công, nhưng với năng lực thôi diễn kinh khủng kia của Chung Nhạc ngược lại có thể tìm kiếm ra dấu vết tơ nhện, chỉ là nếu làm như vậy, cũng sẽ không có được mười phần nắm chắc.

Chung Nhạc đang lúc tinh tế nghiền ngẫm, đột nhiên chỉ nghe một đạo thanh âm quen thuộc vang lên:

- Sư đệ, Huyền Kỳ Nhị Lão đang chế tạo ra Thần binh nhằm vào ta!

Chung Nhạc thoáng ngẩn người, ngay sau đó đại hỉ, cười hắc hắc, nói:

- Huyền Kỳ Nhị Lão đây chính là tự tìm đường chết, không trách được người khác!