Đế Minh Thiên Đế lại tìm tới Đế Hậu nương nương, mỉm cười nói:
- Tử Đồng, hiện tại rốt cuộc đã có thể giết chết Mục Tiên Thiên rồi! Chỉ đợi ta và ngươi mở ra Bí cảnh thứ bảy, chính là tử kỳ của hắn!
Trên mặt Đế Hậu nương nương mang theo thần sắc buồn bã, nói:
- Hiện tại Đế tinh đang hỗn loạn không chịu nổi, các tộc công kích lẫn nhau, càng đánh càng quyết liệt, chỉ sợ không phải là điềm lành!
Đế Minh Thiên Đế mỉm cười, nói:
- Các Đại Đế tộc, đều là hạng người gió chiều nào thổi chiều đó, chỉ cần diệt trừ Mục Tiên Thiên, bọn họ còn không phải là nghe tin đã sợ mất mật, chủ động chạy tới đầu hàng sao? Hiện tại duy nhất khiến cho Trẫm lo lắng là đám lão gia hỏa Kim Thiên Đế, Trường Sinh Đế kia. Bất quá, sau khi diệt trừ xong Mục Tiên Thiên, đối phó bọn họ cũng sẽ đơn giản hơn rất nhiều rồi. Tử Đồng, ngươi và ta vào sinh ra tử, trải qua nhiều gian nan hiểm trở. Trong thiên hạ của ta, có phân nửa là của ngươi!
Ánh mắt Đế Hậu nương nương ôn nhu, mỉm cười nói:
- Bệ hạ đây là nói gì vậy? Thiếp thân làm sao dám đảm đương? Bệ hạ, chúng ta vẫn là nhanh chóng tìm hiểu Bí cảnh thứ bảy, sớm ngày đột phá a!
Đế Minh Thiên Đế gật đầu.
o0o
Thời gian thắm thoát thoi đưa, rất nhanh đã hai mươi năm đi qua. Hai mươi năm này, Chung Nhạc đã dung nhập công pháp Phong Vân Thiên Hồng Tâm Kinh của Bào Hy thị, Phục Hy Thiên Đế đời thứ nhất vào trong Tiên Thiên Bát Quái của chính mình, tu thành Tiên Thiên Phong Đạo. Tu vi hắn từ từ tinh thâm, cảm thấy chính mình cách cảnh giới Thần Hoàng càng lúc càng gần, trong lòng cũng vô cùng vui vẻ.
Một ngày này, Chung Nhạc lặng lẽ rời khỏi Phá Thiên Quan, một đường đi xa, trong lòng thầm nghĩ:
- Thần thông Thiên đạo khó giải! Trong Bát Quái, Thiên đạo chính là khó tu luyện nhất. Bất quá, Thần Hậu nương nương có thể giúp ta luyện thành Địa đạo và Quỳ Thủy Đại Đạo. Về phần hai đạo Sơn Trạch, lại cần bản thân ta tự mình lĩnh ngộ. Lần này đi tới Thánh địa Hoa Tư, hẳn là sẽ đi ngang qua chỗ của Phong sư huynh, trước đi xem một chút Phong sư huynh và Bàn Tố Tâm hiện tại thế nào rồi!
Hắn đang định rời khỏi Đế tinh, đột nhiên thoáng ngẩn người, ánh mắt rơi xuống trên một phiến chiến trường trong Đế tinh, khẽ lẩm bẩm:
- Cố nhân, sao ngươi lại xuất hiện ở đây?
Nơi đó là chiến trường giữa Trường Sinh thị và Trung Ương thị. Thực lực của Trường Sinh thị và Trung Ương thị cũng đều viễn siêu những Đế tộc khác. Trung Ương thị là thế gia đại phiệt đã từng có năm triều Thiên Đế Thời đại Địa Kỷ, lại có một vị Ương Tôn Đế vẫn còn tại thế, tọa trấn Trung Ương thị, thực lực vô cùng cường đại.
Hơn nữa, Trung Ương thị còn có được năm kiện Đế binh, năm tôn Đế linh, có thể nói là một thế lực duy nhất có thể sánh ngang với Tiên Thiên Cung và Thiên Đình trên Đế tinh.
Lần này, Đế tinh hỗn loạn suốt hai mươi năm, Trung Ương thị cũng bị bức cho không thể không xuất ra nội tình, tham gia vào trận đại phân tranh do Tử Quang Quân Vương nhấc lên này, thực lực thể hiện ra quả thật khiến cho các tộc Đế tinh rung động.
Mà Trường Sinh thị cũng vô cùng bất phàm. Năm xưa Trường Sinh Đế giúp Đế Minh Thiên Đế đoạt được Đế vị, trải qua những năm này vùi đầu tu luyện, tu vi càng thêm tinh thâm, thực lực sâu không thể lường, bởi vậy tự cho rằng có thể tranh đoạt Đế vị.
Trường Sinh Đế trước giờ vẫn luôn ẩn nhẫn, lần này trận Đế tinh đại phân tranh ập tới thật sự quá nhanh chóng, quá mạnh mẽ, khiến cho ngay cả hắn cũng không thể đặt thân ở thế ngoại, không thể không tham dự vào trận đại phân tranh này.
Lần này trận phân tranh giữa Trường Sinh thị và Trung Ương thị tới quá đột nhiên, song phương đều chưa chuẩn bị tốt, Trung Ương thị còn phải đối mặt với công kích của Đế Minh thị và Ô Minh thị, không thể toàn lực đối phó Trường Sinh thị.
