Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1636: Sinh vật kỳ quái (1)



- Đại Toại cũng cần phải ngủ say? Quả thật giống Tân Hỏa như đúc!

Chung Nhạc có một loại cảm giác vô cùng thân thiết. Đại Toại và Tân Hỏa chính là nhất mạch tương thừa. Tân Hỏa là Truyền Thừa Chi Hỏa do Đại Toại sáng tạo ra, ngữ khí và cử chỉ nào đó của Tân Hỏa cũng là được di truyền từ Đại Toại.

- Thức Hải Mộng Cảnh?

Chung Nhạc vội vàng lĩnh ngộ bộ phận thiếu sót trong Toại Minh Ngộ Đạo Kinh. Bộ phận nội dung này chính là nói về Thức Hải Mộng Cảnh, có thể chế tạo ra một cái thế giới khiến cho linh hồn vĩnh sinh.

- Nhưng Hư Không Giới cũng không kiên trì được quá lâu nữa, tương lai có một ngày nơi này sẽ đổ nát. Ta tựa hồ đã nhìn thấy tình hình nơi này đổ nát! Những năm gần đây, chúng ta cảm ứng được Hư Không Giới càng lúc càng không chịu nổi gánh nặng. Có lẽ ta sẽ trước thời hạn đóng lại Hư Không Giới, nghiêm cấm bất luận Linh gì tiến vào nữa…

Mi mắt Đại Toại hạ xuống càng lúc càng thấp, sắp sửa lâm vào ngủ say. Thanh âm của hắn cũng càng lúc càng trầm thấp:

- Năm xưa ta và hai mươi ba Thánh Đồ mở ra nơi này, lợi dụng tinh thần hạo hãn sáng tạo ra cho Chư Thánh Viễn Cổ một địa phương có thể ký thác linh hồn, khiến cho hậu thế có thể ký thác niềm thương nhớ và tưởng niệm không quên tổ bối, tìm được chỗ truyền thừa. Bọn họ là đệ tử của ta, cũng là đạo hữu của ta! Bất quá, ta cảm giác được, bọn họ cũng đã có chút không chịu nổi. Hư Không Giới đang dao động! Nhưng ta lại không thể triệt để tỉnh lại, đi thăm dò xem rốt cuộc là nguyên nhân gì gây ra!

- Ta cảm giác được, trong Hư Không Giới đã có chút đồ vật không thuộc về Linh đã trà trộn vào, nghĩ muốn xâm chiếm nơi này… Ngươi còn có nghi hoặc gì nữa không? Thừa dịp ta còn thanh tỉnh, sẽ có thể giải đáp cho ngươi!

- Có đồ vật không thuộc về Linh trà trộn vào Hư Không Giới?

Trong lòng Chung Nhạc cả kinh, vội vàng hỏi:

- Đại Toại, thứ đã trà trộn vào Hư Không Giới là cái gì?

Hắn vừa mới mở miệng hỏi, đã thấy Đại Toại và hai mươi ba tôn Đế linh kia đồng dạng lâm vào ngủ say. Hắn một lần nữa lớn tiếng hỏi, Đại Toại dĩ nhiên không đáp.

- Ngươi không phải là nói sẽ có thể giải đáp cho ta sao?

Chung Nhạc kinh ngạc hỏi lại. Đại Toại và Tân Hỏa quả thật đồng dạng không đáng tin cậy, mới vừa rồi còn nói có thể giải đáp nghi hoặc cho hắn, nhưng trong nháy mắt tiếp theo đã ngủ say rồi.

- Lẽ nào Đại Toại muốn nói chính là mảnh thiên mạc kia?

Hắn có chút suy nghĩ, nói:

- Không đúng! Mảnh thiên mạc kia hẳn là bảo vật Thiên đạo, mặc dù quả thật không thuộc về Linh, nhưng cũng không tới mức khiến cho Đại Toại trịnh trọng như vậy a?

Lúc này, hắn cảm giác được lực xé rách của Hư Không Giới một lần nữa truyền tới. Chung Nhạc một lần nữa thôi động Toại Minh Ngộ Đạo Kinh. Lần này, bộ phận thiếu sót trong Toại Minh Ngộ Đạo Kinh đã được bổ toàn, dưới sự thôi động của hắn, thần thức trong Thức hải đan xen ra một mảnh mộng cảnh kỳ diệu, diễn sinh ra một phiến thế giới kỳ dị, bởi vì là thế giới hư huyễn, cho nên gọi là hư không. Đây chính là nguồn gốc của cái tên Hư Không Giới này.

Hư không của Chung Nhạc tương liên với Hư Không Giới, lập tức cảm giác được lực bài xích của Hư Không Giới đang giảm xuống. Mặc dù vẫn còn một chút lực bài xích, nhưng đã không cường đại giống như lúc trước nữa.

Tinh thần Chung Nhạc ba động, nói:

- Tân Hỏa, các vị Hỏa Linh tiền bối, theo ta đi tìm các Đế linh Phục Hy thị!

Tân Hỏa và đám Hỏa Linh kia vẫn còn lưu luyến, mỗi người khom người thi lễ một cái về phía Linh của Đại Toại, sau đó nhao nhao quay trở về trong cơ thể Chung Nhạc. Các Hỏa Linh tương dung với Nguyên thần của hắn, mà Tân Hỏa thì chui vào trong Thức hải Chung Nhạc.