Mà thực lực của Trường Sinh thị vừa không bằng Trung Ương thị, lại không thể liên thủ với Đế Minh thị, bởi vậy song phương đều là sứt đầu mẻ trán.
Trên chiến trường có một lão bà, giống như là dị loại thành Thần, đang trợ giúp đại quân của Trường Sinh thị kháng địch. Lão bà này là một vị Tạo Vật Chủ, trên búi tóc cắm một cây trâm gài tóc do cành đào luyện thành, thời điểm xuất thủ hoa đào sáng lạn, nhiều màu nhiều sắc.
Chung Nhạc mở Tam Mục Thiên Đồng ra, tinh tế quan sát, trong lòng thầm nghĩ:
- Chính là nàng! Thời gian lâu như vậy không gặp, nàng vậy mà đã gia nhập Trường Sinh thị! Khó trách ta mãi cũng không tìm được nàng!
Hắn lặng lẽ tiến vào U Không, lẻn vào Đế tinh, phi hành một lúc thật lâu, lúc này mới đi tới chiến trường giữa Trường Sinh thị và Trung Ương thị.
Lão bà kia đang bị hai vị Tạo Vật Chủ Trung Ương thị vây công, tràn ngập nguy cơ, mắt thấy sắp sửa gặp xui xẻo, đột nhiên một vị Tạo Vật Chủ trong đó không khống chế được thần thông, không cẩn thận đánh thẳng lên trên người đồng bạn. Lão bà kia nhân cơ hội phản kích lại, giết chết một người, đánh trọng thương người còn lại.
Cũng không lâu lắm, đại quân Trường Sinh thị thu được toàn thắng, đại quân Trung Ương bại lui, một mảnh vũ tiễn bắn tới, ngăn cản thế công của Trường Sinh thị.
Đại quân Trường Sinh thị thu binh, trở về đại doanh. Lão bà kia thì một mình trở lại cung điện của chính mình, khoanh chân ngồi xuống, ánh mắt nhìn về phía chỗ trống trước mặt, đột nhiên mỉm cười, nói:
- Thiếu niên Phục Hy thị, ngươi rốt cuộc cũng có thể rời khỏi Quy Khư Côn Lôn Cảnh, còn đã đi tới Đế tinh nữa!
Chung Nhạc biến trở lại diện mạo vốn có, từ trong U Không đi ra, mỉm cười nói:
- Vãn bối bái kiến Đế Lâm Lão Mẫu! Sao Lão mẫu lại biết ta đã tới?
Đế Lâm Lão Mẫu cẩn thận quan sát hắn, ôn hòa nói:
- Ngươi đã ăn Bàn Đào của ta, chính là tương đương với ăn con của ta, sao ta có thể không biết ngươi đã tới? Vừa rồi ta gặp nạn, có phải là ngươi đã xuất thủ tương trợ không?
Chung Nhạc gật đầu, nói:
- Hiện tại ta đã có chút thành tựu, nhìn thấy tiền bối gặp nạn, tự nhiên là sẽ tương trợ. Đúng rồi! Đế Lâm Lão Mẫu, sao ngài lại xuất hiện trong đại quân Trường Sinh thị, giúp Trường Sinh Đế tranh đoạt bảo vị Thiên Đế?
Vị Đế Lâm Lão Mẫu này chính là cây Bàn Đào Mẫu Thụ trong Quy Khư Côn Lôn Cảnh kia, trước đây từng có sâu xa Chung Nhạc. Nàng chính là Thần thụ do Luân Hồi Đại Thánh Đế dùng hạt Thần quả của Sinh Mệnh Cổ Thụ trồng ra.
Năm xưa, Chung Nhạc tiến vào Quy Khư, Bàn Đào Mẫu Thụ đã tặng cho hắn một quả Bàn Đào Thần Quả, khiến cho hắn có thể kéo dài thọ nguyên, lại để cho hắn ở dưới tàng cây tìm hiểu Lục Đạo Luân Hồi. Chung Nhạc đã tặng một quả Bàn Đào Thần Quả trong đó cho Thủy Tử An, để cho Thủy Tử An kéo dài tuổi thọ.
Sau khi Quy Khư sụp đổ, Bàn Đào Mẫu Thụ cải danh thành Đế Lâm Lão Mẫu, đi tới Tử Vi. Trong hơn bảy trăm năm qua, Chung Nhạc cũng chưa từng gặp lại nàng.
- Trường Sinh Đế chính là đồng loại của ta, ta tự nhiên là nương tựa vào hắn rồi. Hắn chính là Thánh dược thành Đế!
Chung Nhạc ngạc nhiên, thất thanh nói:
- Thánh dược thành Đế? Điều này sao có thể?
- Thần dược có thể thành tinh, lẽ nào Thánh dược lại không thể thành Đế?
Đế Lâm Lão Mẫu mỉm cười, nói:
- Luân Hồi Đại Thánh Đế ngồi dưới tán cây của ta tìm hiểu Lục Đạo Luân Hồi, đắc đạo thành Đế, cũng khiến cho ta khai mở linh trí, thành tinh, có thể tu luyện. Đây là do Luân Hồi Đại Thánh Đế chỉ điểm, là tạo hóa của ta. Trường Sinh Đế tự nhiên cũng đã nhận được sự chỉ điểm của một vị tồn tại vĩ ngạn, mới có thể thành Đế. Thật ra, Trường Sinh Đế cũng rất có sâu xa với ngươi!