- Linh của Đại Toại vẫn còn sống!

Tân Hỏa buồn vui lẫn lộn, không ngừng lặp đi lặp lại với Chung Nhạc.

Chung Nhạc gật đầu, Thức Hải Mộng Cảnh của hắn đan xen ra mộng cảnh mỹ diệu, có thể chống cự lực bài xích đối với nhục thân hắn và lực hấp dẫn đối với linh hồn hắn của Hư Không Giới. Bất quá, thời gian duy trì Bí cảnh thứ bảy đã không nhiều lắm, hắn nhất định phải thừa dịp lúc này đi gặp Đế linh của Chư Đế Phục Hy thị.

Chung Nhạc toàn lực chấn động Tiên Thiên Nhục Sí, không ngừng xuyên toa trong Hư Không Giới, lấy địa phương Đại Toại ngủ say làm trung tâm nhanh chóng bay ra ngoài. Dọc theo đường đi, các linh hồn dần dần trẻ hơn, nhưng đối với hắn cũng vẫn là cực kỳ cổ lão, có chút linh hồn đã cao tới trăm vạn năm đằng đẳng.

Chỉ là đa số Linh ở nơi này cũng sớm đã khô héo. Chung Nhạc còn nhìn thấy một số linh hồn đang tiêu tán, có linh hồn đã tiêu tán hơn phân nửa, trở nên mơ hồ không rõ.

Hắn giống như một đạo lưu quang lóe lên trong mộng cảnh vậy, dùng tốc độ cực nhanh xuyên qua Thời đại Hỏa Kỷ, tiến vào Thời đại Địa Kỷ. Một đường phóng đi ở nơi này, phảng phất như đang đi trong trường hà lịch sử vậy, thoáng một cái đã qua đều là những tồn tại vĩ ngạn đã lưu lại một mảnh tiền đồ xán lạn trong lịch sử.

Rốt cuộc, hắn đã nhìn thấy linh hồn của Bào Hy thị và Nữ Oa nương nương. Đuôi rắn của hai vị Đại Đế quang diệu hậu thế quấn chặt lấy nhau, ánh mắt đều nhìn về phía hắn. Bọn họ là Thủy tổ của Phục Hy thị, linh hồn cũng đang trong lúc tiêu tán.

- Phục Hy, tiến về phía trước a!

Chung Nhạc nghe được thanh âm của bọn họ.

Hắn ra sức tiến về phía trước. Sau đó đã nhìn thấy Đế linh của Dịch Di Đế, Sư Dịch Đế, Thái Hạo Đế, Hạo Dịch Đế, Thiếu Hạo Đế, Ký Tiết Đế, Phục Thái Đế, Hy Hạo Đế…

- Phục Hy, tiến về phía trước a!

Bọn họ đều nói với Chung Nhạc như vậy.

Rốt cuộc, Chung Nhạc đi tới bên cạnh Ấn Thương Nữ Đế, Linh của tôn Nữ Đế này mở ra ba mắt, giơ tay lên, điểm một cái về phía mi tâm Chung Nhạc, quát lớn:

- Phục Hy, tiến về phía trước a!

Chung Nhạc nhất thời cảm thấy trong đầu ào ào xuất hiện vô số tin tức. Đó là Ấn Thương Phục Ma Huyền Công của Ấn Thương Nữ Đế, công pháp hoàn chỉnh nhất.

Ấn Thương Phục Ma Huyền Công trước đây hắn đạt được chỉ là tàn thiên, trong đó có rất nhiều địa phương bị thiếu sót. Hắn chỉ là dựa vào trí tuệ của chính mình thôi diễn ra, bổ toàn Ấn Thương Phục Ma Huyền Công, cũng không hoàn toàn tương đồng với huyền công chân chính.

Mà hiện tại, đã có linh hồn của Ấn Thương Nữ Đế đích thân truyền thụ, chính là Đại Đế đích thân tương truyền, chân truyền trong một cái điểm tay này.

Chung Nhạc ở trên đường liều mạng lao thẳng về phía Tượng Đoàn Đế, đã nhìn thấy trong Hư Không Giới có đồ vật gì đó đang di động. Đó là một loại sinh vật thật lớn dung nhập vào trong từng cỗ từng cỗ linh hồn. Bộ dạng bọn chúng khổng lồ mà xấu xí, trên người mọc đầy những tay chân kỳ quái, tựa hồ như từng cái từng cái tay và chân vậy, dùng tư thế cực kỳ quỷ dị leo lên trên người các Linh trong Hư Không Giới.

Trên thân thể bọn chúng mọc đầy những khuôn mặt, ánh mắt, lỗ mũi, cái miệng, lỗ tai… nhưng lại không có cổ, không có đầu, phảng phất như thân thể khổng lồ kia của bọn chúng chính là một cái đầu vậy.

- Sinh vật trên đầu mọc đầy khuôn mặt, tay và chân?

Chung Nhạc cảm thấy khó có thể tin nổi. Ở trong Hư Không Giới, bất luận thực thể gì cũng đều không thể tiến vào, vậy đám sinh vật này là từ đâu tới? Sao bọn chúng lại có thể sinh tồn ở nơi này?

Hơn nữa, nhìn tình hình này, bọn chúng tựa hồ là đang hấp thu năng lượng của những linh hồn khác để duy trì chính mình sinh tồn.